Vì thế mọi người thấy rõ, hai nàng càng lúc càng dốc hết toàn lực, điên cuồng chiến đấu.
Đặc biệt là thời điểm khi Mạnh Hàn thậm chí cho xe ngựa bay lên đến trên không trung, để các thân vệ đều cưỡi Đại bàng sư ở trên không với khoảng cách gần quan sát, hai nàng càng căm phẫn dâng trào. Chỉ khổ nổi đối thủ một mất một còn vẫn đang chiến đấu. Nói thế nào các nàng cũng không thể đánh rơi mặt mũi của mình xuống. Bọn họ chỉ có thể cứng rắn chống đỡ tới cùng. Cả hai điên cuồng chiến đấu trực tiếp kéo dài đến tận lúc hoàng hôn. Đội ngũ của Mạnh Hàn đã ăn điểm tâm, bữa trưa, chuẩn bị bắt đầu ăn cơm tối.
Ầm ầm.
Một đạo hào quang màu đen, một đạo hào quang màu trắng lần lượt từ trong tay Angelina và Fanny bắn ra. Gần như là đồng thời đánh trúng vào ngực của đối phương.
Cuộc chiến đấu diễn ra gần một ngày một đêm. Ma lực của hai nàng cũng tiêu hao hầu như không còn. Có cánh chim hắc ám và cánh chim quang minh, hai nàng đã ở trong không trung tranh đấu suốt thời gian lâu như vậy, đã sớm sức cùng lực kiệt. Công kích cuối cùng này, lại không có ai tránh thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn ma pháp công kích của đối phương tới bên người, oanh kích ở trên người của mình.
Nhìn thấy tình hình như vậy, các thân vệ đã sớm có chuẩn bị. Thân hình hai nàng còn chưa rơi xuống, đã được Joey và Juli từng người đón một người. Người vẫn ở trên không trung, hai nàng đã hộc máu hôn mê, người mềm oặt trong lòng Joey Juli, không nhúc nhích.
Rất nhanh, Angelina và Fanny đã nằm trên chiếc giường lớn trong lều vải sa hoa của Mạnh Hàn. Hai khuôn mặt với phong cách khác hẳn nhau lộ ra trước mặt Mạnh Hàn. Chỉ có điều lúc này cả hai nàng đang hôn mê, đều nhắm chặt hai mắt, mặt vàng như giấy, bộ dạng suy yếu.
- Các nàng không sao chứ?
Grace lo lắng nhìn hai nàng. Bất kể nói thế nào, hai nàng đều là thân phận thánh nữ. Nếu là trước đây, thời điểm Mạnh Hàn không tới Hoàng Sa Trấn, Grace cũng không dám tưởng tượng, có một ngày mình có thể đồng thời nhìn thấy hai vị thánh nữ.
Hiện tại thánh nữ của hai đại đế quốc đều nằm ở nơi này, Grace cũng không khỏi lo lắng cho sự an toàn của các nàng. Một khi có chuyện, vậy chính là phiền phức cho Mạnh Hàn.
- Yên tâm đi, không chết được!
Mạnh Hàn mỉm cười, ra hiệu Grace mọi chuyện không sao.
Sau khi hai nàng đấu với nhau đến giờ đã là đèn cạn dầu. Công kích phát ra cũng đã vô cùng suy yếu. Chỉ có điều bọn nàng không có năng lực phòng hộ, cho nên mới bị thương. Chút vết thương nhỏ ấy, nếu như các nàng tỉnh lại, sẽ rất nhanh có thể giải quyết.
Sự thực đúng như Mạnh Hàn dự đoán. Chỉ chốc lát, hai nàng cùng lúc kêu lên một tiếng, tỉnh lại.
Sau khi mở mắt ra phát hiện mình đang nằm ở một nơi hoàn toàn lạ lẫm. Hai nàng không hẹn mà cùng chống tay ngồi dậy. Nhưng bọn họ lại lập tức phát hiện ra đối phương, nhất thời khẩn trương , dự định động thủ.
- Chậm đã chậm đã. Thả lỏng đi, thả lỏng đi!
Giọng nói của Mạnh Hàn đã vang lên bên cạnh. Lúc này, hai nàng mới phát hiện ra sự tồn tại của Mạnh Hàn, cũng nhất thời ý thức được tình hình hiện tại của các nàng.
Cả hai mặt đối mặt nhìn nhau hừ lạnh một tiếng, sau đó mỗi người đều xoay mặt đi chỗ khác không ai nhìn ai nữa.
- Hai người các nàng đồng thời bị thương hôn mê, đồng thời nằm ở trên giường của ta.
Mạnh Hàn lại không sợ thái độ này của hai nàng, chỉ cười dài hỏi:
- Ta có phải có thể lý giải việc này, chính là mỗi người các nàng đã hoàn thành chuyện thứ hai các nàng đã đáp ứng ta, đưa đối phương đến trên giường của ta, làm nữ nhân của ta?
- Không!
Hai nàng gần như là trăm miệng một lời kêu lên. Nghe thấy giọng nói của đối phương, hai nàng lại quay đầu trừng mắt nhau, hừ lạnh một tiếng. Vẫn không ai để ý tới người kia.
- Angelina, hiện tại xem như nàng đã đưa Fanny tới làm nữ nhân của ta sao?
Mạnh Hàn sẽ không để ý, mở miệng hỏi Angelina nói.
- Không phải!
Cho dù không phục, nhưng Angelina không muốn dưới tình huống như vậy hoàn thành yêu cầu của Mạnh Hàn. Muốn hoàn thành, cũng phải là khi mình hoàn hảo không chút tổn hại, dưới tình hình Fanny bị đánh đổ mới có thể chấp nhận được.
- Như vậy, Fanny, xem như hiện tại nàng đưa Angelina tới làm nữ nhân của ta sao?
Nghe thấy Angelina trả lời, Mạnh Hàn chuyển sang phía Fanny, hỏi vấn đề giống như trước.
- Không phải!
Không thể không nói, tuy rằng hai nàng là kẻ thù sống mái, nhưng cân nhắc góc độ của vấn đề, quả thực là giống nhau như đúc. Cả hai trả lời như nhau. Giọng điệu tương tự xuất hiện ở trong miệng Fanny.
- Ta thấy thật đáng tiếc!
Mạnh Hàn không hề che giấu chút nào lắc đầu nói:
- Cơ hội như vậy cũng không nhiều, các nàng lại bỏ lỡ. Sau đó lại muốn hoàn thành chuyện thứ hai của ta, sợ là không phải dễ dàng như vậy.
- Đó là chuyện của chúng ta!
Lần này hai nàng lại một lần trăm miệng một lời trả lời, khiến Mạnh Hàn không thể không khâm phục sự ăn ý của hai nàng.
- Như vậy, được rồi!
Mạnh Hàn nhún nhún vai, biểu thị mình cũng không làm gì được nữa:
- Hiện tại, hai vị dự định đi theo ta sao? Hay để cho ta đưa hai vị trở lại đế quốc của từng người? Nếu như lựa chọn sau, chúng ta hẳn nên đi tới đế quốc của người nào trước? Đế quốc Quang Minh? Hay là đế quốc Hắc Ám?
Vấn đề Mạnh Hàn đưa ra khiến hai vị thánh nữ đều lâm vào trầm mặc. Đi theo Mạnh Hàn, rõ ràng các nàng không muốn. Nhưng không đi theo, Mạnh Hàn đưa các nàng trở về như thế nào?
Phái người đưa trở về? Hiện tại tình thế đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đều khá phức tạp. Hai đại đế quốc đều đang tiến hành thanh trừ nội bộ. Ai biết được vào lúc này, nếu như bị kẻ nào bụng dạ khó lường phát hiện Thánh nữ điện hạ bị thương, hậu quả sẽ như thế nào?
- Ngươi không thể phái người tiến vào đế quốc thông báo một tiếng, để người của chúng ta tới đón sao?
Angelina nằm thở dài nói.
- Có thể!
Mạnh Hàn không mặn không nhạt nói:
- Tuy nhiên, một khi đã như vậy, tại sao các ngươi không mang theo thị vệ của mình đến? Mà một mình chạy tới đây? Mặt khác, nếu như ta nói cho giáo hoàng bệ hạ hoặc là nghị trưởng các hạ biết, các ngươi ở chỗ của ta bị thương, ngươi cảm thấy, hai vị kia sẽ có ý kiến thế nào? Ta có nên chủ động đi nói chuyện như vậy cho giáo hoàng bệ hạ hoặc là nghị trưởng các hạ biết hay không?
Rất rõ ràng, Mạnh Hàn nói vấn đề này uy hiếp trúng hai nàng. Các nàng tới đây, thật sự có một vài mục đích khác. Chỉ có điều các nàng không ngờ được sẽ đụng phải đối phương mà thôi. Đúng là phái người trở lại báo cáo, nghe thấy các nàng ở chỗ của Mạnh Hàn bị thương, nói không chừng tất cả những hành động của Mạnh Hàn đều sẽ trở thành bọt nước.
Hai nàng lại trầm mặc. Mạnh Hàn không chủ động giúp các nàng làm những chuyện này. Dựa vào thương thế trên thân thể của hai người các nàng, nếu muốn tự trở lại đế quốc của mình quả thực chính là chuyện không thể nào làm được.
Mạnh Hàn vỗ tay một cái, lại thu hút lực chú ý của hai nàng về phía mình:
- Cho nên, các nàng chỉ có thể đi theo ta. Cứ quyết định như vậy đi. Sáng sớm ngày mai xuất phát.