Thiên Hạ Vô Song

Chương 703: Hiệp Nghị Cung Đình




Hắn không sợ mình không đồng ý, sau đó bán đứng hắn đi sao?

- Sợ? Tại sao phải sợ?

Mạnh Hàn đối mặt với sự nghi vấn của quốc vương bệ hạ, cười rất hài lòng nói:

- Bệ hạ, ngài cảm thấy, hiện tại ta có ủng hộ ngài hay không, đối với ta mà nói, khác nhau ở chỗ nào? Lẽ nào ta không ủng hộ ngài, tình cảnh của ta sẽ tốt hơn rất nhiều, có thật nhiều người sẽ nói chuyện cho ta sao?

Mấy câu nói này khiến lão quốc vương cứng họng không trả lời được. Dưới tình hình không hề khác gì nhau, hắn vẫn tình nguyện tiến hành đầu tư đối với lão quốc vương như vậy, ngay cả bản thân quốc vương bệ hạ cũng đoán không ra lý do vì sao.

- Đương nhiên là xem quốc vương bệ hạ ngài quyết định thế nào.

Mạnh Hàn tiếp tục cười trả lời:

- Thực sự dũng cảm, cũng không phải là có thể chết vì lý tưởng, mà vì lý tưởng có thể chịu nhục sống sót. Thứ cho ta nói lời đại bất kính, cuộc sống của ngài trước đó, khiến ta thấy được những áp bức và lăng nhục này.

Lần này, Mạnh Hàn từ trên mặt lão quốc vương nhìn thấy ngọn lửa phẫn nộ. Chỉ có điều, Mạnh Hàn rất thông minh chỉ nói câu này, cũng không nói quá nhiều. Hắn tin tưởng với lời dẫn này nhất định có thể làm cho lão quốc vương nhớ lại rất nhiều điều không vui.

- Ngươi muốn cái gì?

Một lúc lâu sau, dường như tâm tình của lão quốc vương đã ổn định lại. Giọng điệu của lão cũng trở nên bình tĩnh hơn.

- Ta muốn trở thành nhà tài trợ cung cấp đồ dùng duy nhất cho vương cung của vương quốc.

Mạnh Hàn không chút do dự đáp lại:

- Hiện tại vương cung của ngài quá mức giản dị. Ngay cả ta nhìn cũng cảm thấy có chút không được. Ta sẽ đầu tư tiến hành sửa chữa đối với vương cung, cũng tài trợ các loại gia cụ trang trí, dụng cụ trong đó.

- Cái này không thành vấn đề.

Lão quốc vương dường như cũng không hiểu rõ cho lắm về thân phận nhà tài trợ cung cấp cho vương cung đối với Mạnh Hàn có ích lợi gì. Hắn trực tiếp đáp ứng. Đây là đưa tiền cho mình để cải thiện cuộc sống. Nếu không đáp ứng mới là kẻ ngu si:

- Còn gì nữa không?

- Ba tước vị.

Ngay sau đó Mạnh Hàn lập tức trả lời nói:

- Tước vị Đại công Catherine, cùng với hai nam tước cho hai quản gia của ta trong lãnh chúa lãnh địa phụ thuộc của ta.

- Quản gia của ngươi?

Lão đại công ngơ ngác một chút:

- Hai tỷ muội sinh đôi sao?

- Đúng vậy, bệ hạ!

Mạnh Hàn ưu nhã gật đầu.

- Một nữ đại công, hai nữ nam tước?

Trên mặt lão quốc vương hiện ra một nụ cười khổ:

- Nữ nhân có tước vị, hơn nữa trong đó còn có hai người sinh đôi. Điều này không phù hợp với truyền thống đâu, bá tước Antonio.

- Dựa theo truyền thống, quốc vương bệ hạ ngài hẳn là thống trị toàn bộ vương quốc.

Mạnh Hàn không lùi một phân nói ra câu này. Trong nháy mắt, giữa hai người lại khôi phục vẻ trầm mặc.

Câu nói này lại đánh trúng điểm yếu của lão quốc vương. Lão quốc vương đang cân nhắc, Mạnh Hàn đang đợi. Hắn không nóng vội. Hắn có nhiều thời gian. Ngược lại, hiện tại quốc vương bệ hạ khó có được một cơ hội như vậy. Lão quốc vương phải nóng lòng hơn so với hắn mới đúng.

- Ta không thể nào chủ động trợ giúp ngươi.

Sau khi lại suy ngẫm một lúc lâu, lão quốc vương mới mở miệng nói. Chỉ có điều nội dung có phần vô nghĩa.

- Đương nhiên, bệ hạ.

Tuy rằng lão quốc vương ăn nói hàm hồ, nhưng Mạnh Hàn lại nghe hiểu được:

- Sẽ có người đưa ra đề nghị này với ngài. Hơn nữa còn là một vị quý tộc ngài không có cách nào từ chối được. Ví dụ như, phụ thân bá tước Joseph quyết đấu với ta, Thân vương điện hạ.

- Bốn ngàn vạn kim tệ, toàn bộ phải là tiền mặt.

Quốc vương bệ hạ đưa ra yêu cầu thứ hai.

- Cái này phải xem ngài làm trọng tài quyết đấu hai bên thế nào.

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Nếu như ngài yêu cầu Thân vương điện hạ chuẩn bị kỹ càng tiền mặt, như vậy ngài có thể được tiền mặt. Ngược lại, mặc kệ ta thắng được gì, đều là của ngài.

Tuy rằng Mạnh Hàn không trực tiếp đáp ứng điều này, nhưng cũng cho quốc vương bệ hạ một sự lựa chọn. Ngược lại có thể lấy được gì, phải xem hắn hoạt động thế nào trong lần quyết đấu này.

- Công quốc Transco nhất định phải ủng hộ ta.

Ngay sau đó, quốc vương bệ hạ đưa ra yêu cầu này.

- Đương nhiên!

Nụ cười trên mặt Mạnh Hàn càng tăng lên. Hắn cúi người về phía quốc vương bệ hạ với góc độ cũng tương đối lớn:

- Ngài tự mình sắc phong cho đại công Catherine, đương nhiên đại công sẽ cố gắng hết sức lực ủng hộ ngài.

- Quyết đấu phải thắng!

Cuối cùng, quốc vương bệ hạ nói một câu khiến Mạnh Hàn có chút dở khóc dở cười. Thấy sắc mặt Mạnh Hàn có phần kỳ quái, quốc vương bệ hạ lại cho Mạnh Hàn một lời giải thích:

- Thân vương chỉ có mấy có quý tộc được trực tiếp phong lãnh địa trong vương quốc. Nếu như hắn thua, lần này sẽ thất bại thảm hại. Lãnh địa của hắn để cho người của ta tiếp nhận.

Mạnh Hàn gật đầu, biểu thị đã hiểu rõ ràng. Trên thực tế, yêu cầu này cũng không thể gọi là yêu cầu. Nếu như Mạnh Hàn thua, bốn ngàn vạn kim tệ chỉ là chuyện đùa. Quốc vương bệ hạ sẽ không thừa nhận bất kỳ giao dịch nào. Mà nếu như Mạnh Hàn thua, đây chính là quyết đấu sinh tử. Nói vậy tính mạng cũng sẽ không còn nữa.

- Được, ngươi đi đi!

Sau khi Mạnh Hàn liên tục đáp ứng mấy điều kiện, sắc mặt lão quốc vương không có vẻ càng ngày càng hưng phấn, ngược lại càng ngày càng tiêu điều, cuối cùng lại khôi phục thành dáng vẻ già nua. Hào quang trong ánh mắt nhanh chóng thu lại, đã biến thành vẻ mơ hồ.

- Vâng, bệ hạ tôn quý!

Mạnh Hàn lại cúi người về phía quốc vương bệ hạ, sau đó dẫn theo Demy và Diana, rời khỏi đại sảnh của vương cung.

Đi ra ngoài cửa, Mạnh Hàn lập tức thấy được những ánh mắt không mấy thân thiện. Thậm chí còn có một vài vệ sĩ vương cung cầm vũ khí hướng về phía hắn, mắt nhìn chằm chằm.

Mạnh Hàn khẽ mỉm cười, đang muốn đi ra phía ngoài, liền nghe được từ trong phòng đại sảnh truyền đến tiếng gầm gừ uể oải của quốc vương bệ hạ:

- Ngươi mau cút đi. Thủ đô không hoan nghênh ngươi! Ta chết cũng sẽ không đáp ứng điều kiện của ngươi!

Nghe được mấy câu này, những gia hỏa bị Mạnh Hàn đuổi ra, lập tức nhanh chóng chạy vào trong đại sảnh vương cung, cũng không còn một người để ý tới Mạnh Hàn nữa.

Trên mặt Mạnh Hàn chỉ còn sót lại một nụ cười. So với thời điểm hắn tiến vào vương cung, căn bản không có bất kỳ điều gì khác nhau. Bọn họ căn bản không nhìn ra được rốt cuộc hắn có đạt được mục đích hay không.

Chỉ có điều, lão quốc vương gầm lên câu cuối cùng kia, lại khiến rất nhiều người cho rằng, lần này Mạnh Hàn đến gặp quốc vương bệ hạ mơ hồ kia, cũng không phải là vui vẻ. Hơn nữa dường như quốc vương bệ hạ cũng không đáp ứng yêu cầu của Mạnh Hàn.

Về phần đó là yêu cầu gì, trong lòng mọi người đều nắm chắc, Mạnh Hàn tới nơi này, chính là tranh thủ tước vị đại công cho Catherine. Xem ra, chuyện này đã bị lão quốc vương bác bỏ.

Tất cả mọi chuyện phát sinh trong vương cung gần như không vượt quá một canh giờ, đã truyền đến trong tai các đại quý tộc. Mọi người lại bắt đầu thi nhau bàn tán.