Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 120: Thành Công Xuất Quan






Cái gọi là một thạch kích lên ngàn tầng sóng, một lời nói của cẩm y nhân thì có thể tạo thành kết quả như thế, chỉ thấy bóng dáng các người tu chân ở sau lưng biến mất trong nháy mắt, tại nơi chỉ còn sót lại cẩm y nhân và hai gã đại hán thân hình lớn kia ở sau lưng.
Trong đó một vị râu tóc đều dài, mặt chữ quốc, hán tử cao to mũi sư tử miệng rộng lên trước cung kính nói:” Diễm Đế đại nhân, Khảm Phổ lần này quay về Thiên giới, y kẻ dưới tay nói, hắn rất có thể là đến phục thù. Điểm này từ chỗ Kinh Kì bị giết có thể nhìn ra, Khảm Phổ đã bắt đầu khiêu khích đối với chúng ta.”
Diễm Đế không có quay đầu, thấp giọng nói:” Khảm Phổ vẫn luôn là một người gan lớn làm việc cuồng vọng, hắn không bao giờ ỷ dựa vào bất cứ ai, phong cách làm việc cũng là một thân một mình. Trước lúc đánh cắp Vô Tự Thiên Thư thì đã tu72bg với Chích Ma Quân cãi nhau, đánh nhau một trận, nghe nói Chích Ma Vương lại là còn bị thương nhẹ trong trận đánh nhau kia, có thể thấy thực lực Khảm Phổ tương đương mạnh mẽ.”
Lúc này một vị đại hán khác sắc mặt lạnh lùng trầm giọng nói:” Mặc kệ Khảm Phổ hắn thực lực có lợi hại bao nhiêu, dẫu sao hắn chỉ có sức của một người, với chiến thuật nhân hải của Vân Thương thành ta, tuyệt đối có thể bức đến hắn không chỗ nào có thể thoát! Mục đích của chúng ta chỉ ở Vô Tự Thiên Thư, về phần khác đều là thứ yếu.”
“ Lời nói của Cận Chi rất là chính xác, mục đích chủ yếu của chúng ta là vì đoạt về Vô Tự Thiên Thư trong tay Khảm Phổ, không luận tới sống chết, chỉ cần Vô Tự Thiên Thư có thể một lần nữa về đến trong tay ta, ta sẽ không tiếc tất cả trả giá!” Diễm Đế lạnh lùng nói.
“ Cận Chi, Hà Dung! Các ngươi lập tức đi làm việc này, nhân thủ Vân Thương thành các người tùy ý điều động, không thể từ trong tay Khảm Phổ thuận lợi đoạt về Vô Tự Thiên Thư, các ngươi cũng không cần trở về gặp tay!” Diễm Đế nhàn nhạt nói.
Cận Chi và Hà Dung cùng liếc mắt nhìn nhau, đồng thời khom người nói:” Vâng, Diễm Đế đại nhân, hai người ta nhất định không phụ kỳ vọng của đại nhân, nhất định đem Vô Tự Thiên Thư đoạt về hiến cho đại nhân!”

Nói xong, hai người lập tức biến mất ở vị trí cũ.
Diễm Đế một mình chắp tay mà đứng. Trong lòng có một loại cảm giác cô độc nói không ra, cho dù lần nữa đoạt về Vô Tự Thiên Thư, có lẽ bản thân vẫn là tìm hiểu không thấu ở ảo diệu trong Vô Tự Thiên Thư, ghi nhớ thế nào đột phá tu vị bình cảnh chứ?
Tu vị của Diễm Đế ở hơn mười vạn năm trước thì đã tu luyện đến cảnh giới Hỗn Độn Tiên Đế hoàn toàn đầy đủ, nhưng bất đắc dĩ gặp phải trên đường tu luyện cảnh bình, cho dù Diễm Đế bế quan khổ tu như thế, cũng khó có công tiến thêm nữa. Vô Tự Thiên Thư Thiên giới chi bảo ra đời. Không thể nghi ngờ mang đến hy vọng rất lờn cho Diễm Đế.
Truyền thuyết trong Vô Tự Thiên Thư, không chỉ ghi chép phương pháp luyện chế Thần khí, với lại trong đó còn ghi chép công pháp có thể tu Thần. Lúc đó người tu chân Thiên giới đi đến chỗ ở của Tử Vy Tinh Quân- -Tử Vy Cung tính không thắng tính, Diễm Đế bằng với thủ hạ cao thủ đông đảo, xông vào Tử Vy Cung có được Vô Tự Thiên Thư.
Nhưng khiến Diễm Đế không nghĩ tới là, phương pháp luyện chế Thần khí quả thật là có. Chỉ là tài liệu cần thiết cực kì rất thưa thớt thôi, muốn luyện chế một món Thần khí cũng không thể tính quá khó khăn. Nhưng ở trong Vô Tự Thiên Thư, ghi chép liên quan tu Thần, không ngờ chỉ có đơn giản ngắn gọn hai câu nói:” Buông xuống gánh nặng, chạy hướng về phía cuộc sống mới. Mở ra cõi lòng, đại đạo cũng có thể tu thành.
Diễm Đế không hiểu cho nên, căn bản nhìn không hiểu ý tứ rốt cuộc bao hàm trong hai câu này là cái gì, suy nghĩ nhiều lần cũng khó mà làm rõ ràng, dưới sự bất đắc dĩ, Diễm Đế đành phải đem Vô Tự Thiên Thư tạm thời phong tồn lên. Cho Hỗn Độn Thần Thú Phục Tịch phụ trách bảo vệ an toàn cho Vô Tự Thiên Thư.
Kết quả là không bao lâu, Vô Tự Thiên Thư thì bị Khảm Phổ đánh cắp, bỏ ra cái giá lớn như vậy mới có được Vô Tự Thiên Thư, thì như vậy bị Khảm Phổ ung dung lấy đi, Diễm Đế như thế nào không tức giận?

Vốn tưởng rằng Khảm Phổ ở hai vạn năm trước thì đã bị sát thủ không rõ thân phận giết chết tại nơi, nhưng hiện giờ hắn lại hiện ra hành tung. Lần này cho dù thế nào cũng không thể cho Khảm Phổ chạy thoát lần nữa, Vô Tự Thiên Thư là bản thân nhất định phải có được. Nếu Chích Ma Vương dám cường hành rút tay vào, chính mình nhất định với nó giằng co tới cùng!
Mặc dù sau khi đi vào Vũ Thần Tháp, thời gian chính thức của Thiên giới mới qua đi hai tháng hơn, nhưng Lâm Phong và Lâm Diệp ở trong Vũ Thần Tháp, lại đủ tu luyện gần bốn trăm năm thời gian. *****
Bốn trăm năm dài dòng này đối với Lâm Phong mà nói, thì giống như chỉ qua ngắn ngủi vài ngày vậy. Lâm Phong toàn bộ tâm thần đắm chìm trong tu luyện Vũ Thần Giới, căn bản không cảm nhận được đến trôi qua của thời gian. Có lẽ năm đó ngươi chăm chú đi làm một việc, thời gian cũng sẽ qua rất là nhanh.
Cuối cùng công pháp Ma Thần Độn cũng đột phá đến tầng thứ tư, cảnh giới Ma Đế Phụ Thể.
Lâm Phong ở một chốc lát đột phá, cảm giác được Ma Huyết năng lượng của thân thể tràn đầy mãnh liệt mênh mông, năng lượng trong cơ thể đủ nhiều gấp hai lần có dư so với lúc trước. tu vị của thân thể có được biến hóa rõ ràng của thay da đổi xương vậy, đại lượng Ma Huyết năng lượng không ngừng cổ đãng đang trong tuần hoàn vận chuyển, dung hợp đến toàn thân trên dưới trong cơ bắp và gân cốt.
Ma Huyết năng lượng giống như tạm thời bị áp rút ỏ các nơi thân thể của Lâm Phong. Chỉ cần Lâm Phong nguyện ý. Tùy thời cũng có thể nhanh chóng bộc phát ra ngoài, mặc dù vẫn chưa biết năng lực hiện giờ của chính mình rốt cuộc đề cao bao nhiêu. Nhưng từ dục động quanh co của tinh túy Ma Huyết năng lượng thì có thể nhìn ra, trong cơ thể của Lâm Phong ẩn chứa Ma Huyết năng lượng cường hãn kinh người.
Càng khiến Lâm Phong cảm thấy ngạc nhiên chính là Nguyên Anh của chính mình, từ bộ dáng độc nhất vô nhị vốn với người thật chính mình vậy, hiện giờ càng ngày càng tiếp cận chân thân. Lúc này Nguyên Anh đã không hấp thu Ma Huyết năng lượng nữa, mà là bản thân xếp chân ngồi yên, giống như đang bế quan tu luyện vậy. Lâm Phong không hiểu rõ, tại sao Nguyên Anh của chính mình sẽ xuất hiện hình thái như vậy, ở dưới tình huống không có ai có thể giải thích cho bản thân, Lâm Phong chỉ có thể tạm thời đem vấn đề giấu ở trong lòng.

Sau khi đột phá đến Ma Thần Độn tầng thứ tư, cảnh giới Ma Đế Phụ Thể, Lâm Phong phát hiện bản thân tu luyện Vũ Thần Giới lên, hiệu quả có việc nửa công gấp đôi. Không nghĩ tới đồng thời tu luyện Ma Thần Độn với Vũ Thần Giới, giữa hai loại công pháp sẽ sinh ra kết quả kỳ lạ hỗ trợ lẫn nhau.
Lúc Lâm Phong đột phá đến Vũ Thần Giới cảnh giới tầng thứ chín, căn bản không có gặp phải khó khăn gì, giống như vốn là sự việc nước đến cừ thành vậy, đây không khỏi khiến Lâm Phong vừa mừng vừa sợ.
Chính mình có thể ở trên người rối tầng thứ chín thử một cái trình độ kháng kích đánh của thân thể, Lâm Phong âm thầm nghĩ tới, nhìn người rối ở trước mắt, Lâm Phong cười nhẹ một tiếng, với tốc độ cực nhanh dùng bả vai đụng đến trên người cùa người rối.
Người rối hét lên rồi ngã gục, Lâm Phong sửng sốt, tốc độ của chính mình tại sao nhanh nhiều như vậy? Nhanh gấp mười lần so với lúc trước chưa có đột phá, lực lượng cũng tăng lên rất nhiều, đột phá của Ma Thần Độn lại có ảnh hưởng lớn như thế đối với tu luyện của Vũ Thần Giới.*****Lâm Phong phục hồi bình thường, nhìn thấy người rối bị chính mình một cái đụng bay, ở trong nháy mắt đụng đất lại vọt người mà lên, công hướng về phía bản thân.
Nhưng tại sao tốc độ công kích thường ngày của người rối chậm không được nhiêu so với chính mình, hiện giờ như thế nào động tạc lại chậm rãi như thế chứ? Thoải mái cực kì lắc mình tránh qua công kích của người rối, Lâm Phong quay về đá vòng một cái, người rối một lần nữa bị Lâm Phong một chân đá bay. Lâm Phong càng không hiểu rõ, rốt cuộc là tốc độ của chính mình quá nhanh, hay là tốc độ của người rối biến chậm chứ?
Lâm Phong rất muốn giải ra nghi vấn trong lòng chính mình, cấp tốc bay vọt đến trước mặt của người rối, cố ý thả chậm tốc độ của chính mình đi công kích lẫn nhau với người rối, giải đáp có được khiến Lâm Phong tâm trạng thản nhiên, Tốc độ của chính mình quả thật là nhanh rất nhiều, đồng thời, năng lực phản ứng của bản thân cũng có được đề cao rất lớn.
Tốc độ của người rối trong mắt chính mình sở dĩ biến chậm, là bởi vì năng lực phản ứng cùa chính mình, với biện thức năng lực đề cao ý đồ công kích của người rối. Lâm Phong không nghi hoặc nữa dùng thân thể cứng kháng công kích của người rối, Lâm Phong chẳng những không có bị thương, ngược lại chỉ là cảm giác được nơi bị công kích nhẹ nhàng chấn động một cái, người rối lại bị lực phản chấn đánh bay ra ngoài.
Thân ảnh của Lâm Phong vẫn đang ở giữa không trung lập tức vượt qua người rối, đôi tay ẩn chứa Ma Huyết năng lượng đột nhiên hướng xuống đạp, thân thể của người rối ở trong tiếng vang ầm buồn bực khi gặp một kích này của Lâm Phong, cũng không thể đứng lên nữa.
Lâm Phong đi tới Vũ Thần giới tầng thứ mười kỳ vọng đã lâu, nhưng Lâm Phong cũng không có tu luyện tu vị cảnh giới trước, mà là trực tiếp đi khiêu chiến người rối, bởi vì Lâm Phong cảm giác được tinh thần cảnh giới tu vị của chính mình, sớm đã đột phá đến Ma Thần Độn tầng thứ tư, lúc Ma Đế Phụ Thể, thì đi vào Vũ Thần Giới cảnh giới tầng thứ mười.

Lúc này trong lòng của Lâm Phong tràn đầy tự tin cường liệt, sau khi không chút do dự trong cấp tốc chạy nhanh ảo ra mấy đạo tàn ảnh, với thế tốc lôi không kịp che tai một quyền đánh ngã người rối. Người rối sau khi ngã xuống nhanh chóng phi thân lên, mặc dù trên tốc độ không nhanh như Lâm Phong, nhưng người rối thắng ở chỗ năng lực phòng ngự cực kì cường hãn.
Lúc này tốc độ công kích của Lâm Phong nhanh hơn gấp mấy lần so với người rối, hơn nữa tốc độ di chuyển cũng nhanh như vậy, người rối ngay cả góc áo của Lâm Phong cũng đụng không được. Trên cơ bản người rối hiện đang trong tình huống bị động chịu đánh, nhưng trong lòng của Lâm Phong cũng rất là giật mình, bản thân đã sử dụng bảy phần năng lực đi công kích người rối, nhưng kết quả giống như người rối kia căn bản không có bị thương tổn gì.
Trong lúc tránh né cũng không có biểu hiện ra chỗ nào không ổn, năng lực phòng ngự của người rối này cũng quá lợi hại, Lâm Phong thầm nghĩ, nếu bản thân không toàn lực ra tay, là rất khó đánh ngã người rối tầng thứ mười. Không chỉ là chênh lệch một tầng, năng lực phòng ngự thì tăng lên nhiều như vậy, năng lực công kích và tốc độ cũng tăng lên có hạn, Vũ Thần Giới quả nhiên không hổ danh là công pháp tu chân có tiếng của phòng ngự thân thể.
Một lần nữa lắc mình bay vào trong khẽ hở công kích của người rối, Lâm Phong tự tập chín phần Ma Huyết năng lượng trong cơ thể, một quyền nặng vừa đúng đánh ở trên người của người rối, người rối nặng nề xoay ngược vòng quanh bay ra ngoài đạp ở trên đất, trong tiếng vang ầm ầm nổ tung, Lâm Phong gắt gao nhìn lấy người rối bò nằm trên mặt đất.
Nếu như người rối này chịu đựng được công kích chín phần năng lực của chính mình vẫn có thể đứng lên, có lẽ bản thân Lâm Phong sẽ bị làm sợ, thời gian một chút chút qua đi, người rối đã lâu không chút nhúc nhích bò ở trên mặt đất. Lâm Phong âm thầm thở dài, người rối Vũ Thần Giới tầng thứ mười quả nhiên lợi hại, bản thân đã gần thi triển ra toàn lực đi công kích, vẫn là thành công.
Vừa nghĩ tới lập tức thì có thể ra ngoài đi Thiên giới xông một phen, Lâm Phong thì cảm thấy có hưng phấn không khống chế được tuôn hướng về phía trong lòng, thì ở lúc này, cảnh vật ở trước mắt thay đổi, bản thân đã đang ở bên cạnh Tầm Tích Hồ.
Nhìn thấy sư phụ Lâm Diệp ở trước mắt mỉm cười với chính mình, Lâm Phong rất là kinh dị nói:” Sư phụ, ngươi là lúc nào tu luyện đến Vũ Thần Giới cảnh giới tầng thứ mười vậy? Tại sao nhanh như thế, đồ nhi cũng không nhanh như tiến cảnh của ngươi!”