Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 83: Thảm Chịu Diệt Môn






Các người nhà của Mộ Dung gia ào ào tay cầm vũ khí từ các nơi ở xông ra, không chỉ cảm ứng được người tu chân có một luồng hơi thở cường đại ép gần, đồng dạng cũng là vì muốn đánh giết Lâm Phong. Túy ω Lộ ω Võng
Bởi vì lúc Lâm Phong với Mộ Dung Hàn Sơn ở mật thất đánh nhau, Mộ Dung Hàn Sơn lặng lẽ truyền âm cho các cao thủ của Mộ Dung gia, đương nhiên, ở lúc triệu tập các đệ tử thì Mộ Dung Nhược Tuyết cũng biết tin tức này.
Mộ Dung Nhược Tuyết vừa nghe nói là người của Lâm gia đánh nhau với gia chủ, lâp tức liền nghĩ tới Lâm Phong vội vã rời đi, nhiều thứ dấu hiệu người này của Lâm gia rất có thể chính là bản thân Lâm Phong.
Mặc dù không muốn tin tưởng phỏng đoán này, nhưng Mộ Dung Nhược Tuyết lại nhịn không được muốn xác nhận một cái, vì vậy liền đi theo các đệ tử Mộ Dung gia, vọt người bay đến giữa không trung dò xét.
“ Ha ha ha! Mộ Dung gia ngươi ở Ma Thần Điện chiếm được nhiều bảo bối như vậy, thả ra Mặc Kỳ Lân, giờ đây co đầu rút cổ, quả thật khiến người ta xem thường a!” Âm thanh thấp trầm mà âm trầm vang lên, người nói chuyện là một khuôn mặt tiều tụy, lão già tóc xám không hề tức giận.
Một thân áo đen phủ trên người gầy gò, với bề ngoài một đôi thật nhỏ rất không tương xứng, nhưng trong con mắt mở hạp lại bức người lợi hại. Mọi người nhìn lây lão già thần bí này, không biết hắn là như thế nào biết chuyện của Mộ Dung gia.
Lâm Phong xa xa nhìn lão già thần bí này, trong lòng thầm nghĩ:” Lão già này tại sao cái gì cũng biết? Lúc hôm đó tại Ma Thần Điện, bản thân cũng không có phát hiện nhân vật lợi hại xuất hiện, hiện giờ loại tình huống này chính mình rốt cuộc nên chạy hay là ở lại chứ?”
Nếu như Mộ Dung Nhược Tuyết iết chính mình giết chết gia chủ của nàng. Như vậy sau này nên như thế nào đối mặt với nàng? Lâm Phong rất buồn rầu, nhưng là lúc này rời khỏi lại không yên tâm an nguy của Nhược Tuyết, trong lòng Lâm Phong trải qua một phen thiên người giao chiến, vẫn là quyết định ở lại nơi này yên lặng theo dõi kỳ biến.
Mộ Dung Khiêm có được tu vị Phân Thần trung kỳ quát lớn:” Lão đầu nhi đến từ nơi nào! Dám ở Mộ Dung gia ta nói năng bậy bạ, ta xem ngươi là không muốn sống!”
Các đệ tử Mộ Dung gia cũng sôi nổi đáp lại, bởi vì chính thức số ít người vài đứa biết Mộ Dung gia ở Ma Thần Điện thu lấy đại lượng bảo vật. Căn bản thông thường đệ tử Mộ Dung gia cái gì cũng không biết.

“ A!”” A A!”
Hơn mười tiếng kêu thảm qua đi, Mộ Dung Khiêm với lại người mở miệng chửi mắng lão già thần bí đó toàn bộ đều vĩnh viễn không có tiếng. Thủ đoạn lão già thần bí này cực kỳ tàn nhẫn, trong nháy mắt liền đem những người này toàn bộ giết sạch. Sau khi giết người mà còn ở đó đem Nguyên Anh của người Mộ Dung gia bị giết hấp thu.
Lâm Phong ở một bên nhìn thấy cũng cảm thấy ngấm ngầm kinh ngạc, xem ra chuyện đêm nay không thể sáng tỏ, lão già thần bí này ra tay độc ác, Lâm Phong làm chuẩn bị tốt tùy thời ra tay, mặc dù không có nắm chắc hoàn toàn.
“ Khặc khặc khặc khặc! Vừa rồi lão phu giết toàn là vô dụng phế vật, còn có người muốn giống với bọn họ sao?” Lão già thần bí biểu tình như khát máu vùng Tu La, khiến tất cả người của Mộ Dung gia nhất thời toàn bộ ngây người ra.
Lúc này, ở Mộ Dung gia có Mộ Dung Quý Thường có tu vị đứng sau gia chủ Mộ Dung Hàn Sơn trầm giọng nói:” Các hạ đến Mộ Dung gia ta nói năng không lễ độ, liên tiếp giết chết hơn mười đệ tử ta. Có thể giải thích một chút tại sao?”
“ Tại sao? Lão phu giết người không bao giờ suy nghĩ lý do, muốn trách thì trách thủ hạ đệ tử của ngươi quá vô năng, hoặc là nói thực lực Mộ Dung gia kém cỏi.” Lão già thần bí không xem thường nói.
Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi thứ âm mưu quỷ kế và tự cho là thông minh đều hiện vẻ tái nhợt vô lực như thếm tất cả người của Mộ Dung gia đều trầm mặc, nhưng, có một người lại không chút sợ hãi đón nhận lão già thần bí này.
“ Ngươi tùy ý giết hại đệ tử Mộ Dung gia ta thì chính là năng lực ngươi là một người cao thủ sao? Tàn bạo hết mức. Người tùy ý làm bừa không xứng là cao thủ, ta xem ngươi chỉ qua là một người vật chết không cảm tình, chỉ sẽ động thủ giết người mà thôi.” Mộ Dung Nhược Tuyết lên trước đối mặt với lão già thần bí này lạnh lùng nói.
Lâm Phong bị cử động của Mộ Dung Nhược Tuyết sợ ngây người, ở việc này Nược Tuyết đi làm chọc giận lão già thần bí này không khác tự tìm đường chết, tại sao Nhược Tuyết lại ngốc như vậy?
Đồng dạng, tất cả người của Mộ Dung gia mắt đều mở to không thể tin tưởng nhìn chằm chằm Mộ Dung Nhược Tuyết, bọn họ không nghĩ tới Mộ Dung Nhược Tuyết sẽ có can đảm như thế chọc giận lão già thần bí kinh khủng này.
Lão già thần bí vẻ mặt không biểu tình chấn động một cái, điềm nhiên nói:” Tiểu nha đầu to gan, nhưng..người dám ngay mặt chọc giận lão phu dều đã chết, tiểu nha đầu ngươi thì một chút không sợ sao?

Mộ Dung Nhược Tuyết ngẩng đầu nói:” Cho dù ngươi giết ta, ta cũng s4 không thay đổi cách nhìn của ta, mặc dù tu vị ngươi cao, nhưng không có nguyên chất cơ bản của người tu chân, ta hết sức coi thường ngươi!”
Vừa ở lúc này, đột nhiên Lâm Phong nhún người đến trước mặt của Mộ Dung Nhược Tuyết, lạnh lùng đối mặt với lão già thần bí này bảo vệ ở phía trước của Mộ Dung Nhược Tuyết.
“ Ngươi lại là ai? Tại sao lại xuất hiện ở Mộ Dung gia ta!” Mộ Dung Quý Thường hỏi.
Lâm Phong thấp giọng nói:” Ta chính là người của Lâm gia mà các ngươi tìm. Lâm Phong!”
Vừa dứt lời, tức khắc một tiếng la hét, mọi người Mộ Dung gia ào ào gào to nói:” Ngươi chính là ngươi đánh nhau chết sống với gia chủ ta! Gia chủ ta hiện đang ở đâu? Nói mau!”
Lão già thần bí kia có chút hứng thú nhìn lấy Lâm Phong nói:” Ngươi chính là Lâm Phong? Xem ta lão phu đến đây cũng không có đến sai.”
Lâm Phong thật sâu nhìn Mộ Dung Nhược Tuyết, thấp giọng nói:” Nhược Tuyết, xin lỗi, hy vọng nàng có thể thông cảm nỗi khổ của ta, ta sẽ giải thích thật tốt rõ ràng với nàng.”
Trong lúc Mộ Dung Nhược Tuyết khi nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện, liền xác định phỏng đoán của bản thân là chính xác, chỉ là Mộ Dung Nhược Tuyết không biết Lâm Phong đã đem Mộ Dung Hàn Sơn giết chết.
“ Ta chính là Lâm Phong, thế nào? Ngươi quen biết ta sao?” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
Lão già thần bí quỷ di cười một cái:” Đương nhiên ta nhận biết ngươi, lúc trước ngươi kém một chút thì chết trong tay của ta, tại sao lão phi không nhớ ngươi chứ?”

Lâm Phong rất không hiểu ý của lão già thần bí, nhưng vẫn là không sợ nói:” Rốt cuộc ngươi là ai? Đến Mộ Dung gia không chỉ là đến giết người chứ?”
“ Tên của ta ngươi không cần biết, nhìn bộ dáng ngươi, tiểu nha đầu sau lưng ngươi là người yêu của ngươi hả?” Lão già thần bí ra vẻ kinh ngạc nói.
Lúc này, các đệ tử Mộ Dung gia nhìn Lâm Phong căn bản không có đem bản thân để trong mắt, không khỏi giận dữ, ào ào huy động vũ khí trong tay giết hướng về phía Lâm Phong, Lâm Phong lạnh nhạt nhìn các đệ tử Mộ Dung gia công đến, Thiên Hồng thương huyễn ra sợi sợi thương ảnh, trong tiếng kêu thảm, toàn bộ người ra tay công kích đều bị Lâm Phong đánh thương ở mặt đất.
Mộ Dung Quý Thường giận dữ nói:” Lâm Phong! Mộ Dung gia với Lâm gia ngươi vẫn luôn giao hảo lẫn nhau, thái độ hôn nay của ngươi rốt cuộc là vì cái gì?”
“ Ta chỉ là đại diện cho bản thân ta, cũng không đại diện cho tất cả người của Lâm gia, xin ngươi đừng đem người của Lâm gia cũng dính dáng vào.” Lâm Phong hờ hững nói.
“ Vậy tốt, hiện giờ ta chỉ muốn hỏi ngươi, gia chủ Mộ Dung chúng ta rốt cuộc bị ngươi làm sao?” Mộ Dung Quý Thường vội vàng nói.
“ Hắn đã hoàn toàn biến mất trên Vô Cực Tinh, ta vốn không muồn giết hắn, mọi thứ đều là hắn tự tìm.” Lâm Phong vẻ mặt không chút biểu tình nói.
Nghe thấy tin tức gia chủ của chính mình đã bị Lâm Phong giết, các đệ tử Mộ Dung gia bao gồm Mộ Dung Nhược Tuyết ở trong đều kinh ngạc khác thường, nhất là Mộ Dung Nhược Tuyết, nàng không thể tin Lâm Phong đã giết Mộ Dung Hàn Sơn.
Lâm Phong day dứt nhìn lấy Mộ Dung Nhược Tuyết, nhìn thấy biểu tình khiếp sợ của Mộ Dung Nhược Tuyết, trong lòng Lâm Phong cũng rất khó chịu, dẫu sao bản thân là giết Mộ Dung Hàn Sơn, cho dù hắn đáng chết. Lúc khi chính thức đối mặt với Mộ Dung Nhược Tuyết, Lâm Phong vẫn rất không tự nhiên.
Mà lúc này trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết lại là như long trời lở đất vậy, thái độ của Mộ Dung Hàn Sơn quả thật đáng chết, nhưng sự thật người yêu chính mình Lâm Phong giết lại khiến nàng khó mà chấp nhận, hoặc là nói nếu như Mộ Dung Nhược Tuyết biết Lâm Phong đã từng ở dưới miệng Mặc Kỳ La7n chết đi sống lại, cũng có thể sẽ không sợ hãi như vậy.
Mộ Dung Quý Thường bi phẫn nói:” Lâm Phong, mối thù ngươi giết gia chủ Mộ Dung gia ta, các đệ tử Mộ Dung gia ta hôm nay không thể không báo! Không giết ngươi Mộ Dung gia ta sau này liền sẽ không thể đặt chân ở giới tu chân trên Vô Cực Tinh!”
Nói xong chỉ huy các đệ tử bộ dáng điên cuồng hướng về phía Lâm Phong vây giết, Lâm Phong lạnh nhạt cười, đem Mộ Dung Nhược Tuyết thủ ở sau lưng, Thiên Hồng thương ở tay, ngạo nghễ đối mặt với mọi người công tới hướng về phía chính mình.
Đúng lúc này, đột nhiên người thần bí kia ra tay, thân ảnh nhanh như chớp điện ở trong đệ tử Mộ Dung gia bay nhanh xen kẽ, trong tiếng kêu thảm lên xuống không dứt bên tai. Chỉ là trong nháy mắt, tất cả đệ tử của Mộ Dung gia đều ngã xuống trong vũng máu, đương nhiên, Nguyên Anh của bọn họ cũng không có thể thoát qua vận rủi bị lão già thần bí hấp thu.

Lâm Phong có chút không hiểu rõ dụng ý của lão già thần bí, giết sạch tất cả người của Mộ Dung gia, cái này không khác dồn chính mình đến chỗ vạn kiếp bất phục, sau này bản thân vẫn thế nào đối mặt Lâm gia, như thế nào đối măt sư phụ Lâm Diệp chứ?
Lão già thần bí am hiểm cười nói:” Lâm Phong, lão phu vì người gạt bỏ chướng ngại, ngươi cần cảm tạ ân tình của lão phu hôm nay tương trợ ngươi.”
“ Nói đùa! Là ngươi bản thân muốn ra tay giết người, không có liên can với ta? Ngươi giết nhiều đệ tử Mộ Dung giam ngươi làm ta sau này như thế nào ở trên Vô Cực Tinh đặt chân? Ngươi đem ta hại đến thảm như vậy, còn muốn ta tâm tồn cảm kích với ngươi, quả thực là người ngu si nói mộng!” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
Mộ Dung Nhược Tuyết ở sau lưng Lâm Phong như thế nào không có lên tiếng, nhìn thấy từng là đệ tử của gia tộc liên tiếp ngã xuống trước mặt bản thân, mà lúc bản thân lại không tài nào, tâm phòng của Mộ Dung Nhược Tuyết đã sụp đổ. Cho dù chính mình lần nữa như thế nào nghĩ không thông, mản máu tanh thảm liệt trước mắt là khó có thể quên.
Lâm Phong nhìn thấy bộ dáng tổn hại tinh thần, nhịn không được gắt gao đem nàng ôm vào lòng của chính mình, mặc dù Mộ Dung gia bị diệt môn không phải là bản thân tạo thành, nhưng mà gián tiếp tương đương cũng là chính mình mà chết.
Hơn ngàn thi thể đệ tử của Mộ Dung gia nằm đầy đất trống trước mắt, cái này không phải là cảnh tượng bản thân muốn thấy, nhưng Lâm Phong lại không chút biện pháp.
Nghĩ tới thủ phạm của mọi thứ này, con mắt màu máu đỏ của Lâm Phong như dã thứ nhìn chằm chằm lão già thần bí, dường như chỉ là sát khí trong mắt liền có thể đem lão già thần bí giết chết.
Lão già thần bí lại không nhìn ánh mắt muốn giết người của Lâm Phong, thấp trầm nói:” Lâm Phong, ta muốn ngươi thay ta đi làm một việc, nếu như ngươi chịu giúp ta, ta có thể cho người lợi ích ngươi không thể tưởng tượng được.”
“ Nếu ta không đáp ứng đấy? Ngươi lại như thế nào?” Lâm Phong lạnh lùng nói.
“ Không đáp ứng? Ha ha ha! Vậy thì ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác người yêu nhất bị người ta giết chết!”
Vừa dứt lời, Lâm Phong chỉ cảm thấy người trước mắt chớp qua, Mộ Dung Nhược Tuyết trong lòng bản thân liền không thấy bóng dáng, giương mắt nhìn qua, chỉ thấy lúc này Mộ Dung Nhược Tuyết đã bị lão già thần bí kia khống chế ở trong tay.