Thiên Kim Bạc Tỉ

Chương 54: Nụ hôn bất ngờ




Tài xế của nhà họ Đoàn không xa lạ gì với trụ sở chính của tập đoàn Đoàn Thị, chiếc xe lao nhanh trên đường cao tốc rồi giảm tốc độ vòng vào khu trung tâm thành phố. Chiếc xe sang trọng dừng lại trước cửa một cao ốc cao chọc trời, gần như là biểu tượng của thành phố xa hoa Los Angeles.

Tinh Vân đứng ngẩn ra trước vẻ bề thế của toà nhà. Bước vào đại sảnh sang trọng rộng lớn, cô nhìn quanh một lượt, mọi người có vẻ rất bận rộn. Sau khi tiến lại bàn tiếp tân liên hệ thì cô gái tóc màu hạt dẻ xinh đẹp nói là cô không thể gặp chủ tịch vì không có hẹn trước. Tinh Vân biết Đoàn Nam Phong rất giàu có và quyền lực nhưng không ngờ lại còn khó gặp như vậy. Lúc ở nhà cô toàn tránh hắn mà không được,đi ra ngoài thì muốn gặp lại không được. Người phụ nữ trong bóng tối vẫn là trong bóng tối mà thôi.

“Xin hỏi, quý danh của cô là gì? Chúng tôi sẽ liên hệ với phòng thư ký giúp cô.” Cô gái tóc màu hạt dẻ lên tiếng hỏi.

“Hoàng Tinh Vân.” Tinh Vân nhẹ nhàng đáp đồng thời ghi lại tên mình vào mảnh giấy nhỏ đưa cho cô tiếp tân. Sau đó, cô ra ghế ở đại sảnh ngồi chờ. Nghĩ rằng sẽ chờ lâu nên Tinh Vân lấy điện thoại ra nghịch. Không ngờ chưa đầy năm phút Đoàn Nam Phong đã sải bước đến chỗ cô. Mỉm cười dịu dàng nhìn cô: “Tinh Vân, sao em lại đến đây?”

“Tôi…có chút chuyện muốn tìm anh. Xin lỗi, tôi biết là hơi đường đột nhưng vì tôi không gọi được cho anh. Tôi có làm dở thời gian của anh không?” Tinh Vân ngần ngại nói.

Đoàn Nam Phong kéo cô vào lòng rồi thân mật tiến vào thang máy chuyên dụng của hắn trước bao nhiêu ánh nhìn ở đại sảnh. Tinh Vân hơi ngại, kéo tay hắn ra. Nhưng hắn vẫn giữ chặt tay cô bước đi.

“Em chịu đến tìm anh, anh rất vui. Sao lại nói là phiền?” Đoàn Nam Phong dịu dàng nhìn cô. Sau đó lại nói tiếp: “Em có thích món quà anh tặng không?”

Tinh Vân rũ vai xuống, thở dài nói: “Đoàn tổng tài, tôi đến đây là vì chuyện này. Khi không anh mua nhà rồi lại mua cho tôi công ty làm gì? Tôi biết anh thấy áy ngại vì biểu hiện tình cảm nồng nhiệt của tôi trước đây cho nên muốn dùng tiền bù đắp cho tôi. Nhưng mà anh không cần phải làm như vậy. Tôi không có sao cả. Trước đây tôi ấu trĩ nên vội vàng yêu anh khiến anh khó xử nhưng anh cũng không cần làm gì cho tôi cả. Tôi sẽ cố gắng coi anh giống như Thiên Vũ, như Bảo Vy, là một người bạn bình thường.”

Đoàn Nam Phong nhìn thẳng vào mắt Tinh Vân, từng tiếng nghiến răng nói ra: “Hoàng Tinh Vân, em nói linh tinh cái gì đấy? Những lời lúc sáng anh nói em không hiểu hay em chỉ cố tình tin những lời của anh nói với Lâm Thiên Vũ trên tàu?”



“Tôi…” Tinh Vân chưa biết trả lời thế nào thì Đoàn Nam Phong đã cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn có yêu thương, có tức giận, có chiếm hữu, có nâng niu, có dịu dàng, có mạnh mẽ. Trong lúc đang say sưa hôn nàng thì cửa thang máy mở ra. Hơn vài chục ánh mắt hướng về phía họ há hốc mồm.

Hắn lưu luyến thả môi nàng ra, một đường kéo nàng vào văn phòng của hắn. Tinh Vân chưa hoàn hồn vì nụ hôn nồng nhiệt lúc nãy thì lại thêm một nụ hôn say mê nữa phủ xuống khiến nàng chao đảo tinh thần.

Hai tay hắn giữ eo nàng, kéo nàng lại gần rồi nhanh như chớp bế nàng ngang người tiến vào phòng nghỉ bên trong văn phòng của hắn. Nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, Đoàn Nam Phong xấu xa nói: “Đáng ra anh định chờ đến tối nay nhưng giờ em đã làm anh đổi ý. Anh sẽ cho em biết không thể làm bạn bè là như thế nào?”

Tinh Vân khó chịu nói: “Đừng mà, tôi đang có thai.”

“Anh biết, em đang mang cục cưng của anh, cho nên càng ngày càng thích chọc giận anh. Nhưng em yên tâm, anh hứa sẽ nhẹ nhành và chúng ta chỉ làm một lần thôi.” Người nào đó dục vọng đã bốc lên tới đầu, không thể chờ thêm được nữa liền lao lên chiếc giường rộng êm ái xơi tái nàng như xơi tái con mồi.

Đáng tiếc trời không dung kẻ “xấu”, lúc này có tiếng điện thoại từ văn phòng reo lên. Đoàn Nam Phong dừng lại động tác, chỉnh sửa lại quần áo rồi bước ra nhận điện. Một lúc sau hắn vui vẻ quay vào phòng nghỉ, thấy nàng đang nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hắn vòng tay ôm nàng từ phía sau, hôn lên cổ nàng rồi nói nhỏ vào tai nàng: “Thư ký báo họ đã tìm được vài căn biệt thự ở quanh đây muốn đưa vào cho anh xem. Đúng lúc em ở đây, em có muốn xem qua không?”

Tinh Vân quay lại nhìn hắn đang cao hứng, sợ từ chối sẽ khiến hắn tức giận xơi tái nàng ngay cho nên ngoan ngoãn gật đầu.

Đoàn Nam Phong mỉm cười vuốt ve khuôn mặt trắng noãn mềm mại của nàng nói: “Nếu em chọn được luôn, chúng ta sẽ đi xem ngay chiều nay. Nếu vẫn chưa chọn được thì anh sẽ nói họ tiếp tục tìm đến khi em hài lòng mới thôi.”

Đúng lúc này thư ký bước vào, cô gái người Ấn Độ xinh đẹp có mái tóc bồng bềnh cung kính đưa hồ sơ cho Đoàn Nam Phong đang ngồi phía sau bàn làm việc. Đoàn Nam Phong nhìn qua Tinh Vân đang ngồi ở sofa, nhìn qua thư ký rồi nói: “Đưa cho cô ấy một bản.”