Thế giới tàn khốc này chính là như thếm kẻ mạnh là bị người sùng kính với cúng bái, và kẻ yếu thì chỉ có thể là bị kẻ mạnh coi như bàn đạp để sử dụng.
Tự trọng với cuồng ngạo của Tiêu Dao vương, ở trước mặt Thanh Phong Minh Nguyệt biến thành thành mất mát và khuất nhục thật sâu. Tiêu Dao vương không cam lòng, nhưng trong lòng lại tràn đầy cảm giác thất bại cường liệt, trong chốc lát, không còn hy vọng.
Lúc này Minh Nguyệt trầm giọng nói:” Tiêu Dao vương ngươi cũng coi như là đại nhan vật danh chấn Vô Cực Tinh, ta không giết ngươi, ngươi tự mình kết thúc đi!”
Tiêu Dao vương lấy ra trường kiếm của chính mình, một tay nắm chậm rãi giơ lên, nghĩ tới tất cả mọi thứ đều sẽ hóa thành thoảng qua như mây khói sau khi trường kiếm của bản thân hạ xuống, Tiêu Dao vương đau buồn cười lớn lên.
Trong lúc cười to, Tiêu Dao vương nhìn thấy một người thân nhất mà chính mình đã tổn thương thật sâu- -Thiên Tuyệt.
Đồng dạng là đệ đệ ruột của chính mình Phong Tấn, tên thật của Tiêu Dao vương là Phong Văn.
Huynh đệ hai người là đệ tử của Phong gia, một tu chân gia tộc cổ xưa ở trên Vô Cực Tinh. Phong gia ở Vô Cực Tinh vẫn luôn là một thế lực vô cùng lợi hại, mỗi đời Phong gia đều sẽ có đệ tử thành công Độ Kiếp phi thăng Thiên giới.
Điều này càng thêm cho thế lực Phong gia càng thêm củng cố lên, đến Phong Văn, Phong Tấn đời này, Phong Văn bởi thiên phú không bằng Phong Tấn mà bị người của Phong gia lạnh nhạt đi. Phong Văn lòng dạ hẹp hòi, không thể nhẫn nhịn sau lưng chỉ chỉ trỏ trỏ của người khác, vì vậy sinh lòng ác ý muốn cướp đoạt Tiên khí Phong gia- -Hiên Viên Kính.
Nhưng lại sợ một khi sự việc bại lộ sẽ bị trưởng lão Phong gia trách phạt, liền tìm đến một cô gái tên là Ỷ Ân giúp đỡ bản thân trộm lấy Hiên Viên Kính. Khiến Phong Văn không nghĩ tới là, đệ đệ của chính mình Phong Tấn lại yêu Ỷ Ân cố ý tiếp cận hắn, lúc Ỷ Ân lấy cắp Hiên Viên Kính bị trưởng lão Phong gia phát hiện, Phong Văn vì để cho sự việc bản thân không bại lộ liền giết chết Ỷ Ân.
Mà Phong Tấn vẫn chẳng hay biết gì, hiện giờ Phong Văn đến nông nỗi này cũng không có cái gì nói, thì cho Phong Tấn tiếp tục chẳng hay biết gì vậy, cũng tốt hơn nói ra sự thật khiến hắn thêm vào một loại đau khổ nữa.
Cuối cùng Phong Văn nhìn Phong Tấn một cái, trường kiếm trong tay mạnh mẽ hướng vào chỗ đơn điền bản thân đâm xuống……
××××××
“ Ha ha ha ha! Có thể có được sô lượng lớn Tiên khí trân bảo, Mộ Dung gia ta lo gì không thể đứng ngão nghễ ở Vô Cực Tinh!” Đứng ở chỗ sâu bên trong điện của Ma Thần Điện, Mộ Dung gia gia chủ Mộ Dung Hàn Sơn cười to nói.
Mộ Dung Nhược Tuyết không nói gì nhìn sư phụ của bản thân Mộ Dung Quân Vân, không biết làm như thế rốt cuộc là đúng hay sai, sự thúc của chính mình Mộ Dung Quân Khiết với lại hơn mười vị đệ tử sớm nhất cùng vào Ma Thần Điện, đều bị giết trong hỗn chiến.
Người có thể nhớ kỹ lộ tuyến an toàn đi vào bên trong điện Ma Thần Điện, ở Mộ Dung gia thì chỉ còn sót lại bản thân, vì lợi ích của cả gia tộc, Mộ Dung Nhược Tuyết không tìm được bất cứ lý dao nào đi cự tuyệt thỉnh cầu của gia chủ Mộ Dung Hàn Sơn.
Đối với Tiên khí trân bảo trong Ma Thần Điện, căn bản trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết không thèm để ý, chỉ là, không biết lúc này Lâm Phong thế nào? Có gặp nguy hiểm, nghĩ tới đây Mộ Dung Nhược Tuyết không thể yên tâm.
“ Đem những Tiên khí trân bảo toàn bộ đều mang đi, có nhiều bảo vật như thế, đúng là không biết nên làm hế nào a! Ha ha ha!” Mộ Dung Hàn Sơn mặt hướng về các đệ tử Mộ Dung gia cười nói.
Lúc ở đệ tử Mộ Dung gia hướng trữ vật trong giới chỉ để các loại Tiên khí và Ma khí, có một đệ tử phát hiện các cửa đá mà Lâm Phong phát hiện qua, vội vàng bẩm báo với Mộ Dung Hàn Sơn nói:’ Gia chủ, ở đây có một cánh cửa đá, không biết bên trong có cái gì?”
Mộ Dung Hàn Sơn nhìn qua, quả nhiên phía sau một pho tượng ẩn giấu một cánh cửa đá. Lúc này Mộ Dung Nhược Tuyết bởi vì thất thần cũng không có thấy màn này, nếu không cho dù thế nào nàng cũng sẽ cản trở.
“ Ở phía sau cửa đá này nhất định sẽ có bảo vật càng to lớn, nếu không tại sao đem cửa đá ẩn giấu phía sau pho tượng không dễ dàng cho người khác phát hiện chứ? Đem cửa đá mở ra, nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì?” Mộ Dung Hàn Sơn trầm giọng nói.
Trong tiếng đáp ứng của đệ tử Mộ Dng gia chạy ra hai vị cao thủ tu vị Xuất Thần kỳ, lên trên mở ra cửa đá sau pho tượng, trong tiếng” Ket két “ cửa đá mở ra, một cửa động tối như mực xuất hiện trước mặt mọi người Mộ Dung gia.
Mộ Dung Hàn Sơn ngạc nhiên nói:” Tại sao ngay cả một chút ánh sáng cũng không có, chẳng lẽ là thông qua một mê cung khác có giấu bảo vật bên trong điện sao? Mặc kệ có phải là mê cung, chúng ta vào xem xem trước.”
Đối với bảo vật chưa biết đã khát vọng mê hoặc tâm trí của Mộ Dung Hàn Sơn, rất ít người có thể khắc chế theo đuổi quá độ của bản thân với sự tham lam, Mộ Dung Hàn Sơn hiện giờ là như thế.
Chỉ huy nhiều vị đệ tử đi vào cửa động tối như mực, thuận theo một đường thông đạo duy nhất Mộ Dung Hàn Sơn mù quáng hướng đi về phía trước, cái thông đạo này càng đi về phía trước thì càng rộng mở, nhưng đồng dạng cũng chính càng đen kịt khó mà phân biệt đường. Với thực lực Hợp Thể kỳ cuối của Mộ Dung Hàn Sơn cũng chỉ có thể nhìn xuyên đường xa hơn mười thước mà thôi, nhưng thấy ở đây trong thông đạo hắc am giơ tay không thấy năm ngón, là căn bản không có bất cứ ánh sáng tồn tại.
Càng là đi về phía trước, Mộ Dung Hàn Sơn với lại các đệ tử thì cảm thây trên người hàn ý càng ngày càng đậm, giống như mọi người là đang ở hướng kẽ nứt của băng hàn lạnh thấu xương không ngừng đi tiếp. Đột nhiên, từ phía trước truyền đến một tiếng gầm nhẹ như dã thú, khiến mọi người có chút rợn cả tóc gáy lên.
“ Gia chủ, chúng ta hay là quay về trước vậy, phía trước không biết giấu thứ gì đáng sợ, cùng với tiếp tục mạo hiểm không bằng hiện giờ lập tức xoay người quay về, đã tìm được nhiều bảo vật, Mộ Dung gia chúng ta cũng không có uổng công đến Ma Thần Điện.” Mộ Dung gia đệ tử đời thứ hai, Mộ Dung Bình phát biểu khuyên bảo nói.
Mộ Dung Hàn Sơn trầm ngâm nói:” Được rồi, thì nghe ngươi, chúng ta quay về.”
Nhưng đúng lúc này, từ chỗ sâu thông đạo truyền đến một tiếng thú gầm thấp trầm càng thêm thanh thúy, sau đó mặt đất của thông đạo đen kịt này thì kịch liệt chấn động lên, vậy từ xa đến gần**tiếng di chuyển chứng mình, có một quái thú không biết là gì hướng về phía Mộ Dung Hàn Sơn mọi người chạy qua lại.
Trong bóng đêm, tinh thần mọi người đều khẩn trương lên, Mộ Dung Hàn Sơn lạnh lùng nói:” Đừng sợ, đều rút ra vũ khí của chính mình! Mặc kệ là cái gì đến, chúng ta cùng nhau đối phó nó!”
Gặp chuyện mà bình tĩnh tỉnh táo, Mộ Dung Hàn Sơn có thể làm được gia chủ của Mộ Dung gia nguyên nhân cũng không phải là dựa vào thực lực cao nhất, đầu óc hơn người cũng là một trong năng lực của hắn làm gia chủ.
Lúc thứ di chuyển đi vào trong tầm mắt của Mộ Dung Hàn Sơn, Mộ Dung Hàn Sơn không khỏi đảo rút một hơi lạnh, một đầu thân cân có ba thước cao, năm sáu thước dài, Kỳ Lân uy vũ toàn thân đen như mực xuất hiện trước mắt mọi người.
Mặc Kỳ Lân kia phun ra một ngụm khí thể màu trắng, mắt như chuông đồng tức giận nhìn mọi người miệng nhổ ra lời người nói:” Các ngươi là người gì? Là thế nào đến nơi đây?”
Mộ Dung Hàn Sơn vội vàng nói:” Không biết đạo hữu đến đây bao lâu, chúng ta là đến Ma Thần Điện tìm bảo vật, đạo hữu đến cũng là sao?”
Mộ Dung Hàn Sơn đem Mặc Kỳ Lân thành người tu Yêu, nhưng Mộ Dung Hàn Sơn lại quên một chuyện quan trọng, chính là chỗ sâu ở Ma Thần Điện, tại sao có tồn tại của người tu Yêu này, người tu Yêu mà còn có chưa tu luyện đến có thể ảo biến thành hình người.
Mặc Kỳ Lân nghe vậy tức khắc nổi giận lên:” Cái gì đạo hữu? Cái gì tìm bảo vật? Ta nghe không hiểu ngươi đang nói bậy bạ gì! Các ngươi cả gan dám xông vào lãnh địa của ta, rõ ràng là coi thường tồn tại của ta, rất lâu không có ăn nguyên anh của người tu chân, các ngươi thù ở lại cho ta hưởng dụng vậy!”
Vừa dứt lời, Mặc Kỳ Lân mở ra cái miệng lớn đầy máu của nó, một luồng khí âm hàn xen lẫn lực yêu nguyên cường đại công hướng về đoàn người Mộ Dung Hàn Sơn.
“ Ngươi nói cái gì? Gia chủ dẫn người mở ra cửa đá phía sau pho tượng đi vào thông đạo sao?” Mộ Dung Nhược Tuyết kinh hãi nói.
Đệ tử Mộ Dung gia báo cho Mộ Dung Nhược Tuyết tên là Mộ Dung Phi, Mộ Dung Phi nhìn thấy bộ dáng cực kỳ sợ hãi của Mộ Dung Nhược Tuyết không hiểu nói:” Đúng vậy, gia chủ là dẫn người đi vào thông đạo này, chính mắt ta nhìn thấy, gia chủ còn cho chúng ta xem tốt nơi này.
Ở lúc này trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết vô cùng hỗn loạn, lời nói bên tai của Lâm Phong vang lên:” Cửa đá phía sau pho tượng này nghìn vạn lần không thể mở ra, nếu không sẽ có sự việc kinh khủng xảy ra.”
Nhưng việc đã đến nước này, chỉ có thể yên lặng theo dõi thay đổi, hy vọng sẽ kh6ong xảy ra chuyện xấu gì, Mộ Dung Nhược Tuyết chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.
Và một bên ở thông đạo, Mộ Dung gia gặp phải công kích của Mặc Kỳ Lân điên cuồng, có rất nhiều đệ tử thì bị khí hàn ý trong miệng Mặc Kỳ Lân phun ra chết vì lạnh. Chỉ có Mộ Dung Hàn Sơn và số ít người Mộ Dung gia tu vị cao thâm bay ngược mà tạm thời chạy thoát.
Mộ Dung Hàn Sơn không ngò Mặc Kỳ Lân này lại lợi hại như thế, vốn tưởng rằng người tu vị chưa có hoàn thành hình người, nhiều nhất cũng chỉ qua là tu vị dưới Hợp Thể kỳ, căn bản không đủ gây sợ hãi.
Nhưng chuyện thông thường ngoài dự đoán của người, đông đảo đệ tử Mộ Dung gia thảm chết trước mắt là sự thật màu chảy đầm đìa, Mộ Dung Hàn Sơn rất hối hận bản thân nhất thời tham niệm, hiện giờ tạo thành thương vong lớn như thế cho đệ tử Mộ Dung gia, bản thân khó chối bỏ lỗi lầm này.
“ Gia chủ, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, Kỳ Lân này quá lợi hại, chúng ta đấu không lại nó.” Mộ Dung Bình vội vàng nói.
Mộ Dung Hàn Sơn cúi đầu trầm tư một chút, chậm rãi gật gật đầu, chuyện tới bây giờ, liều mạng với Mặc Kỳ Lân là cách làm vô cùng ngu xuẩn, chỉ có thể rời khỏi nơi này trước, dẫu sao an toàn mới là quan trọng nhất.
Nghĩ tới đây, Mộ Dung Hàn Sơn nhanh chóng thuận theo đường cũ lao vùn vụt ra ngoài.
Và sau lưng Mộ Dung Hàn Sơn, Mặc Kỳ Lân cũng**đuổi theo sau, giống như không giết người quấy rấy nó thì sẽ không từ bỏ cam chịu.
××××××
Khi trường kiếm trong tay Tiêu Dao vương lập tức phải đâm vào thân thể, đột nhiên bất động không nhúc nhích, Tiêu Dao vương bất đắc dĩ nói:” Tại sao? Chẳng lẽ ngươi đến chết cũng phải ngăn cản ta sao?”
Lúc này một cô gái áo vàng che mặt xuất hiện trước mặt mọi người, không sai, nàng là Lăng Mộng điện chủ của Phiêu Diêu Thần Điện, cùng với nàng đến còn có Lăng Tiêu vẫn oai phong như trước.
Người ra tay ngăn cản Tiêu Dao vương tự sát đương nhiên là Lăng Mộng.
“ Nếu ta cho ngươi chết như thế, vậy ta không phải là điện chủ của Phiêu Diêu Thần Điện!” Tiếng của Lăng Mộng cố ý phóng đại rất nhiều, tất cả mọi người ở đây đều nghe rất rõ ràng.
Lúc mọi người nghe thấy Lăng Mộng nhắc đến Phiêu Diêu Thần Điện, liền cảm thấy một tia lạnh ý, cô gái áo vàng này không ngờ là điện chủ của Phiêu Diêu Thần Điện thần bí!
Lâm Phong mắt đầy kinh dị nhìn về hướng Lâm Diệp, Lâm Diệp lại là lẳng lặng nhìn ba người Tiêu Dao vương Lăng Mộng ở trên sân, trên mặt lạnh lùng không có chút biểu tình gì.
“ Không biết điện chủ Phiêu Diêu Thần Điện đến nơi này có chuyện gì?” Thanh Phong nói nhỏ.
Lăng Mộng hướng về Thanh Phong Minh Nguyệt chắp tay nói:” Xin hai vị tiền bối có thể xin nương tay tha cho Tiêu Dao vương, vạn bối vô cùng cảm kích.”
“ Ngươi nói thả người là thả người hả! Phiêu Diêu Thần Điện có cái gì đặc biệt hơn người, không phải là một tổ chức giết người giấu đầu lộ đuôi sao? Mọi người đừng nên cô ấy hù lấy!” Từ trong mọi người phát ra một âm thanh như vậy.
Bóng người Lăng Tiêu đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện lại chỗ vừa rồi, chỉ là lúc này bên cạnh hắn tồn tại thêm một người, người kia đã trở thành một người chết sẽ không nói chuyện!
Trong nháy mắt di chuyển như Thanh Phong Minh Nguyệt, thực lực của Lăng Tiêu người ở đây không ai dám hoài nghi, có một cao thủ cường hãn như thế ở đây, không ai dám mở miệng nói phản đối.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy Lăng Tiêu ra tay mới hiểu rõ, thì ra Lăng Tiêu không chỉ là cao thủ trận pháp, tu vị của tự thân không ngờ lại cao đến tình trạng lợi hại như thế, chỉ là không biết Lăng Tiêu có thể là đối thủ của Thanh Phong Minh Nguyệt.
Thanh Phong Minh Nguyệt cùng nhìn nhau một cái, Thanh Phong trầm giọng nói:” Xin hỏi các hạ lại là ai? Tại sao phải tranh lần nước đục này chứ?”
Lăng Tiêu thách thức cười nói:” Muốn cứu Tiêu Dao vương kia là muội muội ta, ngươi nói ta có cần giúp đỡ không?”
Lời nói của Lăng Tiêu khiến mọi người càng thêm khó hiểu, rốt cuộc cô gái áo vàng này có quan hệ gì với Tiêu Dao vương, tại sao trong thời điểm mấu chốt này ra tay tương trợ chứ?