Thiên Hạ Vô Song

Chương 723: Nô Lệ Quật Cường (2)




Cuối cùng, hắn chỉ có thể nói một câu:

- Sống sót cho ta, dưới chân ta còn cần một nô lệ có thể biến thành dáng vẻ mỹ nữ bất kỳ lúc nào để ta phát tiết.

Nói xong, Mạnh Hàn xoay người đi ra khỏi sơn động. Những người khác cũng không nói thêm gì nữa, theo Mạnh Hàn rời đi, chỉ để lại trưởng lão Meredith và Nicole.

- Chờ ta, chủ nhân!

Nhìn về phía Mạnh Hàn rời đi, Nicole lại dập đầu một cái, sau đó đứng dậy, quay đầu nhìn về phía trưởng lão Meredith:

- Trưởng lão, ngài có thể mở phong ấn ra.

- Ai!

Trưởng lão Meredith cũng chỉ thở dài một tiếng, không nói gì nữa, xoay người rời đi. Nicole đã cầm dao găm ở trong tay, thân hình dường như đã biến mất ở trong bóng tối.

- Ngươi xác định không cần Tony đưa cho ngươi quyển sách ma pháp cao cấp sao?

Trưởng lão Meredith đi tới cửa động lại hỏi một câu.

- Mặc dù ta là thích khách, nhưng lại là chiến sĩ. Nếu như dựa vào quyển sách ma pháp để giành lấy thắng lợi, đó cũng không phải là chiến thắng mà ta muốn.

Trong bóng tối, giọng nói của Nicole truyền ra:

- Tuy rằng thích khách chú ý chính là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nhưng ta muốn trở thành thích khách mạnh nhất trong tay của chủ nhân.

- Nếu như không có hi vọng, thì lao ra khỏi động. Sau này còn có cơ hội.

Đến tận lúc này, ngay cả trưởng lão Meredith cũng không còn gì có thể nói được nữa. Trưởng lão chỉ xoay người đi ra khỏi cửa động. Chỉ trong chớp mắt vừa rời khỏi cửa động, một hào quang màu tím từ trên ma pháp trượng của nàng bay ra, trực tiếp rơi vào phía trên ma pháp trận phong ấn. Ngay sau đó, một ngọn lửa màu tím bắt đầu bốc cháy phía trên mặt của ma pháp trận. Ngay sau đó, một bức bình phong ma phá trong suốt ngăn cửa động lại.

Ngoài sơn động của Chimera, một tay Mạnh Hàn cầm một quyển sách ma pháp, người ở bên cạnh dường như cũng có dáng vẻ như vậy. Chỉ cần trong sơn động có chút tình hình khác thường, Mạnh Hàn nhất định sẽ không chút do dự vọt vào.

Trưởng lão Meredith nhìn thấy cũng cảm thấy buồn cười. Mặc dù Mạnh Hàn nói ra những lời không tốt, hắn chỉ cần một nô lệ có thể biến hình mỹ nữ để phát tiết, nhưng từ những nữ nhân bên cạnh Mạnh Hàn có thể biết được, Mạnh Hàn đối với nữ nhân của mình tuyệt đối là quan tâm đến tột đỉnh.

Từ một điểm này mà nói, cho dù để Tiểu ma nữ đi theo Mạnh Hàn cũng không phải là không thể. Nhưng đáng tiếc, Tiểu ma nữ nhất định phải trở thành người thừa kế của nữ hoàng Tinh Linh. Nàng vĩnh viễn không thể nào hưởng thụ thực sự được ái tình lâu dài. Cho dù có, cũng chỉ có thể là ngắn ngủi,

Về điểm này, không ai hiểu rõ ràng hơn so với trưởng lão Meredith, một trong sáu Đại trưởng lão Tinh Linh tộc. Cho nên, không chỉ riêng trưởng lão Meredith, ngay cả mấy vị trưởng lão khác cũng mắt nhắm mắt mở trước những lần Tiểu ma nữ và Mạnh Hàn gặp gỡ, chỉ vì để cho nàng có một vài hồi ức ngọt ngào. Tuy nhiên những lời này, bây giờ trưởng lão Meredith chắc chắn sẽ không nói cho Tiểu ma nữ biết. Hơn nữa nàng còn có thể giám sát nghiêm ngặt. Cho dù có động tình, cũng không thể để Tiểu ma nữ và Mạnh Hàn đi tới một bước cuối cùng kia.

Biểu hiện của Mạnh Hàn khiến trưởng lão Meredith rất hài lòng. Cho dù hắn thích Jessyca, nhưng chưa từng muốn thân thể của Jessyca. Cho dù bản thân mình đã vào tình trạng dục hỏa, cũng sẽ tìm người khác phát tiết.

Nghĩ tới tất cả những điều này, trưởng lão Meredith bỗng nhiên lắc đầu một cái. Tự mình nghĩ những điều này làm gì, vẫn nên lẳng lặng chờ Nicole đi!

Ma pháp trận phong ấn đã mở ra. Từ ngoài sơn động đã có thể nghe thấy tiếng Chimera hưng phấn rít gào khi giành lại tự do. Sau đó chính là tiếng gào phẫn nộ. Tiếng gào liên tiếp vang lên không ngừng, chen lẫn với các tiếng ma pháp oanh kích. Không cần hỏi cũng biết, nhất định là Nicole đã bắt đầu công kích.

Chỉ một lát sau, tiếng gào phẫn nộ của Chimera đã ngừng lại, cũng không còn nghe thấy tiếng ma pháp cuồng bạo công kích nữa. Nhưng kỳ quái chính là, Nicole cũng không đi ra.

Mạnh Hàn không nhịn được có chút sốt ruột, vò đầu bứt tai muốn đi vào, lại bị trưởng lão Meredith ngăn cản:

- Chimera cũng am hiểu một vài chiêu hạ độc ám sát. Cuộc chiến đấu bên trong còn chưa kết thúc. Nếu như ngươi không muốn làm cho nô lệ của ngươi thất bại trong gang tấc, vậy hãy chờ ở chỗ này.

Mạnh Hàn rốt cuộc nhịn được cảm giác kích động muốn vọt vào. Hắn không thể không dựa vào việc nói chuyện với người khác để khiến lực chú ý của mình chuyển hướng.

- Louisa, Louise, các nàng có muốn bỏ loại trang phục kim loại này, đổi thành ma pháp trận trên thân thể hay không?

- Joey, Juli, các nàng cố gắng suy nghĩ một chút, sau khi các nàng giải quyết được tác dụng phục của trái cây Ma Trản Hoa, các nàng muốn có binh khí thế nào hay chưa?

Không ai tiếp lời của Mạnh Hàn. Dường như mọi người cũng biết, giờ phút này tâm tư Mạnh Hàn cũng không đặt trên những chuyện này.

Mạnh Hàn nói liên tục vài câu, không có ai trả lời, hắn cũng phẫn nộ không nói thêm lời nào nữa, con mắt xuất thần nhìn chằm chằm vào cửa động.

- Đại nhân, làm nữ nhân của đại nhân, thật sự rất hạnh phúc.

Chỉ có Elyse chậm rãi tiến lại gần, dựa vào trước ngực Mạnh Hàn, ôm cổ Mạnh Hàn, ở bên tai Mạnh Hàn nhẹ nhàng nói một câu:

- Cho dù làm nô lệ cũng thế.

Lời này dường như nói trúng tiếng lòng tất cả nữ nhân của Mạnh Hàn ở đây. Thời điểm các nữ nhân nhìn Mạnh Hàn, Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được một đôi mắt tràn ngập nhu tình.

Bên trong sơn động thỉnh thoảng sẽ truyền đến những tiếng gió rít khe khẽ. Ngoài trừ những thứ này ra, Mạnh Hàn không nghe được bất kỳ âm thanh nào khác. Bởi vì sợ Chimera nhận thấy có người khác trợ giúp, Mạnh Hàn thậm chí ngay cả sủng vật ma pháp cũng không sử dụng, chỉ ở chỗ này chờ.

Một lần chờ này chính là suốt một ngày một đêm. Trong một ngày một đêm, Nicole lại không thấy ở trong sơn động đi ra. Tương tự, Chimera cũng không ở trong sơn động đi ra. Người ở phía ngoài cũng nóng lòng chờ đợi, nhưng hoàn toàn không dám mở bình phong ở cửa động ra,. Bọn họ chỉ dám đứng từ bên ngoài nhìn sâu vào bên trong. Tất cả đều rất sợ sẽ ảnh hưởng đến Nicole, khiến nàng thất bại trong gang tấc.

Trong khoảng thời gian này, cũng là quá trình Mạnh Hàn luyện tâm. Lo lắng ban đầu đã không còn thấy nữa. Giờ phút này Mạnh Hàn dường như đã bỏ tất cả mọi thứ xuống. Biểu hiện của hắn không còn sốt ruột như trước nữa. Hắn hết sức thoải mái ngồi ở trên tấm thảm sa hoa trải trên mặt đất, nằm nghiêng ở trong lòng Elyse. Demy và Diana một người bóp lưng cho Mạnh Hàn, một người nhẹ nhàng đấm chân cho Mạnh Hàn. Trong tay Elyse còn cầm một chén rượu màu đỏ như máu. Thỉnh thoảng nàng sẽ cầm lên, đưa đến bên miệng Mạnh Hàn, để hắn khẽ hớp một hớp.

Tuy rằng hành vi bộ dạng có phần phóng đãng, nhưng ánh mắt Mạnh Hàn lại không lộ ra phong quang như trước. Tuy rằng thi thoảng cũng có thể nhìn thấy sự quan tâm lọ ra trong ánh mắt của hắn, nhưng khí chất toàn thân đã xảy ra sự biến đổi trọng đại, làm cho người ta có một loại tự tin kiên cường. Thậm chí còn có một cảm giác trong lòng đã có dự tính trước khiến người ta run sợ.