Edit: hoacodat
Nghe Đường Chí Lễ nói phía trước có người nhìn quen mắt, muốn đi qua nói mấy lời, Tưởng Chấn cười nói: “Cũng là quen biết, điện hạ đi qua đó đi. Ta cùng Chu đại nhân đi vào sảnh trước.” Bộ dáng rất che chở với Đường Chí Lễ. Đường Chí Lễ dừng lại nói: “Hôm nay vốn là lặng lẽ đi vào, cũng không muốn hưng sư động chúng (rêu rao). Định âm thầm đi tới. Cũng đoán chắc không có ai dám tới phủ Tướng quân quấy rối, nên không gọi người hộ tống.”
Tưởng Chấn nghe nói như thế, cũng cười trừ, ngón tay lại đưa ra đằng sau ra dấu, sớm có thị vệ vội lặng lẽ đi theo. Đùa à, không nói không thể để Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc ngươi ở phủ tướng quân có chút sơ suất nhỏ nào, càng không thể cho ngươi có cơ hội chạy loạn đâu! Mặc dù phủ Tướng quân không có bí mật quân sự gì cả, nhưng cũng có rất nhiều nơi người Bắc Thành quốc các ngươi không thể nhìn được.
Chu Khuông Chính lại rất lạnh nhạt, im lặng không nói gì, đoán Tưởng Chấn ngươi tất nhiên sẽ âm thầm sai người bảo hộ Tiểu hoàng tử chúng ta chu toàn, nếu ở phủ Tướng quân có sơ suất gì, danh tiếng phủ Tướng quân cũng chỉ là hư danh rồi. Một đường đi vào, phủ Tướng quân mặc dù không đến mức sâm thủ nghiêm nghiêm (canh giữ nghiêm chỉnh chu toàn), nhưng khắp nơi cũng rất ảo diệu, cũng không thể khinh thường. Tiểu hoàng tử luôn thông minh cơ trí, lúc này nói thế chắc là muốn tìm tòi nghiên cứu gì đó, thế này mới mượn cớ nhìn thấy người quen mắt muốn đi qua chào hỏi mấy câu, nghĩ hắn tới đây không bao lâu, làm sao nhận biết ai chứ? Nhiều nhất chỉ gặp qua Viên cô nương Hạ phủ hai lần. Tiểu hoàng tử dựa vào thân phận tiểu hài tử, nếu có phạm úy kỵ gì, chỉ cần nói tuổi nhỏ không hiểu chuyện, rất ổn.
Tưởng Hoa An đang nói chuyện cùng Hạ Từ, nghe tiếng bước chân đi qua phía bên này, hơi nghiêng đầu, biến sắc nói: “Từ nhi, xem ra ngươi không tránh khỏi Đường Chí Lễ rồi.”
Hạ Từ cũng thấy Đường Chí Lễ đi tới, không khỏi níu lấy áo Tưởng Hoa An nói: “An ca ca, long phượng thai chúng ta lớn lên giống nhau, lúc này gặp phải, đệ chỉ cần nói đệ là ca ca, mấy ngày trước hắn gặp thật ra là muội muội đệ Hạ Viên, huynh thấy như vậy được không?”
“Đệ với muội muội đệ mặc dù giống nhau, cách nói chuyện ngữ điệu cử chỉ luôn có chút khác nhau. Đường Chí Lễ gặp đệ hai lần, lúc này đệ nhận đệ là ca ca, không phải muội muội hắn đã gặp qua, trong lòng hắn chắc chắn sẽ có ghi hoặc, để người tinh vi để ý, việc này ngược lại khó giải quyết.” Tưởng Hoa An lắc lắc đầu nói: “Nhân dịp bây giờ không có ai, đệ dứt khoát nói rõ với hắn ngọn nguồn ngày đó đệ giả trang thành muội muội mình, nói lời xin lỗi, bỏ qua chuyện này thôi, cũng không làm chuyện này phức tạp thêm. Nghĩ đến chuyện ghép hình lần trước đã để lại thể diện cho hắn, chắc hắn cũng sẽ không để ý chuyện đệ phẫn muội muội đâu. Nhớ kỹ, dùng từ hợp tình hợp lý nói với hắn, việc này ngàn vạn lần đừng mang lên người những người khác.”
Đường Chí Lễ nhìn xa xa thấy Hạ Từ bị Tưởng Hoa An ngăn đón nói chuyện, trong lòng cười thầm: há há, không lẽ đã bị người khác nhận ra nữ giả nam trang trước rồi sao? Mặc dù ngươi tuổi tác không lớn, nhưng nam nữ khác biệt, sao có thể phẫn giống được? Huống hồ nào có nam tử nào tuấn như vậy chứ? Dù ngươi có giả nam hài từ sẽ giống được sao? Nhìn một cái bản thân ta đã nhận ra được ngươi rồi.
Đợi Đường Chí Lễ tới gần, Tưởng Hoa An cười một cái nói: “Hoàng tử điện hạ, Từ nhi nói với ta mấy ngày trước đã gặp qua điện hạ, lúc này có lời muốn nói một mình với điện hạ, ta sẽ đi ra kia chờ, các người nói xong cùng nhau đi vào trong sảnh nhé!” Nói xong tự động lui qua một bên.
Xem ra thời gian này có chút úy kỵ, xuất môn bất lợi mà! Hạ Từ thi lễ với Đường Chí Lễ, thôi, đúng lúc bị người vạch trần, cảm giác thật là không tốt. Không khỏi thở dài một hơi, thế này mới chọn từ nói: “Điện hạ là người thông minh, chuyện ta dịch trang tin chắc không thể gạt được điện hạ rồi. Vậy thì trước bồi cái lễ, mong rằng điện hạ không lấy làm phiền lòng. Việc này kỳ thực nó là thế này, điện hạ....”
“Từ nhi, Từ nhi!” Tưởng Hoa Khoan từ bên trong chạy ra, băng qua cửa hông, xa xa nhìn thấy Tưởng Hoa An đang đứng một bên, Hạ Từ lại bị một nam hài từ ngăn lại nói chuyện, nam hài tử ăn mặc đẹp đẽ cao quý, nhìn lạ mặt, không nhận biết đó là ai, giương giọng nói ra đôi lời: “Mấy ngày trước đây ở Mạc phủ vừa thấy đã chạy mất, hôm nay còn chưa nói gì đã chạy đi, ta nói đệ càng ngày càng giống nữ tử quá nhá.”
“Ối, Khoan ca ca!” Hạ Từ còn chưa biện bạch xong, lúc này lại thấy Tưởng Hoa Khoan chạy tới, vì Tưởng Hoa An vẫn không biết ngày ấy đến Mạc phủ là muội muội Hạ Viên, lúc này lại sợ hắn ồn ào nháo thêm chuyện, mặt bỗng chốc đỏ hồng lên.
Đường Chí Lễ thấy Hạ Từ mặc nam trang còn tuấn tú hơn mấy ngày trước mặc nữ trang nữa, lúc này thấy dáng vẻ có chút bối rối, nói chuyện ngượng ngùng xấu hổ, khuôn mặt tuấn tú hơi phiếm hồng không đành làm hắn khó xử, phất tay nói: “Nếu ngươi dịch trang, tất nhiên không muốn để người ta biết, bây giờ ta cho ngươi chút mặt mũi, cũng không vạch trần ngươi. Nhưng tương lai nhiều người tinh ý, khó tránh khỏi bị người ta nhận ra, ngươi vẫn nên quay về trong nội thất thì hơn.”
Đừng để những người khác nhận ra? Hạ Từ nhớ tới ngày đó bản thân giả trang thành nữ nhi đi đến dịch quán, cũng gặp mặt những người bên cạnh Đường Chí Lễ, nói vậy mấy người kia cũng đến đây, nếu không cẩn thận bị những người đó nhìn thấy, càng không rõ ràng được, lúc này tốt nhất vẫn nên tránh né vào trong nội thất. Cũng phải nói chuyện gặp Đường Chí Lễ cho tổ mẫu và muội muội, tránh phát sinh thêm chuyện. Nghĩ đến Đường Chí Lễ cũng biết mình và muội muội là long phượng thai. Nghĩ như thế, nên thấp giọng tạ ơn. Lại giương giọng nói với Tưởng Hoa Khoan: “Khoan ca ca, ta về hậu viện đây, chúng ta lát nữa nói sau nhé.” Nói xong xoay người rời đi.
Đường Chí Lễ thấy ngôn ngữ Hạ Từ hữu lễ, xoay người liền rời đi, ngoảnh đầu lại nhìn phía sau một lúc lâu, âm thầm gật đầu: “nữ hài tử vẫn nên ở trong nội thất, giả trang làm nam hài tử đi ra làm cái gì? Nếu không cẩn thận bị người trêu chọc, chịu thiệt chẳng phải ngươi sao?
Tưởng Hoa An đứng bên kia, thấy Hạ Từ chỉ đứng nói mấy câu với Đường Chí Lễ, xoay người một cái đã đi, cũng giật mình ngẩn người, thế là bỏ qua rồi sao?
Lại nói đến Tưởng Hoa Khoan vội chạy đến đây, vừa thấy Hạ Từ lại chạy đi, gãi gãi đầu nói: “Tiểu tử này chuồn nhanh thật.”
Đài xem kịch Tưởng gia được dựng ở Lâm Ba đường, Tưởng lão phu nhân và Thượng Tiệp dẫn mọi người vào sương phòng xem kịch, mọi người khách sáo mấy câu, đều tự tuân theo bối phận rồi ngồi xuống. Các cô nương các nhà đều vây quanh nhau như trưởng bối ngồi vào một bàn. Thượng Tiệp nhìn canh giờ, cười nói: “Hôm nay không có An Bình Hầu phu nhân, nàng là người thích xem diễn nhất, lúc này sao còn chưa thấy người?” Đang nói, đã có bà tử quản sự đi vào báo nói An Bình Hầu phu nhân đến đây. Thượng Tiệp vội đi ra nghênh vào, vừa cười nói: “Đã tới rồi!”
An Bình Hầu phu nhân vừa vào phủ, chúng quản sự bà tửu tất nhiên vội vã dẫn vào, trong đó có một bà tử quản sự có thể diện, thấy An Bình Hầu phu nhân chỉ dẫn theo tiểu nhi tử Tống Thiểu Dương đến đây, cười nói: “Tiểu thư cũng mới có bốn tuổi thôi, sao không đi theo xuất môn vậy? "ddlqđ" Lại chỉ mang theo tiểu thiếu gia. Phu nhân chúng ta lẩm bẩm nói vận khí phu nhân thật tốt, lúc trước bế Viên cô nương đến trong phủ, lại đến miếu Tử Mẫu cầu phượng đèn, không nghĩ chính xác sinh hạ một cô nương, ghen chết phu nhân chúng ta. Nhưng mặc dù phu nhân chúng ta cũng bế Viên cô nương đến phủ, cũng đến miếu Tử Mẫu cầu phượng đèn, thế mà lại không kết quả. Hôm nay còn nói phu nhân tới, chắc chắn dẫn theo tiểu thư theo, không nghĩ lúc này lại mang theo tiểu thiếu gia.”
“Nữ nhi ta còn nhỏ, chỉ sợ nhiều người ồn ào, nên không dám mang nàng theo.” An Bình Hầu phu nhân vừa nghe người ta nói tới tiểu nữ nhi của mình, khóe miệng không khỏi dẫn theo nụ cười, nói: “Lân trước phu nhân nhà các ngươi nhìn thấy nữ nhi nhà chúng ta, một phen ôm lấy nói muốn mang về làm vợ, thật làm nữ nhi nhà ta sợ hãi, lúc này lại muốn mang đến, vẫn sợ để phu nhân nhà các ngươi dọa một lần nữa đây!”
“Đây còn không phải vì tiểu thư lớn lên xinh đẹp, phu nhân chúng ta nhìn thấy liền yêu.”
Đang nói, Thượng Tiệp đã đi ra đón, cười nói: “Chỉ còn thiếu một người ngươi thôi, còn không mau đi vào.” Nói xong thấy Tống Thiểu Dương đi theo bên người, không khỏi kéo tay nói: “Ca nhi cũng đi vào nội sảnh cùng chúng ta đi, không cần đi sảnh trước. Sảnh trước tất cả đều là khách nam, nhiều người hỗn loạn, ăn khổ thôi chứ được gì.”
Mọi người vừa nói chuyện vừa đi vào, chào hỏi nhau, trà quả sớm bày xong, có nha đầu khác đưa trà lên, cũng vừa uống trà vừa cười hỏi hôm nay thỉnh đoàn hát nào tới.
Đợi nha đầu nâng tới thiếp diễn, mọi người tất nhiên là mời Tưởng lão phu nhân người được chúc thọ ngày hôm nay chọn vở diễn trước, rồi để mọi người chọn sau, mọi người cũng chọn vở diễn vui mừng để diễn.
Vì bảo các cô nương chọn diễn đều là những vở hát có ngôn từ có chút triền miên ướt át, điểm chọn tới tay Hạ Viên thì thình linh có một thanh âm nói: “Muội muội, chọn một vở kịch võ náo nhiệt chút đi.”
“Ôi, Từ nhi, sao con lại chạy tới chỗ này?” Tưởng lão phu nhân mỉm cười nói: “Nói con là con khỉ con, quả nhiên là khỉ con, chỉ biết nhảy tới nhảy lui. Tới thật đúng lúc, châm trà giúp bọn tỷ muội đi, để cho nha đầu nhà ta rảnh rang được một lúc.”
“Có ngay có ngay!” Hạ Từ cười hì hì, thật sự đi tới cầm ấm trà châm trà giúp mọi người, lại bị Trấn Nam phu nhân đoạt ấm trà, kéo vào trong lòng nói: “Mới bây lớn đã thế, lớn lên không biết có bao nhiêu nữ hài tử cam tâm tình nguyện muốn hầu hạ con đấy, làm sao để con châm trà chứ?”
Đợi Trấn Nam phu nhân buông mình ra, vì Hạ Từ nhìn thấy Hạ lão thái thái và Quý Thư đang bị các phu nhân lôi kéo nói chuyện, cũng không tốt đi tới gặp, đành phải âm thầm kéo Hạ Viên qua một bên lặng lẽ nói đến chuyện mới vừa gặp Đường Chí Lễ, Hạ Viên nghe xong cả kinh, nhỏ giọng nói: “Ca ca, huynh mới thừa nhận đôi ba câu, hắn không truy cứu nữa? Này có chút kỳ quái! Huynh giả trang hình dáng muội hai lần giấu giếm được hắn, theo lý thuyết hắn cũng phải trách móc vài câu, cứ thế mà bỏ qua rồi? Đừng nói có gì rơi xuống chứ?”
Hạ Từ nghe Hạ Viên nói như thế, nhớ tới tình hình lúc đó, ánh mắt Đường Chí Lễ nhìn mình, ngôn ngữ nói ra lại rất hòa khí, đây quả thực không thích hợp. Đang nghĩ, sảnh trước đã có người đi vào bẩm báo Tưởng lão phu nhân: “Lão phu nhân, Chu đại nhân và Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc trình lên thọ lễ cho lão phu nhân, Tướng quân đã đưa tới.”
“Ca ca, muội đoán Đường Chí Lễ chắc là không đoán ra huynh nói đến chuyện dịch dung chân chính kia, chỉ nghĩ lần dịch trang này.” Hạ Viên nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hạ Từ, miệng nhỏ chu thành hình tròn, thở dài một hơi nói: “Hắn hẳn là nghĩ huynh nói chuyện giả nam trang hôm nay thôi.”
“Không thể nào?” Hạ Từ kinh ngạc thiếu chút nữa hét lên, che miệng nói: “Bây giờ hắn đến thọ lễ tự nhiên muốn đi vào gặp Tưởng lão phu nhân một lần, chúng ta nên tránh vào tấm bình phong tốt hơn.”
“Từ nhi, nghe đâu Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc kia đến đây, chúng ta ra nhìn một cái đi.” Tống Thiểu Dương đi theo An Bình Hầu phu nhân vào đây, nhìn thấy đại sảnh tất cả đều là nữu quyến, muốn đến sảnh trước tìm Tưởng Hoa Cái, An Bình Hầu phu nhân lại không cho hắn đi, đành phải đến đây kéo Hạ Từ nói: “Lần trước nghe nói Tiểu hoàng tử kia đến phủ các ngươi gây khó dễ Viên muội muội, lúc này nghĩ biện pháp làm khó dễ hắn đi.” Nói xong mạnh mẽ kéo Hạ Từ đi