Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 127: Sát Ý Vô Cùng






Lâm Phong không khỏi miên man suy nghĩ, chẳng lẽ Cơ Trẫm nhìn chính mình hoàn toàn có thể tự mình tu luyện lĩnh ngộ Ma Thần Độn công pháp, thì thu hồi lại tôn thần thức phân thân kia ở trong ngọc giản sao? Lâm Phong nghĩ không rõ, nhưng cũng chỉ có thể tạm thời giải thích như vậy.
Hoặc nói là, nếu như bản thân có thể tìm được Khảm Phổ, cũng có thể có được giải thích, dẫu sao tu vị của Khảm Phổ ở trên Ma Thần Độn còn cao hơn so với chính mình.
Thầy trò Lâm Phong đang bay lượn, gần như đồng thời cảm ứng được có vài luồng hơi thở người tu chân cường liệt hướng về phía hai người kéo tới, sau khi trong lúc chớp thoáng nhanh chóng phiêu thân tránh qua, Lâm Phong nhìn thấy vài người thân ảnh xuất hiện ở trước mắt.
Từ bề ngoài nhìn lên, mấy người này hẳn là người tu Tiên, bởi vì Lâm Phong cảm ứng được hơi thở từ trên bọn người tu Tiên, tập kích thầy trò Lâm Phong tổng cộng có năm người.
Đứng ở phía trước nhất là một vóc người trung đẳng, mặt mang nụ cười gian xảo, người trung niên áo lam mắt nhỏ mũi lương, sau lưng hắn phân biệt đứng bốn vị người đại hán mặc áo lam, mặt không biểu tình.
“ Ngươi là người gì? Tại sao phải đánh lén bọn ta? Nói không ra lý do, ta không thể dám bảo đảm chính mình sẽ tức giận không!” Lâm Phong lạnh lùng nói.
Người áo lam đứng ở phía trước nhất kia âm hiểm cười nói:” Các ngươi giết huynh đệ Dương Điển Giáp của ta, còn dám hỏi ta tại sao muốn động thủ với các ngươi? Đúng là buồn cười cực kì!”
Lâm Phong liếc mắt nhìn sư phụ Lâm Diệp một cái, sau đó lại nhìn hướng về phía người áo lam, ra vẻ bất đắc dĩ nói:” Thật ra ta cũng không muốn giết Dương Điển Giáp kia, chỉ là hắn quá trêu chọc ta nổi nóng, cho nên ta không thể khống chế được chính mình, kết quả thì đem hắn…người áo lam nghe vậy tức giận nói:” Câm mồm! Các ngươi giết huynh đệ ta, hiện giờ ta phải báo thù cho hắn! Huynh đệ của Dương Hình Hầu ta sẽ không uổng phí chết đi, lên cho ta!”

Bốn tên đại hán áo lam đứng ở sau lưng Dương Hình Hầu nghe tiếng phóng người mà lên, trong tay bốn người đều tự xuất hiện một thanh Tiên Kiếm hàn quang lòe lòe, đồng thời bay vụt hướng về phía thầy trò Lâm Phong.
Kiếm khí tung hoàng lần luo75y thay đổi tán phát ra hơi thở lạnh lẻo, Lâm Phong lập tức hô ra Thiên Hồng Nhận, với tốc độ nhanh nhẹn giống nhau với bốn vị đại hán áo lam giao tay lên.
Thiên Hồng Nhận bị Lâm Phong sử dụng Ma Huyết Năng Lượng thúc động, thân Nhận lập tức che kín quang mang màu đỏ đậm cực kì quỷ dị, vừa mới giao thủ. Bốn vị đại hán áo lam thì cảm nhận được áp lực từ trên Thiên Hồng Nhận mang cho bản thân, vũ khí trong tay của Lâm Phong vô cùng kì dị, giống như đang hấp thu lực Tiên Nguyên của bốn người chính mình vậy.
Bốn người dưới sự kinh hãi, vội vàng phiêu thân rút ra, Dương Hình Hầu thấy thế lạnh lùng nói:” Bốn người các ngươi trúng tà rồi sao? Tại sao không tiếp tục công kích hắn, lập tức giết chết hắn cho ta!”
Lúc này trong bốn người có một người vẻ mặt già nua nhất thấp giọng nói:” Đại nhân, không phải chúng ta không chịu giết hắn, mà là vũ khí của người này cực đoan quái dị, có thể hấp thu lực Tiên Nguyên bọn ta hóa thành bản thân sử dụng. Hết sức làm cho người ta sợ hãi!”
Dương Hình Hầu thốt nhiên giận dữ nói:” Một đống lời nói bậy! Rõ ràng các ngươi là gặp phải cường địch sau đó thì sinh ra ý lui bước, thôi vậy, các ngươi đi công kích một người khác, ta đến đối phó với người này!”
Bốn người nghe vậy lập tức hướng về phía Lâm Diệp vây công qua, vừa đúng lúc Lâm Diệp bay người ở giữa không trung. Song phương vừa mới tiếp xúc liền đánh đến không thể mở ra, chưởng phong kiếm ảnh ở giữa ngươi đến ta đi chớp qua, lực Tiên Nguyên mạnh mẽ đem không gian trong chiến đấu đều chấn động cổ động lên.
Lâm Phong nhìn thấy Lâm Diệp với một địch tử vẫn là du nhận có thừa, thì biết Lâm Diệp cũng không có vấn đề, liền đem Thiên Hồng Nhận chỉ hướng về phía Dương Hình Hầu nói:” Tên người này nếu là không thông hiểu như thế, thì để ta đánh ngươi tỉnh táo vậy!”
Nói xong, Lâm Phong ảo ra Chí Tôn Phân Thân, chia ra trái phải hai bên đều tự huy động Thiên Hồng Nhận chém về phía Dương Hình Hầu. Đột nhiên phân thân của Lâm Phong ảo ra, thật sự khiến Dương Hình Hầu khiếp sợ một chút, Dương Hình Hầu không nghĩ tới Lâm Phong lại là có thể ảo ra phân thân. Nhìn Lâm Phong cũng chỉ qua là tu vị chừng Ngũ Chuyển Kim Tiên. Tại sao có năng lực ảo ra phân thân chứ?

Ở thiên giới. Cao thủ có thể ảo ra phân thân cũng không ở số ít, nhưng thực lực điều kiện nhất định phải tu luyện đến trên Cửu Chuyển Tu La Kim Tiên. Mới có thể ảo ra phân thân cần phải tiêu hao đại lượng lực Tiên Nguyên ngưng hình mà thành. Nhưng cho dù là ảo ra phân thân, cũng chỉ là có được khoảng năm phần năng lực của chân thân, trên cơ bản mà nói, không phải lúc chính mình đối mặt kẻ địch nhân số rất lớn vượt qua bản thân, ảo ra phân thân là cách làm rất không lý trí.
Lâm Phong có thể với tu vị của Ngũ Chuyển Kim Tiên ảo ra phân thân, đương nhiên khiến Dương Hình Hầu có thực lực Lục Chuyển Kim Tiên khó hiểu, nhưng không hiểu rõ cũng sẽ không ảnh hưởng đến tốc độ rat tay của Dương Hình Hầu. Nhanh như tên bắn vứt ra phi kiếm, dùng đại lượng lực Tiên Nguyên khống chế phi kiếm từ các góc độ gian trá công kích lấy Lâm Phong.
Lâm Phong không chút sợ hãi, thúc động Ma Huyết năng lượng trong cơ thể. Đột nhiên tốc độ tăng lên gấp mấy lần. Căn bản không chút quan tâm cơ thể của chính mình sẽ bị công kích phi kiếm của Dương Hình Hầu, toàn lực xông hướng về phía Dương Hình Hầu.
Dương Hình Hầu mừng rỡ. Nhìn thấy Lâm Phong hướng xông về phía chính mình, lại không có ngăn cản hoặc tránh né phi kiếm của chính mình, Dương Hình Hầu lạnh lùng cười một tiếng, lại âm hầm thêm hai phần lực Tiên Nguyên ở trên phi kiếm, quyết định phải đem Lâm Phong tại chỗ giết chết dưới phi kiếm.
“ Tranh tranh!”
Hai tiếng kim thiết giao kích chói tai, không thể tưởng tượng một màn xảy ra ở trước mắt của Dương Hình Hầu, Dương Hình Hầu sắc mặt đầy vẻ kinh dị không dám tin phi kiếm bị thân thể của Lâm Phong bắn ngược về, một kích khí thế vốn nhất định được của chính mình, lại bị Lâm Phong không chút quan tâm dùng thân thể ngăn trở lấy.
Lâm Phong dễ dàng vô cùng dùng Thiên Hồng Nhận từ trên cao đi xuống, dưới một kích, đem Dương Hình Hầu vẫn đang trong kinh ngạc chém thành hai đoạn, nhìn thấy Nguyên Anh của Dương Hình Hầu muốn bỏ chạy, Chí Tôn phân thân thuận tay vung lên, Thiên Hồng Nhận trong tay thét đi, trong nháy mắt đâm xuyên Nguyên Anh của Dương Hình Hầu.
Chiến đấu bên này của chính mình đã kết thúc, Lâm Phong xoay người qua, tính cả Chí Tôn phân thân cực kì bay nhanh chớp lóe mà qua, từ bên cạnh Lâm Diệp và bốn vị đại hán áo lam xuyên ra, lúc thân ảnh của Lâm Phong dừng xuống, vừa đúng cũng là hai vị trong bốn vị đại hán, sắc mặt kinh hãi lúc tay nhầm chỗ ngã xuống của đơn điền.
Lâm Phong và Chí Tôn phân thân phân biệt đâm xuyên đơn điền của hai vị đại hán áo lam, đồng dạng cũng cắn nát Nguyên Anh của bọn họ.

Lâm Diệp nhân cơ hội này, một quyền đảo nát đầu của một vị đại hán áo lam, sau đó dùng thân thể cứng kháng phi kiếm của một vị đại hán áo lam khác, Phong Ảnh Quyết đột nhiên tăng nhanh, chỉ nhìn thấy vài đạo tàn ảnh của Lâm Diệp không ngừng kích đánh trên người đại hán áo lam, phân không rõ rốt cuộc cái nào mới là bổn tôn của Lâm Diệp, thẳng đến đại hán áo lam nuy đốn ngã xuống mới thôi.
Nhưng lúc này cẩn thận nhìn đại hán áo lam, đã bị từng đợt công nhanh của Lâm Diệp đánh đến không phải hình người.
Lâm Diệp vừa mới muốn nói với Lâm Phong, thì nhìn thấy một tầng quang ảnh màu máu đỏ trên người Lâm Phong đang nhanh chóng biến mất, Lâm Diệp rất là kinh dị nói:” Phong nhi! Thứ tầng màu máu đỏ trên người của ngươi rốt cuộc là cái gì?”
Lam Phong không hề phát hiện lúc này mới phản ứng qua lại, cảm ứng một cái Nguyên Anh trong cơ thể của chính mình, Lam Phong nhất thời sửng sốt, Nguyên Anh vốn khoanh chân ngồi xếp lúc này như một pho tượng Ma Thần trợn mắt mà đứng, nhưng ở sau khi một luồng năng lượng không thể xét hồi chuyển đến trên người Nguyên Anh, Nguyên Anh lập tức phục hồi bộ dáng khoanh chân mà ngồi.
Biến hóa rất nhanh này của Nguyên Anh, khiến Lâm Phong giống như đột nhiên hiểu rõ cái gì, nhưng lại không nói rõ rãng được rốt cuộc là chuyện gì, nhưng có một điểm Lâm Phong có thể xác định, đó chính là biến hóa của Nguyên Anh trong cơ thể chính mình, nhất định là cảnh giới tầng thứ tư của Ma Thần Độn, quan hệ rất lớn của Ma Đế Phụ Thể.
Có lẽ cái này chính là biểu hiện bên ngoài của Ma Đế Phụ Thể vậy! Chỉ cần chính mình tâm sinh sát ý, Nguyên Anh thì sẽ sinh ra biến hóa, tu vị của bản thân sẽ ỡ trong nháy mắt cấp tốc đề cao đến một độ cao. Năng lượng tán phát ra của Nguyên Anh ảnh hưởng đến bề ngoài của chính mình, cho nên mới sẽ khiến thầy trò Lâm Diệp cảm thấy ngạc nhiên.
Lâm Phong nhìn lấy Lâm Diệp vẫn đang lo lắng cho bản thân khẽ cười nói:” Ta không sao, sư phụ ngươi không cần lo lắng cho ta, sở dĩ bề ngoài của ta có biến hóa kỳ quái như thế, chính là bởi vì duyên cố của Ma Thần Độn mà ta tu luyện.”
“ Phong nhi ngươi nhất định phải cẩn thận, tu chân một đạo bốn chính là con người vì đoạt lấy tạo hóa của thiên địa mà sáng lập nghịch thiên chi pháp, hơi có chút không cẩn thận thì sẽ tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp khổ tu một ngày tan biến!” Lâm Diệp ngữ trọng tâm trường nói.
Lâm Phong gật đầu nói:” Mới bắt đầu ta cũng lo lắng biến hóa của bề ngoài có phải là dấu hiệu không tốt, nhưng lâu như vậy cũng không có chỗ không ổn, ta nghĩ hẳn là có nơi đặc biệt của Ma Thần Độn công pháp đấy? Chờ chúng ta tìm được Khảm Phổ, tất cả vấn đề đều có thể nghênh nhận mà giải.”
Lâm Diệp nhìn thấy Lâm Phong không sao, cũng không có nói gì nữa, Lâm Phong thu hồi Chí Tôn phân thân, thầy trò hai người liền không ngừng phi thân mà đi, chỉ để lại thi thể không trọn vẹn không đầy đủ của bọn Dương Hình Hầu nằm ở trên mặt đất.

“ Cái gì? Các ngươi phát hiện thi thể của Dương Điển Giáp và Dương Hình Hầu! Tu vị của bọn họ đều là ở trên Lục Chuyển Kim Tiên a! Cái này sao lại có thể? Lại là thầy trò Lâm Phong kia, các ngươi lập tức chặn lại hai người này cho ta, cho dù là sống chết!” Hà Dung tức giận nói.
Cận Chi nhàn nhạt nhìn Hà Dung, thấp giọng nói:” Không ngờ lại cho ta nhìn nhầm, thầy trò Lâm Phong này lại là lợi hại như thế! Ngay cả cao thủ như huynh đệ Dương Điển Giáp cũng thua trong tay bọn họ, Hà Dung, ngươi nói chúng ta nên phái ai đi đuổi giết bọn họ chứ?”
“ Sớm thì ta đã nói qua phái vài người cao thủ đến giết bọn họ, nhưng ngươi hết lần này đến lần khác nói cái gì không cần thiết, hiện giờ biết được tính nghiêm trọng của sự việc rồi chứ!” Hà Dung chê cười nói.
Cận Chi lúng túng nói:” Ở người tinh minh cũng có lúc tính toán sai, Hà Dung ngươi không cần làm khổ ta, chuyện đến nước này, sẽ làm thành tình cảnh như vậy, là chúng ta ai cũng không muốn nhìn thấy. Diễm Đế đại nhân nếu đã giao cho bọn ta trách nhiệm mang theo trên người, chúng ta quyết định không thể phụ lòng Diễm Đế đại nhân.”
Hà Dùng vừa mới nói lời phản bác, truyền âm cầu chấn động lên, Hà Dung đưa vào Tiên thức cảm ứng qua, tin tức truyền đến khiến Hà Dùng sửng sốt tại chỗ.
Đương nhiên Cận Chi đồng thời cũng nhận được tin tức như Hà Dung, nhưng Cận Chi vẫn luôn bình tĩnh không có phản ứng lớn như Hà Dung, cường áp kích động trong lòng, Cận Chi lấy ra truyền âm cầu màu đen của chính mình, truyền âm qua cho Diễm Đế.
“ Diễm Đế đại nhân, có tin tức của Khảm Phổ kia. Ngay ở trên Âm Diệu Tinh, chúng ta có người phát hiện bổn nhân Khảm Phổ, hiện giờ đã có người giao thủ với hắn, đại bộ phận các người khác cũng với tốc độ rất nhanh hướng về nơi phát hiện Khảm Phổ chạy đi.”
Tiếng âm điệu của Diễm Đế vẫn là như thái sơn áp đỉnh mặt không chút thay đổi:” Ừ? Chờ các ngươi thật sự lấy được Vô Tự Thiên Thư mới truyền âm cho ta nữa vậy! Hiện giờ ta không muốn nghe bất cứ tin tức không chút lợi ích nào, biết không?”
Cận Chi thu hồi truyền âm cầu, trầm mặc không nói, tâm trạng lúc này của Diễm Đế thì Cận Chi có thể đoán ra một hai.