Thiên Hạ Vô Song

Chương 821: Nghị trưởng xin thề




Đặc biệt là trong tình huống này, Yến kinh đế quốc Hắc Ám đúng là có một ngọn thánh sơn. Thiết kế này chính là một thiết kế không gì địch nổi. Cho dù là đối với Elyse cùng với Demy Diana cũng không mấy sùng bái tôn giáo, nhưng sau khi nhìn thấy đều không ngừng tán thưởng. Thiết kế này liên hệ cùng một chỗ với Thánh sơn, tuyệt đối có thể làm cho các giáo đồ thành kính của thần giáo Hắc Ám từ trên xuống dưới đều cảm thấy chấn động.

Cung điện Potala, kiến trúc tôn giáo nổi danh ở trung quốc kiếp trước của Mạnh Hàn, xây dựa lưng vào núi, Mạnh Hàn chỉ hơi chút sửa đổi một chút, liền đã biến thành thiết kế phòng nghị sự hoàn toàn mới cho đế quốc Hắc Ám. Trên thực tế, cũng không chỉ là phòng nghị sự, cung điện Potala cực lớn, có thể trực tiếp thay vương cung hiện tại.

Thánh sơn là tượng trưng của thủ đô đế quốc Hắc Ám, cũng là nơi Ma thần đại nhân vĩ đại đã từng tới. Tương tự, nơi đây cũng là nơi được đông đảo các giáo dân đến Yến kinh để hành lễ. Nếu như vương cung đế quốc Hắc Ám dựa theo thiết kế của Mạnh Hàn xây dựng nên, quả thực chính là trực tiếp nối liền địa vị của đế quốc hội nghị Hắc Ám và Thánh sơn lại cùng một chỗ. Tương tự, điều này cũng mang ý nghĩa nối liền hội nghị Hắc Ám và ma thần đại nhân Hắc Ám vĩ đại với nhau. Nếu như người của hội nghị Hắc Ám nhìn thấy thiết kế này, vẫn cảm thấy không động tâm mới là chuyện lạ.

Mạnh Hàn cũng không phải chờ bao lâu, đã thấy nghị trưởng các hạ và mấy vị nghị viên tiên sinh dưới sự dẫn dắt của Angelina vội vã đến đây. Chỉ vừa hàn huyên với Mạnh Hàn được mấy câu, ánh mắt của mọi người liền dừng lại ở mô hình cung điện Potala trên bàn của Mạnh Hàn. Rất nhanh, Mạnh Hàn liền nghe được tiếng thở nghị trưởng các hạ và mấy vị các nghị viên.

- Thiết kế hoàn mỹ!

Sau khi nghị trưởng các hạ quan sát một hồi, rốt cuộc nói ra câu bình luận này. Hắn vừa nói ra khỏi miệng, mấy vị nghị viên tiên sinh khác đều gật đầu. Tuy không nói gì, nhưng vẻ vui mừng trên mặt bọn họ đã nói rõ tất cả.

- Hầu tước đại nhân, không, Antonio đại sư!

Nghị trưởng các hạ đột nhiên cảm giác, sau khi nhìn thấy thiết kế này, gọi Mạnh Hàn là hầu tước, quả thực là khinh nhờn vị thiết kế sư vĩ đại trước mắt này, không kìm lòng được sửa lại cách xưng hô:

- Ngài đưa ra một cái giá, đế quốc Hắc Ám mua lại thiết kế này của ngài!

- Nghị trưởng tiên sinh tôn kính, để ăn mừng chúng ta hợp tác thành công, thiết kế này vốn là lễ vật chúc mừng.

Mạnh Hàn cười nói:

- Chỉ có điều, con người của ta từ trước đến giờ không đưa tay không. Cho nên, thật ngại quá, nửa bán nửa tặng, 10 ngàn kim tệ!

Đã đến trình độ này, Mạnh Hàn đã không để mắt tới mấy chục ngàn kim tệ. Trái lại không bằng cho đế quốc Hắc Ám một ấn tượng tốt. Dù sao trước đây không lâu mình mới ở phòng nghị sự ngay trước mặt toàn bộ thành viên hội nghị Hắc Ám, nói mình muốn làm ăn cùng đế quốc Quang Minh. Bất kể nói thế nào, người của đế quốc Hắc Ám cũng cần một chút an ủi. Điều này đối với Mạnh Hàn mà nói, tương đương với đánh một cái sau đó đưa cho cái bánh ngọt, cần phải thủ đoạn.

- Cảm ơn lễ vật của ngài, Antonio đại sư!

Nghị trưởng các hạ thật sự chân thành nói lời cám ơn. Hắn cũng biết, Mạnh Hàn đưa ra cái giá như vậy, thực sự là nửa bán nửa tặng. Phải biết rằng, tại trước đó Hoàng Kim Thành, Mạnh Hàn thiết kế ra liền đòi 50 ngàn kim tệ. Cho tới bây giờ, tuyệt đối không có cái giá như vậy.

Một đám thị vệ cẩn thận mang một mô hình thiết kế về vương cung hiện tại. Nghị trưởng các hạ và Angelina không hề rời đi. Tương tự, mấy vị nghị viên tiên sinh cũng không hề rời đi. Đợi tới lúc trong phòng lại trở nên an tĩnh, nghị trưởng các hạ mới mở miệng hỏi:

- Hầu tước đại nhân, không biết lời ngươi nới với Angelina nói, lôi kéo nhu cầu bên trong là có ý gì?

Không hổ danh là nghị trưởng các hạ, trực tiếp đã hỏi tới trọng điểm. Trong lòng Mạnh Hàn thầm gật đầu, đồng thời cũng bắt đầu giải thích sơ qua cho nghị trưởng các hạ biết:

- Đế quốc ra tiền để xây dựng phòng nghị sự mới, dân chúng nhận được cơ hội làm việc, sau đó nhận được thù lao. Sau khi nhận được thù lao, bọn họ sẽ đi tiêu phí, như vậy sẽ kích động sự phát triển thương nghiệp, đế quốc cũng sẽ nhận được thuế thu tương ứng. Mà đế quốc nhận được thuế thu, thì có tiền tiếp tục tiến hành xây dựng những phương diện khác, có thể cung cấp càng nhiều cơ hội làm việc. Bởi vì toàn bộ đồ vật đều hoàn thành ở trong nước, cho nên, đây chính là cái gọi là lôi kéo nhu cầu bên trong.

Nghị trưởng các hạ phản ứng kinh người. Ngay lập tức trên mặt lộ vẻ vui mừng hỏi:

- Có phải chỉ cần chúng ta cung cấp càng nhiều cơ hội như thế, sẽ càng ngày càng tạo ra vòng tuần hoàn như vậy hay không?

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn gật đầu thừa nhận nói:

- Nghe ra rất đơn giản, không phải sao?

Nghe Mạnh Hàn nói, nghị trưởng các hạ liên tục gật đầu. Trong toàn quốc của đế quốc Hắc Ám đều là giáo dân thành kính. Nếu như hội nghị muốn cái gì, chỉ cần phân phó một tiếng, lập tức sẽ có người đến xử lý. Muốn tiền có tiền, muốn người có người, đã lúc nào trả lại thù lao cho những giáo dân này? Mặc dù, giáo dân chắc hẳn cũng không cần. Có thể làm việc cho Ma thần đại nhân vĩ đại, đó là vinh hạnh, cũng là ân điển. Làm sao có khả năng phải trả thù lao?

Nhưng những lời này của Mạnh Hàn, lại đánh động sâu sắc tới nghị trưởng các hạ. Trên thực tế, cao tầng đều có nhận thức như vậy. Bất kể là làm gì, không có kim tệ chung quy không được. Có thể, trước đây từ đầu đến cuối bọn họ không có biện pháp giải quyết tốt hơn.

Điều khiến người ta kinh ngạc vui mừng chính là, khi bọn họ dự định bắt đầu tìm kiếm phương pháp, gặp được Mạnh Hàn không chỉ cung cấp cho bọn họ một thủ đoạn có thể nhanh chóng kiếm tiền, hơn nữa còn có loại lý luận sâu sắc này. Điều này khiến bọn họ cũng không thể không bắt đầu nghĩ lại. Phương thức yêu cầu các giáo dân kính dâng trước đây đối với đế quốc rốt cuộc là tốt hay là xấu.

- Hầu tước đại nhân, ta, nghị trưởng đương nhiệm hội nghị Hắc Ám của đế quốc Hắc Ám, lại lấy danh nghĩa ma thần đại nhân Hắc Ám vĩ đại xin thề.

Sau khi nghị trưởng các hạ và mấy vị nghị viên các hạ thương lượng xong, khi đối mặt với Mạnh Hàn, một cánh tay chỉ lên bầu trời, nói ra những lời này:

- Từ ta trở xuống, bất luận người nào trong đế quốc Hắc Ám, nếu như có một người dám có lòng mơ ước đối với bất kỳ sản nghiệp nào của Antonio đại sư tại đế quốc Hắc Ám, trên dưới đế quốc Hắc Ám sẽ cùng nhau tiêu diệt kẻ đó!

Cho dù với kiến thức rộng rãi của Mạnh Hàn, cũng không khỏi trợn mắt há hốc mồm trước lời thề của nghị trưởng các hạ lần này. Nhìn vẻ mặt Mạnh Hàn, nghị trưởng các hạ mỉm cười hỏi:

- Với bảo đảm như vậy, có thể khiến hầu tước đại nhân yên tâm hay không?

- Như vậy là đủ rồi!

Nghị trưởng hội nghị Hắc Ám lấy danh nghĩa ma thần Hắc Ám phát ra lời thề, nếu như Mạnh Hàn không tin nữa, đó chính là không biết tốt xấu.