Thế nhưng, cô ta vừa dứt lời, trên bậc thang thứ tám của bậc thang Thập Hồn cũng tỏa ra dao động kì lạ.
“Ầm ầm ầm!"
Sau khi dao động tản ra, một tia sáng kì lạ lại phóng lên trời.
"Lại là một cơ duyên!”
"Là Tôn Hâm Võ của Huyền Đạo môn!"
"Anh ta cũng lấy được cơ duyên!
Mọi người nhìn về thiên tài gây ra dao động trên bậc thang Thập Hồn, trong mắt đầy vẻ ngưỡng mộ,
Mọi tia sáng tân ra, bên cạnh Tôn Hâm Võ cũng ngưng tụ ra một tỉnh thạch màu đỏ.
"Lý Mông Tuyết, Tôn Hâm Võ, bây giờ đã có hai người lấy được tỉnh thạch Ma Vực màu đỏ!"
"Sẽ có người thứ ba lấy được không?”
Mọi người đều đang nhìn, còn có một số người chưa xuống khỏi bậc thang Thập Hồn.
Mà lúc này Lý Phong đang lĩnh hội hình vẽ trước mặt trên bậc thang.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng thời gian đang không ngừng trôi, mà hẳn cảm thấy hình vẽ trước mặt vẫn chưa có tiến bộ lĩnh ngộ.
Nếu không có Huyền Long nhắc nhở, hắn chắc chắn sẽ từ bỏ, sau đó đi thử ở bậc thang khác, xem xem có thể lấy được cơ duyên không.
Rất nhiều người đều đi hết mười bậc thang trong một phút
Vù...
Lúc hắn lĩnh hội, cuối cùng hắn cảm nhận được một tia dao động của hình vẽ kia.
Chính lúc này, Lý Phong cũng trực tiếp bị bậc. thang Thập Hồn bài xích ra ngoài
Ầm!
Lúc này, bậc thang kia dao động kịch liệt, một tia sáng xen lẫn đủ màu sắc bỗng nhiên xuất hiện, sau đó mạnh lên một cách mãnh liệt, xuyên thẳng trời cao!
Toàn bộ hư không u ám đều được tia sáng tô lên vô cùng rực rỡ.
"Dao động quá khủng khiếp!”
Tại sao tia sáng này lại mãnh liệt như vậy? Dao động cộng lại của Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ còn không bằng một phần mười?"
"Chắc chân có bảo vật rất mạnh mẽ xuất thị
“Là Lý Phong gây ra!"
Mọi người nhìn về thanh niên trẻ tuổi tạo ra ánh sáng mãnh liệt kia, trong mắt có vẻ ngưỡng mộ.
Trước đó Lý Phong ở phủ Thăn Văn thấp sáng bia. Thiên Phú màu tím, bây giờ lại gây ra dao động cực lớn trên bậc thang Thập Hồn!
Cái gọi là con của trời, đúng là như vậy.
"Lý Phong...”
Lúc này Chu Dao nhìn về phía những dao động kia, không nói nên lời.
Cho dù là đại sư huynh Chu Liệt kiệt xuất nhất của học viện Thiên Vũ, trước mặt Lý Phong lại mờ nhạt.
Mấy tháng trước, cô ta là thiên kiêu chỉ nữ, Lý Phong không có tiếng tăm gì.
Mà lúc này, Lý Phong thu hút ánh mắt của rất nhiều thiên tài đỉnh cấp từ thực lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh, còn người của những thế lực này có thể không biết cô ta là ai. Ở đó không ai biết rằng, hai người họ thậm chí trước đó từng có hôn ước.
Vù....
Dưới ánh mắt của mọi người, rất nhiều tia sáng ngưng tụ, sau đó đến trước người Lý Phong.
Ánh sáng biến mất, lúc này trước người Lý Phong lại xuất hiện từng mảnh vỡ, những mảnh vỡ này kích thước không giống nhau, lúc này đều đang lơ lửng.
Vù! Vù! Vù!
Sau khi xuất hiện, những mảnh vỡ này nhanh chóng hợp lại, trước mặt Lý Phong lại hình thành một trường kiếm.
Trường Kiếm này hoàn toàn hiện ra màu đen, thoạt nhìn theo phong cách cổ xưa, hơn nữa không hề sắc bén.
Nhưng nhìn thấy trường kiếm này, rất nét mặt của nhiều người có mặt đều thay đổi.
"Lại là binh khí trường kiếm!"
Rất nhiều người kinh ngạc, còn trong mắt nhóm người của phủ Thần Văn có Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng
Lan đều lộ vẻ rất khát khao.
"Binh khí?"
Tay phải Lý Phong nắm chặt trường kiếm trước mặt có yêu cầu gì ngươi có việc đưa ra?"
Ánh mắt cô ta nhìn về trường kiếm màu đen kia, trong mắt lộ ra vẻ ao ước hiếm thấy.
"Lý Mộng Tuyết muốn giao dịch trường kiếm trong tay Lý Phong".