Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 402: C402: Lý phong đã trở lại




“Tiểu muội, không cần lo lắng”

Sau khi Tân Nhu nói xong, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh bà cười nói: “Dựa vào thực lực hiện tại của Lý Phong thì không Thất Phách cảnh nào có thể giết chết nó được đâu. Còn Tam Hồn cảnh thì càng không thể, có mệnh lệnh của Thiên Vũ vương, trừ khi bọn họ điên rồi, nếu không thì chắc chắn sẽ không dám ra tay đối phó với Lý Phong!”

Mệnh lệnh của Thiên Vũ vương đã rõ rằng như thế, làm gì có ai dám cãi lời? Một khi bọn họ ra tay, thứ chờ đợi bọn họ chỉ có cái chết!

Làm gì có cường giả Tam Hồn cảnh nào ngu ngốc đến mức vì Lý Phong mà mất mạng? Cho dù là Kim Lộ- kẻ luôn muốn đánh chết Lý Phong cũng sẽ không làm như vậy, dù sao thì ông ta vẫn có thể tiếp tục sinh con nối dối.

“Lý Phong đã trở lại”

Mọi người đang nói chuyện thì bỗng nhiên có mấy âm thanh truyền tới.

Nhóm người Lý Thiên Dương nhìn nhau một cái, trên mặt tràn đầy kích động, nhanh chóng ra khỏi cung điện.

Trong hư không, một thân ảnh xuất hiện, nhanh chóng rơi xuống.

Sau khi tới địa phận quận Hoang Lâm, Lý Phong lên thu hồi phi hành kị

“Cha, mẹ, đại trưởng lão...."

Lý Phong nhìn những gương mặt quen thuộc, không nhịn được vui vẻ.


Nơi này là nhà hắn, là nơi hắn dùng cả đời để bảo vệ.

"Tiểu Phong”

Nhìn thấy con trai của mình, Lý Thiên Dương có tất nhiều lời muốn nói, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ bước lên phía trước, dùng sức vỗ vỗ bả vai Lý Phong, nói: “Không tồi!

“Thanh niên non nớt trước kia đã thực sự trưởng thành, thậm chí còn trưởng thành đến một mức độ mà ông không tài nào tưởng tượng nổi."

“Ha ha, Lý Phong, ngươi lợi hại quá."

“Tên của ngươi đã truyền khắp toàn độ đế quốc Thiên Vũ rồi!”

Lý Thiên Dương còn chưa nói gì thì nhóm người Lý Thiên Lôi đã tràn đầy hưng phấn, nhanh chóng tiến lên, không ngừng nói.

“Tiểu Phong, trở lại là tốt rồi”

Tân Nhu tiến lên, nhìn con trai mình, xem xét thân thể của hẳn, lo lắng hắn bị thương,

Đã hơn một năm không gặp, vẻ mặt non nớt trên mặt Lý Phong đã không còn nữa, ngược lại lộ ra nhiều vẻ sắc bén hơn. Đã hơn một năm trôi qua, con trai của bà chắc chắn đã phải chịu không ít khổ cực.

“Mẹ, con không sao đâu.”

Lý Phong cười nói: “Hiện giờ không ai có thể khiến con bị thương”

Hắn vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên bên cạnh Tần Nhu lại cười nói: “Không hổ là Thất Phách cảnh trẻ tuổi nhất của đế quốc Thiên Vũ, quả là anh hùng xuất thiếu niên.”

Tân Nhu nhìn thấy ánh mắt của Lý Phong thì vội vàng giới thiệu: “Tiểu Phong, đây là đại cữu, tiểu cữu của con”

Lý Phong gật đầu, gương mặt cũng không có biểu cảm gì, vẫn như cũ chào: “Bái kiến đại cữu, tiểu cữu”

Nghe thấy Lý Phong chào, Tân Văn Tần Võ nhìn nhau một cái, trong lòng đều vô cùng vui vẻ.

Lúc tới nơi này, trong lòng bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần Lý Phong sẽ không nhận mình. Nhưng hiện tại xem ra, Lý Phong có mâu thuẫn với nhà họ Tần, nhưng không có ý kiến gì với bọn họ.


“Mẹ, Tiểu Vũ đâu?" Lý Phong nhìn xung quanh mà không thấy em gái của mình đâu, hẳn không nhịn được. hỏi

“Ca ca!"

Đúng lúc này, một âm thanh thanh thúy vang lên, một cô bé phấn điêu ngọc trác chạy tới.

Cô bé có gương mặt nhỏ nhần, mặc dù không có nhiều da thịt, nhưng cũng không còn chút dấu hiệu tái nhợt nào. Cả người thoạt nhìn cũng hoàn toàn giống như một cô bé bình thường,

“Tiểu Vũ!"

Lý Phong nhìn thấy em gái của minh thì lập tức lộ ra vẻ vui sướng. Hẳn bước nhanh về phía trước, ôm lấy cô bé vào lòng.

“Ca ca, sao huynh đi lâu thế mới vẽ? Tiểu Vũ rất nhớ huynh.”

Cô bé ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phong, không nhịn được hỏi.

“Không phải ca ca đã trở lại rồi sao?” Lý Phong cười nói. Hắn cảm nhận một chút tình huống của em gái mình, ý cười trên mặt càng lúc càng sâu.

Hiện giờ, Tiểu Vũ đã không còn bất cứ dấu hiệu suy yếu nào nữa, đã hoàn toàn khôi phục lại như bình thường.

...

Thời gian cứ thế trôi đi, những ngày tiếp theo, Lý Phong ở nhà họ Lý, chăm chú ở bên gia đình mình

Khi ở trong vực thẳm Ma Vực chiến đấu cùng các thiên tài khác, hẳn gần như mỗi giây mỗi phút đều phải cảnh giác nguy hiểm. Lúc này quay trở về nhà, Lý Phong hiếm khi có được cảm giác an tâm như thế.


Lúc này, trong một tòa cung điện, Lý Thiên Dương nhìn những bảo vật trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, nói: “Tiểu Phong, những thứ này...”

Lý Thiên Dương quả thực không thể nào nói nổi thành lời, trước mắt ông lúc này là mấy chục vạn viên tử đan yêu thú, đây là một chuyện chấn động như thế nào cơ chứ?

Lúc trước, bọn họ chỉ cần có được một viên Tử đan yêu thú là đã hưng phấn vô cùng rồi.

Mỗi một viên Tử đan yêu thú đại diện cho một Tiên Thiên cảnh, nhà họ Lý bọn họ cũng không có bao nhiêu Tiên Thiên cảnh.

“Cha, mấy chục vạn viên Tử đan yêu thú tính ra cũng chẳng là gì, quả Kim Văn này mới là bảo vật chân chính” Lý Phong nhìn thấy ánh mắt của Lý Thiên Dương chỉ tập trung vào Tử đan yêu thú thì cười nói.

“Nếu Tiên Thiên cảnh đỉnh phong sử dụng quả Kim Văn thì có thể trực tiếp đột phá đến Đan Nguyên cảnh. Hơn nữa, Đan Nguyên cảnh sử dụng cũng có thể cải thiện tốc độ tu luyện của mình” Hân giảng giải tác dụng của quả Kim Văn

“Cái gì? Trợ giúp đột phá đến Đan Nguyên cảnh? Còn có thể hỗ trợ Đan Nguyên cảnh tu luyện?”

Lý Thiên Dương nhìn hơn hai trăm loại quả màu vàng trước mặt, nỗi khiếp sợ trong mắt càng sâu hơn

Phải biết răng, nếu như trong gia tộc xuất hiện một vị Đan Nguyên cảnh thì có thể lập tức trở thành gia tộc đỉnh cấp của một tòa quận thành, có lực uy hiếp rất lớn!

Nhà họ Lý bọn họ lúc trước cũng chỉ có một vị Đan Nguyên cảnh.