Nhếch miệng cười khinh "Nộp mạng!!! Haha, kẻ nộp mạng là ai còn chưa biết"
"Nhân loại đáng chết, ngươi dám khinh thường ta" Thanh Long nộ hoả khí tức giận, lửa đỏ bao quanh nó
"Nói nhiều, chiến đi!!" Nàng tiến đến gần Thanh Long
Hoả lực xung quanh nó rất nóng, có thể thiêu rụi tất cả mọi thứ chứ trong một cái chớp mắt. Nhưng nàng vẫn thản nhiên như không có gì. Từ từ tiến vào, một tay hút đi hoả lưc xung quanh Thanh Long
"*Nhìn lại thì đây vốn chỉ là một nữ hài vậy mà hoả lực của ta lại không hề hấn gì với nha đầu này. Lại còn hút được hoả lực, điều này không thể*" Cảnh giác
"Chỉ có thế thôi sao?" Nàng đắc ý
"*Ngông cuồng! Con nha đầu này quá sức ngông cuồng*" Khó chịu trước lời nói của nàng
"Nếu đã thế thì đến lượt ta!" Nàng dùng khinh công nhảy lên, trụ vững giữa không trung ngay đối diện với Thanh Long
"*Nhanh quá!*" Không kịp nhìn
Phải, nàng rất nhanh. Nhưng đây chỉ là chơi đùa nên với nàng đây chỉ là bình thường, nếu nhanh hơn thì phải tới mức một cái bóng, tiếng động cũng không có
Tay nàng hướng thẳng về phía Thanh Long, một dòng hoả lực cực lớn đổ xuống như thác chảy, bao quanh cả thân hình nó.
Đó chính là hoả lực mà khi nãy nàng hút được từ Thanh Long. Chỉ có điều hoả lực đó còn mạnh hơn gấp trăm lần so với lúc nãy làm Thanh Long đau đớn
"*Ch...Chết tiệt, đây rốt cuộc là thứ lửa gì? Tại sao lại nóng tới mức vậy? Đến ta còn không chống cự nổi*" Mệt mỏi
Nó tuy không chống cự được nhưng không phải không phá được vòng vây hoả lực của nàng. Dù sao nó cũng là Thần Thú có đủ tất cả các thuộc tính mà
Chợt từ vòng vây hoả lực, một linh lực thuộc tính băng bộc phát mạnh. Phải, phát ra nó chính là Thanh Long.
Kỷ Nguyệt vẫn giương đôi mắt nhìn Thanh Long cho tới khi vòng vây hoả lực sắp bị dập tắt
"Bạch Cầm"
Thượng Cổ Thần Khí - Thanh Hải Bạch Cầm lập tức xuất hiện trong tay nàng. Nhưng Thanh Long lại không hề lo sợ vì thần khí này cũng không thể làm gì được nó, nhưng duy nhất sức mạnh của nàng nó lại không đoán được
Còn về phần Dương Tuệ Ly đang nấp sau bụi cây gần đó thì vô cùng hoảng hốt và kinh ngạc. Thanh Hải Bạch Cầm! Thần khí này rõ ràng là của tỷ tỷ nàng ta Kỷ Nguyệt. Hơn nữa, chuyện này cũng chỉ có nàng và nàng ta biết vậy sao bây giờ Bạch Cầm lại xuất hiện ở đây. Chỉ có một khả năng duy nhất, người đang đối đầu với Thanh Long ở kia chính tỷ tỷ của nàng ta
Tuy sợ hãi nhưng Dương Tuệ Ly vẫn cố gắng theo dõi tình hình
Quay lại phía nàng
Nàng bắt đầu gảy từng khúc nhạc lên. Tiếng nhạc du dương, hoà nhịp vô cùng ăn ý. Đi sâu trong từng khúc đều chứa đựng nguồn linh lực cực lớn vì vậy mỗi lần nàng gảy đối với người thì là một giai điệu bình thường. Nhưng đối với Thanh Long thì đó lại là một giai điệu chết chóc, nghe cực kì chói tai. Thêm nữa, mỗi lần gảy giai điệu còn biến thành từng lưỡi kiếm chứa hoả diệm lực và cứa thẳng vào Thanh Long làm nó tróc vảy, đau đớn vô cùng
"*Nha đầu này quá lợi hại, từ trước đến giờ chưa một ai làm ta sợ hãi như vậy cả*" Nhìn nàng một cách yếu ớt
"*Sức chịu đựng tốt thật, quả là Vương*" Nàng hài lòng
Dù vậy tay nàng vẫn không ngừng gảy đàn. Mỗi lần gảy đều mạnh hơn lần trước
Thanh Long đâu dễ dàng bỏ cuộc chứ, nó gắng gượng tập trung tất cả linh lực mà nó có tạo nên một uy áp cuồng bạo. Bầu trời bây giờ đã tối hẳn, linh khí phân tác khắp nơi như không thể tụ lại nhưng lại không thể hấp thụ được.
Đấy là phía diện xung quanh nhưng còn chỗ nàng và Thanh Long thì chẳng khác gì một địa ngục. Nói đúng hơn là địa ngục trần gian.
Máu me ghê rợn, mùi tanh nồng bốc lên. Xung quanh nàng là các mảng giết chóc. Mộng cảnh có, thảm sát có, bức tử có, nhưng đáng sợ nhất là những mảng nói lên tâm cơ thật sự trong lòng con người
Dơ bẩn, đáng thương, yếu đuối, mạnh mẽ, máu lạnh, vô tình, tàn khốc,...đều là những suy nghĩ trong lòng người. Nhưng tất cả đều có chung một thứ là chết.
Ghê rợn thật đấy vì nó đều là những mảng máu me, giết người - đồng loại của mình. Thậm chí mổ bụng, moi nội tạng cũng có
Nhưng nàng chỉ để ngoài mắt, vì những thứ này không là gì với nàng cả. Cho dù bây giờ nàng bắt buộc phải giết người đi nữa thì nàng cũng không ngần ngại. Những mảng giết chóc này chẳng qua chỉ để lấn át tâm trí đối phương mà thôi, với nàng chỉ là trò con nít
Để phá hủy cái địa ngục này nàng tụ linh khí lại. Mạnh! Rất mạnh! Nó mạnh hơn cả Thanh Long khiến đất trời rung chuyển, đất đá vỡ vụn, cây cối hoá tro bụi
Ngay lập tức các mảng tử ngục đều biến mất.
"*Vỡ rồi! Vậy mà lại vỡ rồi! Người này quả thực rất mạnh*" Run sợ
"Đấu tiếp?" Nàng lạnh nhạt
"Ta chịu thua! Xin người hãy thu nạp ta" Khẩn cầu
"Quyết định đúng đắn đấy" Nàng tiến lại gần Thanh Long, cắn nát đầu ngón tay rồi nhỏ máu lên
Khế ước xuất hiện. Từ nay Thượng Cổ Thần Thú - Thanh Long Vương của giới linh, thần thú đã có chủ.
"SAU NÀY CHỦ NHÂN Ở ĐÂU TA Ở ĐÓ! QUYẾT THEO CHỦ NHÂN TỚI CÙNG"
Nói rồi, Kỷ Nguyệt thi chuyển linh lực làm hồi phục những gì vừa tổn hại sau đó rời đi cùng Thanh Long, tiến thẳng về Tinh Thiên Quốc trước sự chứng kiến của nhiều người các nước.
Dương Tuệ Ly thì đợi nàng đi thật xa mới dám lộ diện và về Sát Hạch. Nàng ta sắc mặt khó coi, đầy mệt mỏi