Hiện tại Fanny đã bắt đầu suy ngẫm đến hành vi của Mạnh Hàn, thậm chí còn đưa ra một vài kết luận:
- Ngươi bảo giáo hoàng bệ hạ giết chết mấy Công quốc Đại Công, không phải là muốn công quốc Transco chiếm đoạt Công quốc của bọn họ sao? Đến lúc đó, có làm quốc vương bệ hạ hay không, còn không phải chỉ là chuyện một câu nói của ngươi sao?
- Làm quốc vương bệ hạ sẽ là Catherine bệ hạ nữ nhân của ta.
Mạnh Hàn đối với Fanny và Angelina, cũng không che giấu dã tâm của hắn:
- Nếu như ta thật sự làm quốc vương bệ hạ, vậy giáo hoàng Hoàng bệ hạ cùng nghị trưởng các hạ sẽ đau đầu rồi!
Mạnh Hàn nói, hai nàng cũng không phản bác. Trên thực tế các nàng đều rất rõ ràng. Nếu quả thật Mạnh Hàn chính là người nắm giữ vương quốc, như vậy hai đại đế quốc không thể không cân nhắc đến khả năng đối mặt với sự uy hiếp thống nhất vương quốc trong tương lai.
Loại khả năng uy hiếp kia thậm chí còn khủng bố hơn so với hai đại đế quốc là kẻ tử địch của nhau. Không nói đến gần đây trong vương quốc xuất hiện rất nhiều vũ khí chất lượng tốt. Thậm chí còn có xe ngựa thiết giáp. Loại xe tăng hạng nặng như thế, với của cải của Mạnh Hàn cũng đủ để hai đại đế quốc đánh liên tục mấy ngàn năm. Với kinh tế giật gấu vá vai như hiện nay, hai đại đế quốc tất nhiên phải chột dạ.
Trên thế giới này, trên căn bản đều giống nhau. Có đầy đủ kim tệ, có thể làm được rất nhiều chuyện. Đến lúc đó, nếu tình huống như thế xuất hiện, hai đại đế quốc rất có khả năng phải đối mặt với một hoàn cảnh khó xử. Hai phe liên thủ, có thể có thể chống lại với một vương quốc giàu hay không?
- Nghĩ rõ ràng rồi sao?
Mạnh Hàn cười mà như không cười nhìn hai nàng, đột nhiên lại hỏi:
- Có phải đang nghĩ tới khả năng liên thủ giữa đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám hay không? Không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Hiện tại có lẽ sẽ có chút cảm xúc rồi chứ?
Mạnh Hàn thuận miệng nói một câu, đều có thể khiến hai nàng phải suy nghĩ rất nhiều. Dường như, các nàng từ nhỏ đến lớn chỉ nghĩ làm sao đạp đổ được đế quốc đối phương, làm sao giết hết những tín đồ dị giáo của đối phương. Các nàng lại chưa từng nghĩ tới, có lẽ có một ngày, các nàng sẽ có cơ hội liên thủ.
Đương nhiên, loại khả năng kia vẫn rất xa xôi. Hiện tại vương quốc vẫn là một Chiến quốc chia năm xẻ bảy. Tuy rằng quốc vương bệ hạ tạm thời có một chút lực lượng như thế, nhưng muốn thống nhất vương quốc, trên căn bản vẫn là chuyện không thể nào. Điều duy nhất cần lo lắng chính là công quốc Transco, có Mạnh Hàn ở phía sau ủng hộ, lại thêm vào các động tác gần đây, rất có khả năng trong thời gian ngắn, công quốc Transco sẽ biến thành thế lực cường đại nhất trong Công quốc. Đến lúc đó, có muốn tiến thêm một bước nữa hay không, vậy hoàn toàn phải xem dã tâm của Catherine thế nào.
- Nếu như Catherine bệ hạ không muốn làm quốc vương bệ hạ thì sao?
Angelina lại hỏi Mạnh Hàn một vấn đề khác. Nàng muốn biết, Catherine lên kế vị, rốt cuộc là ý tứ của Mạnh Hàn hay là ý tứ của Catherine. Điểm này rất quan trọng.
- Vậy nàng ấy sẽ tiếp tục làm bệ hạ Đại Công Transco của nàng ấy.
Mạnh Hàn biết Angelina đang hỏi cái gì. Nhưng hắn cũng không che giấu, trực tiếp trả lời:
- Ta sẽ không ép buộc nữ nhân của ta làm những chuyện mà các nàng không thích.
Nói xong, trong giọng nói của Mạnh Hàn lại mang theo một trêu đùa hỏi:
- Thế nào, có muốn cân nhắc trở thành nữ nhân của ta hay không?
Hai nàng đều đỏ mặt, trừng mắt với Mạnh Hàn một cái, không nói thêm lời nào nữa. Mạnh Hàn cũng không để ý đến, cười ha ha. Cả đội ngũ lại bay về phía Hoàng Kim Thành. Tuy nhiên, hai nàng cũng đã bắt đầu cân nhắc, có phải vào lúc cần thiết, cũng sẽ trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn hay không? Ít nhất phải cuốn lấy Mạnh Hàn vào đế quốc của các nàng.
Dọc theo đường đi, hai nàng đều cố gắng chữa thương. Sau khi cùng đi với mọi người thêm bốn, năm ngày nữa, hai nàng đã hoàn toàn khôi phục lại. Fanny thậm chí lôi kéo Mạnh Hàn, muốn cùng hắn tranh tài một phen. Bằng không nàng chắc chắn sẽ không tâm phục khẩu phục.
- Các nàng xác định không cùng lên một lúc sao?
Mạnh Hàn thấy hai nàng đều kiên trì như vậy, không nhịn được lại hỏi một câu. Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của hai nàng, Mạnh Hàn cũng không nói thêm gì nữa. Hắn bảo các chiến sĩ đội thân vệ lui lại một bên, nhường sân bãi. Mạnh Hàn hướng về phía Fanny vẫy vẫy tay, ra hiệu nàng tấn công.
Thực lực đã hồi phục, dọc đường đi điều Fanny muốn làm, chính là đánh cho Mạnh Hàn một trận thật đau. Hiện tại có cơ hội quang minh chính đại như vậy, nàng làm sao còn có thể nhẫn nại được nữa. Ma pháp được liên tiếp, điên cuồng đổ ập về phía Mạnh Hàn phát huy khả năng tàn phá của nó.
Mạnh Hàn lại giống như lúc trước. Sau khi sử dụng ma pháp thuẫn long giáp hộ thân, hắn đứng thẳng, hắn nghiêng người, minh nguyệt chiếu sông lớn, thể hiện một bộ phòng thủ phản kích giống như nước chảy mây trôi.
Ầm ầm ầm ầm.
Trong hàng loạt những tiếng nổ mạnh nối tiếp nhau, cả người Mạnh Hàn đều bị chôn trong công kích ma pháp quang minh. Bụi mù cuộn lên xung quanh Mạnh Hàn. Ngay cả bóng người cũng biến mất không thấy. Từ bên ngoài nhìn vào, căn bản không nhìn thấy được cảnh tượng bên trong.
Nhưng ma pháp của Fanny vẫn không chịu buông tha, điên cuồng công kích về phía khu vực kia.
- Xin nàng. Fanny, công kích cũng phải nhìn mục tiêu bên trong chứ!
Tiếng thở dài của Mạnh Hàn vang lên sau lưng Fanny, trực tiếp khiến Fanny giật mình.
Trong nháy mắt cánh chim quang minh được mở ra, vỗ cánh bay lên không trung. Lúc này trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi nhìn Mạnh Hàn không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên kia. Vẻ mặt nàng đầy khó có thể tin, trợn tròn hai mắt.
Sao có thể như vậy được?
Mạnh Hàn sao có thể đạt được trình độ từ bên trong khu vực bị ma pháp công kích dày đặc như vậy mà đột nhiên đến sau lưng của mình? Không riêng gì Fanny cảm thấy nghi hoặc, ngay cả Angelina cũng nghi hoặc. Thậm chí ngay cả đội thân vệ của Mạnh Hàn và nữ nhân bên cạnh hắn đều nghi hoặc.
Trong lòng Mạnh Hàn rất đắc ý. Trong lúc lơ đãng, lại có được một đồ chơi hay. Thời điểm bị công kích, Mạnh Hàn dựa vào ma pháp thuẫn long giáp, đương nhiên sẽ không có tổn thương gì. Chỉ có điều Mạnh Hàn cũng cân nhắc, nếu như chỉ dựa vào lực phòng ngự của ma pháp thuẫn long giáp, chung quy sẽ có một ngày có người có thể công phá ma pháp thuẫn long giáp. Đến lúc đó, chẳng lẽ còn phải nhờ tới mấy tầng long giáp để tiến hành phòng ngự sao?
Tuy rằng đó cũng là một biện pháp thực sự không tệ, nhưng dù sao thiếu một chút tính tích cực chủ động. Trong nhất thời, Mạnh Hàn đột nhiên nghĩ tới một nhân vật thần thoại trong kiếp trước. Hành thổ tôn, hắn có thể chạy trốn trong lòng đất. Mình là một ma pháp sư hệ thổ. Nếu có thể khống chế đất ở dưới chân vùi lấp thi thể, như vậy có thể khiến mình đổi tới một chỗ khác hay không?
Nghĩ đến liền làm. Mạnh Hàn rất nhanh đã khiến bùn đất dưới chân rơi xuống, biến thành một không gian hình tròn lớn đủ để dung nạp hắn.