Thiên Hàng Yêu Nghiệt

Chương 35




Hàng năm, trong những ngày nghỉ tết này, có 1 việc khiến Lãnh Lăng Duệ rất là đau đầu.

Cách đây vài năm, sau khi Thiên Duệ dần dần trở thành 1 trong những công ty nổi danh trong thành phố, cuộc sống bình tĩnh của Lãnh Lăng Duệ bắt đầu bị quấy rầy bởi các loại xã giao cùng những người tới chơi.

Đối với những việc xã giao cũng như kết giao tất yếu, tuy trong lòng không thích nhưng mặt ngoài Lãnh Lăng Duệ vẫn khôn khéo mà ứng phó tự nhiên, nhưng đối với những cuộc gặp mặt và trao đổi mà hắn xem ra không có ý nghĩa, thì tới giờ hắn cũng không hòa nhã mà đãi.

Vậy nên mấy năm nay, cá tính du diêm không tiến của Lãnh Lăng Duệ được coi là có tiếng .

Hầu hết mọi người đụng phải vách tường vài lần cũng liền thức thời, nhưng lại có những người không biết mệt mà tìm các loại cơ hội, các loại lý do tặng đồ cho hắn mong được nhân tình.

Tết âm lịch chính là cơ hội được dùng thường xuyên nhất của những kẻ kể trên.

Mỗi lần thấy những người mang theo các loại quà biếu đăng môn chúc tết,Lãnh Lăng Duệ luôn thấy phiền toái và bất đắc dĩ.Hắn không thể hiểu nổi ,từ khi nào mà quan hệ của hắn với những người này trở nên thân mật đến trình độ có thể tới nhà chúc tết lì xì rồi? Nhưng là năm mới, lạnh mặt với người ta cũng không được, vậy nên hắn đầu phải cố gắng kiềm chế tính tình, dịu đi nghĩ khí,sau đó dùng 2,3 câu nói mà đuổi họ đi,nhu hòa không biết bao nhiêu lần ngày thường, nhưng tới giờ vẫn không cho họ vào nhà bao giờ, về quà biếu, hầu hết hắn đều bắt họ mang về.

Bất quá, việc nào cũng có ngoại lệ, nhất là khi trong nhà hắn hơn 1 tiểu yêu tinh phiền toái.

Mùng 3 đầu năm, hầu hết các trung tâm thương mại cũng như siêu thị lớn đều mở cửa, bắt đầu buôn bán trở lại. Lãnh Lăng Duệ không chịu được Tiểu yêu tinh ầm ĩ làm nũng, đành ra ngoài mua kem cho bé.

Ngồi trong xe. Hắn vừa nhìn gương chiếu hậu tìm chỗ đỗ xe, vừa nghĩ lúc chưa ra cửa,tiểu yêu tinh huy móng vuốt, được 1 tấc lại muốn tiến 1 thước, cường điệu rằng : “ 1 hộp lớn nga! ~~”,Lãnh Lăng Duệ chỉ muốn cốc cho tiểu tử ám ảnh trong đầu mình 1 cái.

Tuy hạn sử dụng của kem cũng không ngắn nhưng Lãnh Lăng Duệ vẫn chọn tới siêu thị xa hơn 1 ít mua,hắn cảm thấy đồ ở đây lưu thông mau, hàng hóa mới mẻ hơn.

Đứng trước ngăn lạnh,nhớ lại loại kem mà Lãnh Kỉ Kỉ nói, Lãnh Lăng Duệ xem qua từng hộp 1, đối với thực phẩm, nhất là cung cấp cho bé con ăn, hắn luôn chọn cẩn thận hơn 1 chút.

Khi đứng trước quầy thu ngân tính tiêng, Lãnh Lăng Duệ cảm thấy mí mắt phải giật giật.Tuy rằng không phải người mê tính nhưng giác quan thứ 6 của hắn cho thấy tiểu yêu tinh lại gây chuyện gì rồi.

Vậy nên trên đường về, Lãnh Lăng Duệ phóng xe nhanh hơn lúc đi.Về đến nhà, hắn nhìn giờ trên di động,tính thời gian mình đi từ lúc ra khỏi nhà,tổng cộng khoảng hơn 40 phút.Trong khoảng thời gian ít ỏi này, bé con không thể gây đại họa gì đi?

Tuy nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn nhanh chân lên lầu.

Vừa mở cửa ra, Lãnh Lãnh Lăng Duệ vội nhìn trái nhìn phải, những nơi mắt hắn có thể quét tới hình như không có dấu vết hỏng hóc nào,hắn nhẹ nhàng thở ra, trong lòng âm thầm cười nhạo chính mình, nhất định là do hắn bị tiểu yêu tinh kia ép buộc nhiều mới có thể căng thẳng thần kinh như vậy…

Cởi giầy, thay dép, đi tới tủ lạnh trong phòng bếp rồi nhét kem vào, nhưng, ngay giây tiếp theo, hắn cảm thấy có gì đó không thích hợp.

Tuy trước đó hắn loáng thoáng thấy tiểu yêu tinh ngồi trên sô pha, ghé vào bàn nghịch cái gì đó, nhưng bình thường bé cũng thường xuyên có hành động như vậy nên hắn cũng không chú ý nhiều.Nhưng theo kinh nghiệm dĩ vãng,khi hắn mở cửa, bé con nên nhảy lại đây, vui vẻ mà ôm đi kem trong tay hắn chứ nhỉ,sao hôm nay đến giờ vẫn chưa có động tĩnh?

Lãnh Lăng Duệ cau mày, ra khỏi bếp, qua phòng ăn, đi tới sô pha ở phòng khách, vừa đi vừa không nhịn được hỏi : “ đang làm gì vậy?”

Bên kia, tiểu yêu tinh không ngẩng đầu lên, nói : “ bóc quà a!~”

“quà gì…” Chưa hỏi xong, hắn liền im lặng, dừng chân cách cái bàn vài bước, hắn đã thấy bé con đang bóc cái gì…

Nhanh chóng tiến lên 2 bước, bỏ ra cánh tay bận rộn của tiểu yêu tinh, Lãnh Lăng Duệ âm trầm hỏi : “ điều này là sao? Vừa rồi có ai đến đây?”

“Ách,,” Tiểu yêu tinh bị sắc mặt của Lãnh Lăng Duệ dọa sợ, ngây người 1 lúc, trả lời : “ là 1…đại thúc? Đỉnh đầu hơi trọc, còn béo nữa…”

Lãnh Kỉ Kỉ cố gắng nhớ lại diện mạo của người nọ, nhưng Lãnh Lăng Duệ chẳng còn lòng dạ nào mà nghe,hắn cầm lấy danh thiếp trắng đặt trên bàn, nhìn 1 cái liền nhăn mặt.

Đây không phải là lần đầu tiên người này đến đâu, trước đây hắn đã từng gặp người này trong 1 bữa tiệc xã giao.Tháng trước, người này lại tới tìm hắn ở Thiên Duệ, nói với hắn không ít, người này khá khó chơi, ý tứ của hắn là con y sắp tốt nghiệp đại học, muốn làm tại Thiên Duệ,nhưng tiêu chuẩn hơi kém so với tiêu chuẩn tuyển người của Thiên Duệ, vậy nên muốn Lãnh Lăng Duệ hỗ trợ,nương tay 1 chút.

Lúc ấy, Lãnh Lăng Duệ ngại vì trước đó cũng đã tính là nhận thức người ta,vậy nên không cho y khó coi, nhưng cũng trả lời thuyết phục và rõ ràng rằng : Thiên Duệ không để ý tốt nghiệp trường gì, ở đâu, chỉ cần có đủ thực lực thì không cần phải lo lắng.

Nhưng không ngờ rằng người này vẫn bám riết không tha, thế nhưng đến tận nhà hắn, hơn nữa gặp cứt chó vận ,đến đúng lúc Lãnh Lăng Duệ ra ngoài,chỉ có tiểu yêu tinh không có đầu óc này ở nhà.

Chỉ trong 40 phút ngắn ngủi, có thể gây ra chuyện như vậy, thật khiến Lãnh Lăng Duệ dở khóc dở cười.

Dù sao, quà biếu cũng bị Tiểu yêu tinh nhận rồi, một khi vào cửa làm sao có thể đơn giản trả về được…Huống hồ, Tiểu yêu tinh còn bóc ra rồi có chết hay không chứ!

Cầm lên chai rượu vang đã bị tiểu yêu tinh tàn phá, Lãnh Lăng Duệ xem mà gân xanh nhảy dựng: là Lạp Phỉ 10 năm.Tuy không phải là loại 82 năm có giá trị trên 7,8 vạn Nhân dân tệ,nhưng hiện nay giá trị của loại rượu này ở Trung Quốc cũng cao hơn nhiều so với giá nguyên bản,mọi người đều chạy theo thương hiệu này,ngay cả tiểu Lạp Phỉ đều có giá hơn nhiều thương hiệu xuất sắc khác, huống chi là Lạp Phỉ chính quy.

Lãnh Lăng Duệ quất nhẹ vào mông tiểu tử kia : " Bé con thật giỏi gây phiền toái cho ta ! "