"Không thành vấn đề." Cô gái Linh Hân sảng khoái đồng ý.
Cô ta nhìn phía trước, liền sửng sốt: "Lý Phong?"
Trong thời gian ngắn, cô ta lại gặp được Lý Phong, hơn nữa xem ra hình như Lý Phong đang gặp một ít phiền phức.
"Linh Hân, Hồng Anh”
Nhìn thấy hai cô gái đi tới, trên gương mặt cứng ngắc của Cổ Lan bỗng nhiên lộ ra nụ cười vô cùng sáng lạn, vội vàng gọi.
Linh Hân này chính là một vị thiên tài màu lam cao cấp, cách đệ tử nòng cốt chỉ có một bước, nhưng lại bái một vị trưởng lão cấp bậc Thất Phách cảnh của phủ Thần Văn làm sư phụ, có thể tưởng tượng được địa vị tương lai.
Mà Hồng Anh ở bên cạnh Linh Hân là thiên tài màu lam trung cấp, chỉ kém hơn Linh Hân một chút.
"Cổ Lan chấp sự”
Nhìn tình hình giằng co, Linh Hân tò mò hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Tính ra, cô ta và Lý Phong cũng xem như là quen biết
"Linh Hân, ta tới nơi này sắp xếp nhiệm vụ, nhưng mà Lý Phong lại từ chối không nhận nhiệm vụ, hoàn toàn không quan tâm đ ến mệnh lệnh của ta” Nghe
được Linh Hân hỏi, Cổ Lan chấp sự nhìn về phía Lý Phong, sắc mặt rõ ràng âm trầm một chút.
"Từ chối không nhận nhiệm vụ?" Nghe vậy, Linh Hân ngẩn ra.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trong đầu của cô ta lại vang lên giọng nói của Hồng Anh: "Linh Hân, lá gan của Lý Phong đến từ cùng một nơi với ngươi này thật là lớn nha, mới vừa gia nhập phủ Thần Văn liền dám đối kháng với chấp sự, thật là quá ngông cưỡng?"
Lúc trước Hồng Anh nhìn thấy thiên phú của Lý Phong, hiển nhiên trong lòng đánh giá thấp Lý Phong một chút, hiện tại nhìn thấy Lý Phong trực tiếp từ chối không nhận nhiệm vụ, ấn tượng đối với hẳn lại lập tức 'trở nên cực kém.
"Cổ Lan chấp sự, ngươi sắp xếp nhiệm vụ gì vậy?" Suy nghĩ một chút, Linh Hân đột nhiên hỏi.
Nghe được Linh Hân hỏi, sắc mặt Cổ Lan rõ ràng có một chút mất tự nhiên, nói: "Là thế này, hiện tại Vương Tuấn sắp bắt đầu luyện chế Thần văn Viêm Vũ, mà Thần văn Viêm Vũ này cần hái lượng lớn cỏ Viêm Vũ ở dưới vách đá phía đông Dược Viên, mà đệ tử ngoại môn có rất ít người có thế hái được, cho nên lần này ta dự định chọn vài vị đệ tử nội môn, trong đó Lý Phong chính là một vị”
"Hái linh dược phía đông Dược Viên?" Nghe Cổ Lan nói, nháy mắt Linh Hân và Hồng Anh đều phản ứng lại, đã biết nguyên nhân Lý Phong kháng cự.
Đi Dược Viên, chính là lãng phí thời gian vô ích. Ngay cả bọn họ cũng tuyệt đối không muốn đi đến đó.
"Hồng Anh, có phải là Cổ Lan này có thù oán với Lý Phong không?" Trong mắt Linh Hân tràn đầy vẻ nghi hoặc, nhịn không được truyền âm hỏi.
"Ta biết nguyên nhân”
Hồng Anh liền truyền âm nói: 'Khảo hạch đệ tử ngoại môn lần này, đệ đệ của Vương Tuấn là Vương Nguyên giành được vị trí người đứng đầu, vốn có thể, trở thành đệ tử nội môn, nhưng mà sau khi Lý Phong gia nhập, vị trí đệ tử nội môn này của anh ta liền bị Trần Dương trưởng lão trực tiếp loại bỏ, muốn trở thành đệ tử nội môn, chỉ có thể tham gia khảo hạch vào hai tháng sau, trở thành người đứng đầu”
"Cho nên, trong lòng Vương Nguyên nhất định là ghi hận Lý Phong, nên tìm ca ca của mình là Vương Tuấn, hiện tại tìm Lý Phong gây phiền phức.
"Thì ra là như vậy” Sắc mặt Linh Hân hơi thay đổi, mấy ngày này cô ta không ở trong phủ Thần Văn, không biết rõ việc này lắm.
“Tiểu Hân, đây là Vương Tuấn đang đối phó Lý Phong, Vương Tuấn sư huynh là đệ tử nòng cốt, chúng ta đừng nên nhúng tay, không cần xen vào chuyện này” Hồng Anh vội vàng nói, sợ tỷ muội tốt của mình sẽ nhúng tay.
Ở bên trong phủ Thần Văn, cô ta hiểu rõ được địa của đệ tử nòng cốt.
Sắc mặt Linh Hân hơi thay đối, hiển nhiên là đang suy xét, sau một lúc lâu cô ta nhìn Cổ Lan, nói: "Cổ Lan chấp sự, Lý Phong và ta đến từ cùng một chỗ, hơn nữa mới vừa gia nhập phủ Thần Văn, cũng không quá quen với phía đông Dược Viên, ngươi xem...."
Lúc này, bỗng nhiên cô ta lại nói giúp Lý Phong.
Lúc này Lý Phong kinh ngạc nhìn cô ta một cái, lúc trước Linh Hân thoạt nhìn lạnh lùng, dường như nhìn hẳn có vẻ khó chịu, không nghĩ tới hiện tại lại nguyện ý giúp hắn.
"Này...."
Trên mặt Cổ Lan chấp sự lộ ra vẻ khó xử, nói: “Đây là Vương Tuấn tự mình ra lệnh”
Tuy rằng thân phận địa vị của Linh Hân không bình thường, nhưng mà so với đệ tử nòng cốt Vương Tuấn, thì vẫn kém một chút.
“Tiểu Hân, ngươi điên rồi, Lý Phong này không có quan hệ gì đến ngươi, quan tâm hân làm cái gì?"
Nhìn thấy Linh Hân dường như còn muốn nói gì, Hồng Anh vội vàng truyền âm nói: "Vương Tuấn sư, huynh chính là đệ tử nòng cốt, mấy tháng trước đã đột phá tới Đan Nguyên cảnh, lại có thể luyện chế ra Thần văn tam phẩm. Lời của huynh ấy chúng ta đều phải nghe, ngươi không thể đối nghịch với huynh ấy."
“Linh Hân này thế mà cầu tình cho Lý Phong”
"Nhưng mà, thân phận của Vương Tuấn không bình thường, ở trong phủ Thần Văn chúng ta, chỉ có một người là có thể không thèm quan tâm đ ến anh ta."
Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn.
Thế nhưng mà ánh mắt của bọn họ lại bỗng nhiên dại ra, bọn họ nhìn về phía xa, dường như không thể tin vào mắt mình.
Ở nơi đó, có một cô gái mặc quần áo màu xanh đang đi tới, cô gái này rất xinh đẹp, không chỉ xinh đẹp, mà quan trọng nhất là khí chất, cả người đều toát ra khí chất thanh nhã, giống như gỗ đàn hương, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
"Tân Chỉ Lan! Là Tân Chỉ Lan sư tỷ!"
"Tỷ ấy thế mà lại đến đây!”