Quyền lực tối cao của đế quốc cũng tập trung trong tay của một nhóm người, tương tự cũng có thánh nữ điện hạ ở đây, bọn họ cùng nhau chờ nghe Mạnh Hàn giảng giải.
Mạnh Hàn cũng không nuốt lời. Nhất cử nhất động của hắn tại đế quốc Hắc Ám, chỉ cần là những người trước mắt này muốn biết, hắn cứ việc nói ra. Hắn nói gì cùng nghị trưởng, ở trong phòng nghị sự nói gì, cùng thánh nữ Angelina nói cái gì, làm cái gì, tất cả đều không gì kiêng kỵ.
- Ngoại trừ phương pháp đã bán đứt kia.
Mạnh Hàn đưa một đầu ngón tay ra, biểu lộ sự kiên trì của mình:
- Tuy rằng qua mấy tháng nữa khẳng định các ngươi có thể biết, nhưng nếu ta đã đáp ứng chỉ bán cho một nhà đế quốc Hắc Ám, chắc chắn sẽ không bán thêm một nhà nữa. Đây là uy tín trên phương diện chuyện làm ăn. Ngoại trừ điều này, các ngươi còn muốn biết gì nữa?
Cao tầng đế quốc Quang Minh quả thực chính là kinh ngạc vui mừng vạn phần. Tuy rằng Mạnh Hàn đi một chuyến đến đế quốc Hắc Ám trước, khiến đế quốc Quang Minh có phần mất tiên cơ, nhưng lại nhận được những lời này của Mạnh Hàn, cũng coi như là một sự bồi thường. Trong nháy mắt, mấy chục vấn đề liền trực tiếp được hỏi, khiến Mạnh Hàn thiếu chút nữa không biết nên trả lời như thế nào.
- Từng vấn đề một thôi!
Mạnh Hàn cũng không khỏi cảm thấy đau đầu:
- Fanny điện hạ, nàng tập hợp vấn đề lại một chút, hỏi từng cái đi. Ta biết gì sẽ nói hết không giữ lại!
Mấy chục hồng y giáo chủ đều có chút mặt đỏ. Biểu hiện của bọn họ, thật sự có phần quá vội vàng, có phần làm mất mặt mũi của đế quốc Quang Minh. Lúc này bọn họ đã im lặng, chờ Fanny đặt câu hỏi. Thật ra điều bọn họ muốn biết, Fanny cũng nhất định muốn biết.
Fanny quả nhiên không để mọi người thất vọng. Đối mặt với Mạnh Hàn, nàng tung ra từng vấn đề một. Tất cả đều chuyện liên hệ mật thiết giữa hắn và cao tầng đế quốc Hắc Ám. Biểu hiện của Mạnh Hàn không để cao tầng đế quốc Quang Minh phải thất vọng. Mặc kệ bọn họ hỏi vấn đề bí mật tới mức nào, Mạnh Hàn cũng mở miệng đáp lại, hoàn toàn không che giấu.
Giáo Hoàng bệ hạ quả thực là vừa mừng vừa sợ, tuyệt đối không ngờ rằng, Mạnh Hàn lại có biểu hiện như vậy. Điều này hoàn toàn khác với những gì mà hắn đã nghe nói về Mạnh Hàn, hoàn toàn không có cảm giác khôn khéo.
Chỉ có điều, nghe một chút, Giáo hoàng bệ hạ đế quốc Quang Minh và các hồng y giáo chủ cũng không còn cảm giác kinh ngạc vui mừng nữa. Sắc mặt bắt đầu trở nên trầm trọng. Đặc biệt là khi Mạnh Hàn nói đến mối nguy hiểm khi bế quan toả cảng. Mà sau khi biết hội nghị Hắc Ám lại muốn đánh cục diện bước ra quốc tế, Giáo Hoàng bệ hạ cũng ngồi không yên, trực tiếp mở miệng hỏi.
Trước đó Mạnh Hàn thuyết phục nghị trưởng các hạ đế quốc Hắc Ám thế nào thì làm như vậy. Chỉ là sửa lại cách xưng hô, chuyển giao cho Giáo hoàng bệ hạ đế quốc Quang Minh.
Ở trong vương cung đế quốc Quang Minh, Mạnh Hàn gần như lại một lần nữa làm tiên sinh dạy học. Hắn ở trước mặt Giáo Hoàng bệ hạ và thánh nữ điện hạ cùng với hơn mười vị hồng y giáo chủ chậm rãi nói, đạo lý lớn đạo lý nhỏ từng cái một được đưa ra. Đợi tới khi giảng đạo lý này xong, cao tầng trên dưới của đế quốc Quang Minh mỗi người đều mồ hôi lạnh chảy róc rách.
Nếu thật sự để đế quốc Hắc Ám chiếm một tiên cơ này, không cần thời gian bao lâu nữa, nhiều nhất là mười năm, đế quốc Quang Minh sẽ thất bại thảm hại. Khi nói chuyện tới đây, sắc trời đã không còn sớm nữa, mà một đám cao tầng đế quốc Quang Minh cũng không có hứng thú tiếp tục hỏi nữa. Thánh nữ điện hạ Fanny tự mình thu xếp cho Mạnh Hàn ở tại phòng khách chiêu đãi xa hoa nhất của đế quốc xong, sau đó vội vội vàng vàng chạy về vương cung.
Ngoại trừ trong lúc chiến tranh, chưa từng có nhiều cao tầng đế quốc Quang Minh thức trắng đêm ở trong phòng nghị sự của vương cung như vậy. Mà sau khi hầu tước đại nhân Antonio ở vương cung nói đạo lý lớn một hồi, liền xảy ra chuyện như vậy, thực sự ngoài dự đoán của mọi người. Vô số thị vệ trong vương cung, gần như đều muốn rơi cằm.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn vừa dùng qua bữa sáng, lại thấy Fanny điện hạ tự thân xuất mã, nghênh đón Mạnh Hàn đến trong vương cung, tiếp tục tiến hành cuộc trò chuyện còn dang dở của ngày hôm qua.
Đồng thời, vẫn là Fanny điện hạ đặt câu hỏi, Mạnh Hàn trả lời. Nội dung trả lời vẫn tiếp tục nội dung còn chưa thể kết thúc của ngày hôm trước. Sau khi đế quốc Hắc Ám thay đổi chính sách ngoại giao, đã tiến hành hợp tác làm ăn với Mạnh Hàn thế nào.
Mạnh Hàn cũng không che giấu, nói ra từng chuyện một. Chỉ có điều rất hiển nhiên, sức chịu đựng của cao tầng đế quốc Quang Minh tốt hơn rất nhiều. Nghe lời chiếm đa số. Không nhiều người biểu hiện ra vẻ khiếp sợ như hôm trước nữa.
Liền mấy ngày, cuối cùng Mạnh Hàn đã nói tất cả mọi chuyện hợp tác tại đế quốc Hắc Ám xong. Đến lúc này Giáo hoàng bệ hạ đế quốc Quang Minh mới hiếu kỳ mở miệng hỏi:
- Hầu tước đại nhân. Ngươi nói tất cả những điều cơ mật này của đế quốc Hắc Ám cho chúng ta biết, chẳng lẽ không sợ bên đế quốc Hắc Ám biết có gì không thích hợp sao?
- Không có gì đáng lo.
Mạnh Hàn khoát tay áo:
- Trước khi ta rời đế quốc Hắc Ám, đã sớm đánh tiếng trước với nghị trưởng các hạ. Hắn đã đồng ý. Có thể có gì không thích hợp chứ?
Lời này vừa ra, ngay cả Giáo Hoàng bệ hạ luôn giữ được bình tĩnh, cũng không nhịn được kinh ngạc có chút thất thố:
- Ngươi đã nói với hắn? Hắn lại đồng ý sao?
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn bộ dạng cây ngay không sợ chết đứng nói:
- Đoạn này ngươi muốn biết sao? Ta cũng có thể nói cho ngươi biết!
Làm sao có khả năng cao tầng đế quốc Quang Minh lại không muốn biết. Ngay lập tức, bọn họ liền nhẫn nại nghe Mạnh Hàn nói xong đoạn này. Khi nghe được hắn ở ngay trước mặt toàn thể hội nghị Hắc Ám chỉ mặt gọi tên nói hắn muốn hợp tác cùng đế quốc Quang Minh, mọi người cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Bọn họ thi nhau suy đoán, nếu như đổi lại là bọn họ, có thể bị đạo lý của Mạnh Hàn thuyết phục hay không.
Càng nghe, Giáo Hoàng bệ hạ và các hồng y chủ giáo càng thêm kinh hãi. Chẳng ai ngờ được, Mạnh Hàn lại tắng trợn nói ra mục đích hắn muốn kiếm lợi ích lớn nhất, hơn nữa còn nói rõ, chính là dựa vào hai đế quốc các ngươi không ngừng đối phó lẫn nhau mới có được cơ hội như vậy. Nói tới mức độ này, trên thực tế Mạnh Hàn cũng đã bày tỏ rõ thái độ của mình cho đế quốc Quang Minh biết, hắn đây là muốn chân đứng hai thuyền, hai bên đều muốn hợp tác, còn mong muốn hai bên cạnh tranh ra giá cao.
Biết rõ mục đích của Mạnh Hàn, Giáo Hoàng bệ hạ và các hồng y chủ giáo lại không có cách nào phá giải. Mạnh Hàn rõ ràng chính là dương mưu, ăn chắc hai nhà bọn họ. Nhưng vấn đề là, bọn họ hết lần này tới lần khác chỉ có thể nhẫn nhịn bị Mạnh Hàn bóp mũi kiếm được lợi ích lớn. Trừ phi hai nhà bọn họ có thể nắm tay giảng hòa. Nhưng có thể? Điều này có thể sao?
Mấy ngày này, cao tầng đế quốc Quang Minh được gọi là nghe cơ mật của đế quốc Hắc Ám