Tháng6/2017
Hôm nay là ngày đầu tiên Trâm Anh đi làm. Cô được nhận vào làm vị trí kế toán bán hàng cho công ty mỹ phẩm nhập khẩu Queen. Công ty ở khu dân cư trung sơn, bình chánh. Cô rất vui, háo hức đi làm từ rất sớm. Cô đi tìm địa chỉ công ty. Đứng trước một căn biệt thự rất to và đẹp như trong giấc mơ mà Trâm Anh hay thấy.
"Woa... đẹp quá"
Cánh cửa lớn từ từ mở ra. Chiếc siêu xe màu trắng chạy ra khỏi căn biệt thự. Trâm Anh liền nhìn chủ nhân điều khiển chiếc xe.
"Oooo... đẹp trai quá"(anh ta đeo mắt kiếng đen, áo màu trắng, khuôn mặt thật đẹp trai như diễn viên). Xe đã đi xa rồi nhưng cô vẫn nhìn theo và miệng vẫn chữ o tròn. Đến khi bác bảo vệ hỏi cháu kiếm ai thì cô mới nhớ mình đi làm.
" ơ... cháu đến đi làm ạ"
“Cháu đi thẳng quẹo trái là phòng của giám đốc “
“Dạ, cám ơn Chú”
Chủ nhân căn biệt thự thiết kế ngôi nhà rất đẹp, trang trí hài hoà.
Trâm Anh gỏ cửa, giọng nói ấm áp vang lên. Đó là giọng của cô giám đốc.
“Mời vào”
“Cháu chào cô”
“Chào cháu, cô xin giới thiệu. Đây là Chị Hiền quản lý sẽ hướng dẫn giúp cháu trong thời gian làm việc ở đây.”
“Chào chị. Em tên là Trâm Anh. Em 24 tuổi, rất mong chị giúp đỡ em trong thời gian tới. Hihi”
“Chào em. Chị tên Hiền,35 tuổi. Rất vui được gặp em”
Văn phòng ở đây chỉ có 3 người. Chị Hiền nói Cô mở rất nhiều showroom trong các trung tâm. Ở đây mình chỉ nhận đơn hàng qua điện thoại, mail và fax điều hàng đi thôi. Chị Hiền chỉ dẫn mình rất tận tình. Nhưng mình mới ra trường nên cần nhiều thời gian để tìm hiểu và học hỏi.
Thời gian trôi nhanh thiệt đã đến giờ về rồi.
“Về thôi Trâm Anh đã hết giờ làm rồi. Bye em. Mai chúng ta sẽ tìm hiểu tiếp nha.”
“Dạ. Cám ơn chị. Bye chị nhé”
Ra về Trâm Anh nhìn quanh xem có xe của anh đẹp trai hồi sáng không.
“Anh ấy chưa về rồi. Anh ấy là ai thế. Ngày mai mình sẽ hỏi chị Hiền mới được”
Vừa chạy xe trên đường Trâm Anh vẫn không ngừng nghĩ về anh chàng đẹp trai ấy. Chưa bao giờ Trâm Anh nghĩ và để ý tới bất kỳ chàng trai nào khi cô còn ngồi ghế nhà trường. Khi đi học cô được rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cô vẫn không quan tâm. Cho đến bây giờ đã có người làm cho cô phải để mắt tới.
Cô thầm nghĩ mai mình sẽ đến sớm xem mặt anh ấy mới được.
Trâm Anh đi làm rất sớm chỉ vì muốn nhìn tận mặt anh đẹp trai đi siêu xe thôi. Cô chạy thật nhanh vào công ty.
"Chào Chú"
"Chào cháu. Hôm nay cháu đến sớm thế"
"Dạ"( cười rồi chạy xe xuống tầng hầm. Chú bảo vệ đâu biết ý đồ của cô)
Cô nhìn thấy xe anh ấy vẫn chưa đi làm. Cô chạy lên và ngồi chờ ở ghế sofa dành cho khách trước cửa văn phòng. Vì chưa tới giờ làm việc mà.kaka.
Từ trên lầu anh ta bước xuống. Khuôn mặt đẹp, dáng cao 1m80, mặc áo sơ mi trắng, quần tây,tay cầm áo vest đi từ cầu thang xuống.
"Thiên Huy, Thiên Huy"
"Dạ. Mẹ "
"Chiều nay con nhớ về sớm dự tiệc sinh nhật con gái của bạn mẹ nha."
"Dạ"
"Chào cô" (thì ra anh ấy tên Thiên Huy. Con trai của Cô)
"Chào cháu. Thiên Huy mẹ giới thiệu đây là Trâm Anh nhân viên mới của công ty Mẹ. Đây là Thiên Huy con trai duy nhất của Cô"
"Chào Anh" (bối rối, ngượng ngùng, e thẹn.)
Đáp trả lại sự e thẹn của Trâm Anh. Thiên Huy như không nghe thấy đi một nước không nhìn mặt Trâm Anh một cái. Oh không. Con bé như từ trên cao rớt xuống. Mặt đỏ ửng... tức không dám nói... Người gì đâu chảnh quá... đáng ghét. Cô ấm ức lắm. Sáng nay cô cũng có trang điểm một tí cho xinh... Trâm Anh vốn đã rất xinh đẹp, đáng yêu, tốt bụng, được rất nhiều người yêu mến. Vậy mà....
"Thiên Huy. Con sau vậy. Không chào em luôn à. Thằng bé này"
"Đừng bùn nha con. Tính tình nó lạ lắm"
"Dạ"