Thiên Hạ Vô Song

Chương 844: Cướp tiền và kiếm tiền




Chỉ có điều nếu là Long tộc, có cần vũ khí hay không chắc hẳn cũng không hề có gì khác nhau. Đôi tay ngọc nhỏ dài, lực sát thương nói không chừng gần giống như thiên đường vẫn rơi của Nicole.

Hiện tại, đôi mắt mỹ lệ nhìn như vô hại có thể mang đến cho mọi người trong thiên hạ áp lực khủng bố, lại đang nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, dường như muốn nhìn ra từ trên người hắn điều gì. Khi đi thẳng đến trước mặt Mạnh Hàn, Andrea mới dừng bước lại, cẩn thận nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, trong ánh mắt tràn đầy nghi vấn.

- Andrea, đây là tiểu Tony.

Mạnh Hàn còn chưa mở miệng, Benson tiên sinh đã mở miệng giới thiệu:

- Ngươi không cần hỏi hắn làm thế nào phát hiện ra ngươi. Dường như chúng ta cũng chưa từng hỏi qua, ngươi làm thế nào có thể che giấu hành tung của mình ngay trước mắt chúng ta như thế.

Mạnh Hàn đang suy nghĩ, không biết nên mở miệng nói như thế nào. Lời nóicuar Benson tiên sinh lại đúng lúc giải quyết phiền phức cho Mạnh Hàn. Bằng không Mạnh Hàn vẫn không tiện giải thích, tại sao Alexander và Benson tiên sinh đều không phát hiện ra Andrea, mình lại có thể phát hiện được.

Mỗi người đều có bí mật của mình. Về điểm này, những bằng hữu của Benson tiên sinh cảm thấy không quen nhìn. Lần này Benson vốn mang theo Mạnh Hàn chính là cho hắn gia nhập vào đoàn thể này. Hắn cũng không hy vọng Mạnh Hàn đến phá hỏng sự ăn ý giữa các bằng hữu.

Có thể tìm được Andrea, Alexander và Harrison đã hoàn toàn đón nhận Mạnh Hàn trở thành một thành viên trong bọn họ, thậm chí không cần Benson tiên sinh nói tới những năng lực khác của hắn.

Nhìn thấy điểm này, Benson tiên sinh cũng vô cùng hài lòng. Dù sao Mạnh Hàn là do hắn mang đến, có thể thu hút ánh nhìn của mọi người như vậy, tuyệt đối là tránh không để hắn mất mắt. Phải biết rằng, trước đây không phải không có người từng đề cử bằng hữu của bọn họ tiến vào trong vòng tròn này. Nhưng ngoại trừ có hai người thành công đi vào, những người khác đều bị thử thách ban đầu của bọn họ đào thải.

Lần này, Mạnh Hàn tiện tay làm ra một cái áo bông ma pháp, hơn nữa có thể phát hiện được tung tích của Andrea người mà ngay cả Benson và Alexander cũng không thể phát hiện được, Benson tiên sinh đã có thể hoàn toàn xác định, Mạnh Hàn có thể thành công gia nhập vào vòng tròn này.

Cho dù hai thử thách này không đủ, với tài thiết kế kiến trúc, thiết kế vũ khí cùng với năng lực thiết kế thời trang của Mạnh Hàn, cũng đủ để hắn trở thành đại sư đứng đầu trên thế giới này. Càng không cần phải nói tới việc chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu, cùng với những sáng kiến ma pháp đặc biệt như vậy.

Eva cũng có chút kinh ngạc đến ngây ngườ. Bản thân nàng là Long tộc, hơn nữa đã có thực lực Kiếm Thần, cũng không cách nào phát hiện ra bất kỳ người nào trong khoảng cách mà Mạnh Hàn vừa làm được, bao gồm cả Harrison người chỉ ham mê sưu tập tài bảo kia.

Rõ ràng thực lực của Mạnh Hàn còn không bằng nàng. Điều này khiến nàng dù như thế nào cũng nghĩ không thông.

- Mỗi người đều có mặt mà mình am hiểu. Nếu như ngươi có thể am hiểu được một phương diện của mình tới mức cực hạn, đã chính là đại sư.

Benson tiên sinh ở một bên chậm rãi nói:

- Eva, ngươi cũng có thể làm được. Nhưng bây giờ ngươi còn chưa đủ tư cách. Ta dẫn ngươi đến, chỉ là cho ngươi biết, chúng ta là những người thế nào. Điều này có lẽ sẽ có trợ giúp đối với tương lai của ngươi. Chỉ có điều, sau này như thế nào, vẫn phải dựa vào bản thân ngươi.

Benson tiên sinh dẫn theo Eva tới đây, ban đầu chỉ xuất phát từ ý định trông nom đối với người cùng tộc, để cho Eva được mở mang tầm mắt. Cho nên, hắn giải thích cũng rất tường tận, giọng điệu ôn hòa. Bao gồm cả Andrea, thái độ đối với Eva cũng tương tự, đều là sự quan tâm ưu ái đối với một tiểu bối.

Còn đối với Mạnh Hàn, bọn họ lại dùng một thái độ giao lưu bình đẳng, hoàn toàn khác với Eva.

- Nhưng Tony đã đạt được đại sư sao?

Eva vẫn có chút không phục. Phải biết rằng, nếu nàng muốn giết chết Mạnh Hàn, cũng thực sự không phải là chuyện gì khó khăn. Tuy nhiên hết lần này tới lần khác, những người lớn này đều coi trọng Mạnh Hàn, mà có chút quên mất Eva.

- Tony có mấy phương diện đều đã đạt đến trình độ đại sư. Về điểm này ngươi cũng đã biết.

Benson tiên sinh mỉm cười:

- Không nói thứ khác, chỉ riêng hạng mục kiếm tiền, trong vòng mấy năm hắn đã kiếm được số kim tệ mà sợ rằng mấy đời ngươi cũng không thể có được.

- Ồ, tiểu Tony lợi hại như vậy sao?

Vừa nghe đến kiếm tiền, hứng thú của Harrison liền tăng lên rất nhiều. Vừa rồi, hắn vẫn muốn biết xem Mạnh Hàn có thể phát hiện ra Andrea hay không, nên không có mở miệng. Hiện tại rốt cuộc đã tìm được một đề tài khiến hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn.

- Ngươi hỏi bản thân hắn đi.

Benson tiên sinh hất cằm về phía Mạnh Hàn:

- Harrison, không phải ta đã nói ngươi, nếu như ngươi không phải là Long tộc, nếu bàn về bản lĩnh tập trung của cải, mười ngươi cũng không phải là đối thủ của tiểu Tony.

- Ta không tin!

Harrison đương nhiên sẽ không tin tưởng chuyện như vậy. Chỉ nói riêng về của cải, Benson Alexander Andrea thậm chí ngay cả mấy gia hỏa còn chưa đến, gộp lại cũng không phải là đối thủ của một mình Harrison. Cho nên Benson nói như vậy, Harrison đương nhiên sẽ không chịu phục.

- Harrison tiên sinh!

Mạnh Hàn nghe đoạn tranh luận này, mỉm cười mở miệng. Chỉ có điều, hắn mới vừa gọi một tiếng, đã bị Harrison cắt ngang:

- Tony, ngươi bây giờ là bằng hữu của chúng ta. Ngươi có thể trực tiếp gọi ta là Harrison.

- Được rồi, Harrison!

Mạnh Hàn biết nghe lời phải, lập gọi một câu. Hiện tại mấy vị xuất hiện, tuy rằng không có thả ra Long uy, nhưng vẫn có một loại áp lực không nói được. Đây là uy nghiêm mà chỉ đại sư đỉnh cấp mới có được một cách tự nhiên.

Chỉ có điều, Mạnh Hàn chung sống với Benson tiên sinh lâu như vậy, chịu đựng sự tôi luyện của Benson tiên sinh, thậm chí còn chậm rãi nói chuyện với giáo hoàng Quang Minh và nghị trưởng Hắc Ám, khí độ từ lâu đã trở nên bất phàm. Khi nói chuyện vô cùng ung dung tự nhiên, có chút giống như đối mặt với người bình thường.

- Phương pháp nắm giữ của cải của tiên sinh là gì?

Sau khi Mạnh Hàn kêu một tiếng, ngay sau đó hỏi Harrison.

- Coi trọng, sau đó nguyện ý nói cho những gia hoả kia một tiếng. Không nguyện ý, trực tiếp đoạt lấy từ trong tay của bọn họ. Rất đơn giản.

Harrison thản nhiên nói:

- Ngươi cũng biết, cảm giác nằm ngủ ở đống tài bảo, thật sự rất tuyệt vời!

Một kẻ điên cuồng dùng bạo lực cướp đoạt. Mạnh Hàn bỗng nhiên nhớ tới lời kịch nổi danh trong một bộ phim mà hắn đã xem kiếp trước. Hắn lắc đầu than thở:

- Xem thường nhất chính là những kẻ cướp đoạt như các ngươi. Một chút kỹ thuật hàm lượng cũng không có.

- Xì.

Andrea ở bên cạnh, sau khi nghe thấy lời Mạnh Hàn nói, trực tiếp cười phì một tiếng, gật mạnh một cái, nhìn về phía Harrison điên cuồng cất tiếng cười vang:

- Harrison, có nghe hay không? Ngươi chính là một kẻ cướp đoạt, một chút kỹ thuật hàm lượng cũng không có!

- Vậy ngươi làm sao có được của cải?

Harrison gần như muốn thổi râu mép trừng mắt. Chỉ có điều hắn không có râu mép, chỉ biểu hiện ra một bộ dáng vẻ buồn bực, rất không phục hỏi.