Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 141: C141: Ngọc bài thần văn




Ầm!

Vừa dứt lời, trên người Lý Phong lại đột nhiên tỏa ra một lường dao động.

“Tiên Thiên cảnh!"

Cảm thụ được lưỡng dao động khí thế này, trên mặt cô gái lập tức lộ ra một tia kinh ngạc.

Thanh niên trước mặt nhìn cực kỳ trẻ tuổi, tuổi không quá hai mươi, vậy mà lại là cường giả Tiên Thiên cảnh!

Nhưng phản ứng của cô gái rất nhanh, vội vàng nói: "Tiên sinh, ngài có thể tiến vào lầu hai, đây là lệnh bài thân phận của ngài.”

Cô gái nhanh chóng mang đến một chiếc thẻ có khắc những con số lạ.

Sau khi nhận được lệnh bài, Lý phong liền bước vào.

“Tiểu Nhã, người trẻ tuổi này vậy mà lại là cường giả Tiên Thiên cảnh. Quận Hoang Lâm của chúng ta có một cường giả Tiên Thiên cánh trẻ tuổi như vậy lúc nào?”

Một thanh niên mặc khải giáp đi tới, đầy tò mò nói.

“Không biết."

Cô gái tên Tiểu Nhã lắc đầu, nói: "Chắc đây là lần đầu tiên hẳn đến đây.


Cô gái có trí nhớ rất tốt, cô ta có thể nhớ những người từng vào lầu hai, nhưng cô ta chưa từng gặp qua Lý Phong.

....

Sau khi tiến vào lầu hai, bên trong đột nhiên ít người hơn. Có người tò mò nhìn Lý Phong, sau đó lại nhìn đi chỗ khác.

Trên thực tế, quận Thanh Vô cách xa quận Hoang Lâm. Chỉ có nhà họ Lý và nhà họ Triệu từng đến dãy núi Vân Vụ. Cho dù là nhà họ Trịnh, thì lúc trước cũng chưa từng có được tin tức.

Bọn họ căn bản không biết nơi đó đã xảy ra chuyện gì, cho nên không biết thực lực của Lý Phong.

"Xin chào, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài?"

Ngay khi Lý Phong đang nhìn xung quanh, một cô gái khoảng hai mươi tuổi, mặc phục sức đặc biệt đi tới, mỉm cười nói.

Thấy Lý Phong nhìn xung quanh, cô ta biết đây là lăn đầu tiên hắn tới đây.

"Ta muốn bán Ngọc bài Thăn văn, nên đi chỗ nào?" Lý Phong hỏi

“Ngọc bài Thần văn?” Nghe vậy, cô gái sửng sốt

Ở quận Hoang Lâm không có Thần văn sư, chỉ có cửa hàng Linh Huyền của bọn họ mới có, hiện tại vậy mà lại có người bán Ngọc bài Thần văn.

Tuy nhiên, với tư cách là cửa hàng, bọn họ tất nhiên sẽ thu mua Ngọc bài Thần văn.

“Mời đi theo ta” Cô gái dẫn Lý Phong đến một nơi mà không hỏi thêm câu nào.

"Ồ, là hắn sao?" Lúc này, trên lầu hai, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu đen nhìn thấy Lý Phong, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhìn mặt rất quen, chính là Tiên Thiên nhà họ Tôn. Lúc đầu, Lý Phong lấy được mấy cây linh dược nhất phẩm từ trong đá ở quảng trường Lăng Hư do nhà họ Tôn nằm giữ. Hơn nữa, cuộc chiến với Triệu Thiên Cường cũng là vị Tiên Thiên cảnh của nhà họ Tôn này chặn lại.

“Tại sao Lý Phong lại tới đây?” Trên mặt Tôn Diệu lộ ra vẻ nghi hoặc. Với thân phận của Lý Phong, hắn là không có khả năng tới đây.

"Tôn Diệu, sao vậy?" Bên cạnh ông ta, một vị Tiên Thiên cảnh chú ý đến sự ngạc nhiên của Tôn Diệu, tò mồ hỏi.

“Không sao” Tôn Diệu lắc đầu, liếc mắt nhìn Lý Phong, cũng không để ý nữa.

Đối với ông ta mà nói, ông ta chỉ có chút tò mò sao Lý Phong tới đây mà thôi, cũng không có hứng thú quá lớn với Lý Phong.

Đi theo sau cô gái, Lý Phong nhanh chóng đến một nơi.


Ở đây không có nhiều người, chỉ có một ông lão đang ngồi trên ghế. Ông lão mặc một chiếc áo choàng dài có đồ văn kỳ lạ. Lúc này, ông lão đang nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Mặc dù ông lão trông có vẻ vô hại, nhưng lại mang đến cho Lý Phong một lưỡng khí nguy hiểm.

“Lăng lão."

Cô gái đến bên cạnh ông lão, gọi một cách kính trọng.

“Tới mua Ngọc bài Thần văn sao?" Nghe thấy cô gái gọi như vậy, lão già mở to mắt hỏi Lý Phong.

"Hửm? Tiên Thiên cảnh?" Sau khi nhìn kỹ Lý Phong, trên mặt ông lão nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc. Ông ta có thể nhìn thấy sức mạnh của Lý Phong trong nháy mắt.

"Ta tới bán Ngọc bài Thần văn” Lý Phong lắc đầu nói.

“Bán Ngọc bài Thần văn?” Ông lão sửng sốt một lát, sau đó hỏi: “Cho ta xem Ngọc bài Thần văn trên người ngươi đi”

Lý Phong gật đầu, vung tay phải lên. Sau đó, mười lăm tấm Ngọc bài Thần văn hoàn toàn xuất hiện ở' trước mặt hắn.

"Ngọc bài Thần văn khí đỉnh nhất phẩm? Hơn nữa còn có mười lắm tấm?" Ông lão vội vàng kiểm tra.

“Tên nhóc này không bình thường” Ông ta nhìn Lý Phong, trong lòng lẩm bẩm.

Tuy nhiên, ông ta không hỏi thêm câu nào nữa. Đã là cửa hàng thì bọn họ sẽ không hỏi thông tin của khách hàng.

“Ngươi muốn bán như thế nào?” Ông lão nhìn Lý Phong, hỏi.

"Ta muốn đổi một ít linh dược” Lý Phong nói.


"Đơn giản."

Ông lão khẽ mỉm cười, vung tay phải lên. Sau đó, xuất hiện một tấm Ngọc bài, trên đó còn có số ba trăm.

"Đây là Ngọc bài điểm giao dịch của cửa hàng Linh Huyền bọn ta. Mỗi một tấm Ngọc bài Thần văn khí đỉnh nhất phẩm của ngươi, ta sẽ cho ngươi hai mươi điểm giao dịch. Ngươi có thể trực tiếp lựa chọn trao đổi linh dược với những điểm giao dịch này.”

Ông lão vẫy tay phải lần nữa, sau đó một loạt tin tức của linh dược xuất hiện.

"Kim Nhất Thảo: Linh dược nhất phẩm, đã chín, năm năm, cần một điểm giao dịch để đổi”

“Hoa Hồ Lang: Linh dược nhất phẩm..."

....

“Quả Thiên Hàn: Linh dược nhị phẩm, đã chín, mười năm, cần bốn điểm giao dịch để đổi."

"Hoa Thỉnh A: Linh dược nhị phẩm, đã chín, mười lăm năm, cần mười điểm giao dịch để đổi."

....

Rất nhiều thông tin xuất hiện trước mặt Lý Phong.

Đó đều là linh dược trao đổi.