Thiên Hạ Vô Song

Chương 907: Tra hỏi Vu Yêu




Hai đôi cánh bằng xương cốt cực lớn, được bao bọc trong ánh sáng màu xanh lam mỏng giang ra trên không trung, tự do bay lượn.

Thân thể cực lớn đó lại không nhìn thấy chút máu thịt nào. Tất cả đều là xương khô. Tất cả đều được bao trùm trong ánh sáng màu xanh lam, kêu một tiếng chói tai, bay lượn trong bầu trời, dường như đang hưng phấn vì mình thoát khỏi lao tù.

- Đây cũng là một con Cốt Long cấp chín. Hoàng Kim Thành, chôn cùng ta đi!

Vu Yêu kia đã suy yếu đến mức gần như không thở nổi, rốt cuộc đã thốt ra một tiếng rít gào đầy phẫn nộ và thù hận. Dường như cái đầu lâu kia ngẩng lên, mắt nhìn về phía con Cốt Long cực lớn đang bay về phía Hoàng Kim Thành.

Sau đó, chính là một cảnh tượng khiến tất cả mọi người đều phải trợn mắt há hốc mồm. Tại một nơi nào đó trong thành, trong chớp mắt có một thân ảnh nhảy dựng lên, nhảy lên trên đỉnh đầu Cốt Long. Sau khi đứng lại, thân ảnh chỉ đánh một quyền xuống phía dưới, nhìn có vẻ như nhẹ nhàng rơi vào xương sọ của Cốt Long.

Cốt Long đang ở trong không trung, dường như gặp phải một nỗi đau cực lớn nào đó, điên cuồng phát ra một tiếng kêu dữ dội. Sau đó, toàn thân nó từ trên không trung ngã xuống dưới. Thân ảnh cực lớn vẫn còn ở trên không trung, nhưng hào quang màu xanh lam đã trực tiếp biến mất. Trong nháy mắt, trong thân thể có vô số những mảnh xương vỡ rải rác, từ trên không trung rơi xuống.

Cảnh tượng như vậy trực tiếp dọa Vu Yêu đang suy yếu kia gần chết. Hắn ngay cả nói cũng không nói được câu nào. Sau đó, điểm sáng màu lam ban đầu đã tập trung thành thân thể, ầm ầm vỡ tung. Hắn cũng không còn thở nữa.

Một đại họa có khả năng đồ thành ban đầu, ngay dưới mắt không ít cường giả đã ung dung kết thúc. Cốt long khủng bố, hơn nữa còn là Cốt Long trong trạng thái cường thịnh, đã bị một bóng người bên trong Hoàng Kim Thành bay lên đánh một quyền vỡ nát.

Thực lực như vậy đã không phải là điều mọi người có thể phỏng đoán được. Tất cả những người cảm nhận được khí tức của Vu Yêu, nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều rùng mình kinh sợ.

Chuyện đầu tiên trong đầu những người này nghĩ tới chính là, may mắn thời điểm mình ở trong Hoàng Kim Thành vẫn tính là tuân thủ quy củ, không có làm ra hành động gì khiến thành chủ Hoàng Kim Thành cho là mạo phạm. Nếu không, chắc hẳn thi thể của bọn họ đã trở thành vật trang trí cho phố lớn hành hình ngay trước Hoàng Sa thành.

Trong số những người nhìn thấy điều này, tất nhiên có cả những pháp sư Tử Linh đã tiến vào Hoàng Kim Thành. Vu Yêu đáng sợ tới mức nào, không ai hiểu rõ ràng hơn so với bọn họ. Nếu như có một Vu Yêu lại thêm vào một con Cốt Long ở trạng thái toàn thịnh, quả thật đã có thể tấn công bất kỳ Đô Thành của một công quốc nào đó.

Tuy nhiên, ở Hoàng Kim Thành này, bọn họ thậm chí ngay cả cơ hội tiến vào thành cũng không có, toàn bộ đã biến thành xương khô. Đúng vậy, là xương khô thực sự.

Ngoại trừ hai chữ may mắn ra, thật sự không có từ nào tốt hơn để hình dung tâm tình của những pháp sư Tử Linh lúc này.

Không trách được thành chủ Hoàng Kim Thành dám mạnh miệng nói, chỉ cần các pháp sư Tử Linh tuân thủ quy củ, là có thể tiến vào Hoàng Kim Thành. Người ta có quyền lực lập ra quy tắc, đồng thời cũng có thực lực bảo vệ quy tắc. Cái gì gọi là cường thế? Đây mới gọi là cường thế thực sự.

những pháp sư Tử Linh này chỉ dám phân thành thế lực tà ác, so với thủ đoạn vô cùng bạo tay phát động người trong thiên hạ cùng thảo phạt nghiệp đoàn ma pháp sư của Mạnh Hàn mới thật sự có thể khiến người tâm phục khẩu phục.

Nghiệp đoàn ma pháp sư nhìn có vẻ như cường đại, nhưng chỉ dám từ chối pháp sư Tử Linh. Mà đối với Mạnh Hàn, bọn họ lại phải tiếp nhận. Sự khác nhau trong chuyện này, thật sự không thể dùng lẽ thường để suy tính theo.

Giờ phút này, chí ít những pháp sư Tử Linh ở trong Hoàng Kim Thành đã có một ý niệm cực kỳ rõ ràng thậm chí muốn nói cho các pháp sư Tử Linh khác biết, ở bên trong Hoàng Kim Thành, tuyệt đối phải đàng hoàng, còn có thể hưởng thụ sự phồn hoa của thế giới loài người. Nếu không, kết cục chính là giống như Vu Yêu và Cốt Long kia, hồn phi phách tán!

- Chưa từng gặp người nào ngu như ngươi. Không ngờ lại dùng biện pháp ngu ngốc như vậy để mở hộp mệnh của Vu Yêu ra.

Giọng nói của Harrison từ trên đỉnh đầu Mạnh Hàn truyền đến. Trong nháy mắt người hắn đã xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn.

- Vậy phải dùng phương pháp thế nào?

Mạnh Hàn không nhịn được trừng mắt với Harrison một cái. Nếu không phải hắn nhắc nhở, Mạnh Hàn còn không biết gia hoả này là một Vu Yêu, cũng không biết hắn có hộp mệnh. Nhưng Harrison đáng ghét chính là lại cũng không nói ra phương pháp. Điều này bảo Mạnh Hàn có thể nào không sinh lòng oán giận cho được.

- Tùy tiện dùng chút thánh quang tịnh hóa cao cấp là có thể làm được!

Trong giọng nói của Harrison rõ ràng tràn ngập vẻ chế nhạo. Hẳn là hắn đã được Benson cho biết, Mạnh Hàn lựa chọn tinh tu ma pháp hệ thổ, cho nên không có cách nào phát ra thánh quang. Nhưng hắn vẫn muốn kích động Mạnh Hàn một chút:

- Ai như ngươi nhất định phải dùng loại biện pháp ngu ngốc vất vả như vậy?

Nhưng chính bởi vì biết Mạnh Hàn sẽ không làm được, cho nên Harrison mới không nhắc nhở!

Thánh quang tịnh hóa, đó là ma pháp của thần giáo Quang Minh. Ít nhất phải là người cấp bậc hồng y giáo chủ mới có thể thi triển. Pháp sư Quang Minh thông thường chưa chắc có thể mở ra hộp mệnh. Mạnh Hàn dùng phương pháp như vậy so với thánh quang tịnh hóa quả thật có hơi phí sức một chút.

- Cần gì quan tâm ta dùng phương pháp gì. Cứ mở được hộp mệnh chính là phương pháp chính xác!

Mạnh Hàn lại trừng mắt với Harrison một chút, dùng một loại giọng điệu trào phúng ngược để đáp lễ lại.

- Ồ?

Harrison đứng ở tại chỗ sửng sốt một lúc. Dường như hắn bỗng nhiên suy nghĩ rõ ràng điều gì đó. Hắn bắt đầu cười ha hả. Qua một hồi lâu hắn mới ngừng lại, chỉ vào Mạnh Hàn nói:

- Được, được, uổng công ta đã hao phí hết tâm tư tỉ thí với ngươi một trận. Nếu như ngươi sớm nói lời này, ta sớm có thể hiểu rõ ràng. Chỉ cần có thể cho tới kim tệ, cần gì quan tâm ta dùng phương pháp gì. Cưỡng đoạt cũng tốt, kiếm tiền cũng được, cần gì phải nhất định hạn chế, ha ha ha ha!

Trong tiếng cười lại có vẻ sảng khoái nói không ra lời. Dường như những thứ vẫn quấy nhiễu hắn đã hoàn toàn biến mất hết sạch.

Ngay cả Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được sự hào hiệp và bất kham của hắn. Mạnh Hàn không tự chủ được, dường như cũng cảm thấy có chút hài lòng. Tất nhiên, hắn biết rõ, Harrison tại đây đã bước qua một bình cảnh, tiến vào một cảnh giới mới.

- Cốt Long này không phải là di hài tiền bối của Long Tộc các ngươi sao? Tại sao ngươi lại dùng một quyền đánh vỡ nát như vậy?

Vừa rồi người đứng ở trên đỉnh đầu Cốt Long tất nhiên là Harrison. Mạnh Hàn cảm thấy rất tò mò đối với thái độ của Harrison. Hắn không nhịn được hỏi một câu.

- Vẫn là một câu nói trước đó của ngươi, cát bụi trở về với cát bụi, đất trở về với đất, khiến Benson lại có tư tưởng mới.