Trời chập tối nhưng vẫn có chút ánh sáng le lói. Mạnh Hàn vẫn có thể dựa vào chút ánh sáng ấy nhìn thấy chỗ xa hơn. Điều khiến hắn kinh ngạc chính là, ngoại trừ kỵ binh xung phong ban đầu đã bị bao phủ trong khói đen ra, bốn phía còn có mấy ngàn bộ binh tinh nhuệ đang từng bước tiến về phía trước.
Càng làm cho Mạnh Hàn kinh ngạc hơn chính là lại có mấy chục ma pháp sư đi theo quân, đang cố gắng xua tan những sương mù kịch độc kia từng chút một. Mà giờ phút này, đã có mấy ma pháp sư phát hiện xe ngựa thiết giáp đang ở trên không trung. Bọn họ đang bay lên trên, muốn công kích.
- Đại nhân, chí ít có bốn ngàn người!
Elyse ở bên cạnh Mạnh Hàn, nhìn xuống đội ngũ đông nghìn nghịt phía dưới. Nàng cũng tinh thông tính nhẩm lập tức đưa ra con số đại khái. Trong trại nô lệ và các thợ thủ công của Hoàng Sa thành là tình cảnh rất thông thường. Chỉ có điều những người kia cầm công cụ lao động mà thôi.
Bộ binh đã có tới bốn ngàn người. Kỵ binh vọt vào, nghe thanh thế tấn công cũng không ít hơn một ngàn người. Nếu như tính luôn bố cục trước sau tính toán những người ra tay này, lại thêm vào những cao thủ thích khách lẩn vào bên trong đội buôn và đoàn lính đánh thuê, chỉ riêng hành động lần này đã là quy mô không dưới 6,7 ngàn người.
Người nào có thù hận với Mạnh Hàn lớn như vậy, có thể làm ra chuyện điên rồ như vậy?
Hiện tại quý tộc dưới chân công quốc sao?
Mạnh Hàn cũng không chọn bất kỳ công quốc nào trong đám liên quân lần trước. Trên lí thuyết không có thù hận gì. Tuy nhiên muốn điều động đội ngũ với quy mô như vậy không phải là chuyện đơn giản. Nếu như không được sự cho phép của quý tộc địa phương, tuyệt đối vừa đắc tội Mạnh Hàn, chính là đắc tội với lãnh chúa địa phương. Cả hai mặt này đều không có kết quả tốt.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm ấy, Mạnh Hàn cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ thản nhiên phân phó một tiếng:
- Demy, chiếu sáng bên dưới một chút. Mặt khác, nói cho mọi người biết không cần nương tay!
Demy không cần suy nghĩ, liền phóng về phía dưới mấy chục đốm lửa thiêu đốt. Những đốm lửa này cũng không mạnh mẽ như hỏa cầu thuật, nhưng có thể rọi sáng một phạm vi lớn. Mấy chục đốm lửa phân tán đều ở các nơi trên chiến trường phía dưới, chiếu sáng mọi người phía dưới. Ma pháp như vậy cũng sẽ không tiêu hao quá nhiều ma lực của Demy, chỉ cần kéo dài khả năng chiếu sáng là được. Với năng lực của Demy hiện tại, điều này rất dễ dàng.
Một tiếng còi sắc nhọn trong nháy mắt xuyên qua toàn bộ chiến trường. Nghe thấy tiếng còi này, các chiến sĩ của đội thân vệ và vệ đội Tinh Linh gần như ngay lập tức trở nên hưng phấn. Đây là tín hiệu để bọn họ toàn lực giết địch, ra tay không cần tiếp tục cân nhắc tới vấn đề lưu lại người sống, chỉ để ý hạ sát thủ.
Mấy ma pháp sư bay trong không trung đã càng lúc càng lại gần. Thậm chí có hai ma pháp sư còn thả ra hai ma pháp nhỏ để công kích. Người trên không trung, nếu như không phải là ma pháp sư cao cấp, căn bản không thể nào sử dụng được ma pháp siêu cường, chỉ khống chế bay lượn trên không trung, đã tiêu hao lượng lớn ma lực và tinh thần. Chỉ thấy hai người này nhẹ nhàng nện ma pháp ở trên xe ngựa thiết giáp cũng không có mấy lực đạo, liền biết bọn họ không phải là ma pháp sư cao cấp gì.
Loại nhân vật nhỏ này, để Tiểu ma nữ và Louisa chơi là được. Mạnh Hàn thực sự không thèm để ý. Ngược lại Mạnh Hàn nhìn đám bộ binh tinh nhuệ phía dưới lại có chút ngứa tay. Không nhịn được, Mạnh Hàn ngưng kết ở phía dưới thành một con rối nham thạch cực lớn. Con rối cao mười mấy mét, cũng không có vẻ gì khoa trương. Nhưng đối với những binh sĩ kia mà nói, đó đã là một người khổng lồ. Người khổng lồ nham thạch vừa giẫm chân to xuống, lập tức vọt vào trong đội ngũ bộ binh.
Các binh sĩ bị con rối nham thạch lao tới, không thể không bỏ qua mục tiêu ban đầu, quay trở lại đối mặt với con rối nham thạch này. Chỉ có điều, vô số binh khí chém lên trên người con rối nham thạch, chỉ đánh rơi ra một vài đá vụn, nhưng không có vết thương gì trí mạng. Ngược lại con rối nham thạch cực lớn vung cánh tay lên, đập xuống phía dưới một cái, chính là mười mấy mạng người.
May mà động tác của con rối nham thạch cũng không quá nhanh. Sau khi vượt qua thích ứng ban đầu, hơn trăm mạng người đã khiến các binh sĩ nhận được một bài học, cũng biết nên làm như thế nào để tránh né được gia hoả to lớn này. Chỉ có điều, bọn họ cũng chỉ tránh né thôi. Nếu muốn đối phó, chắc hẳn còn phải chờ ma pháp sư ra tay.
Con rối nham thạch ở bên trong đội ngũ bộ binh đấu đá lung tung, rất nhanh đã khiến đội ngũ bộ binh dàn hàng chỉnh tề xung phong trở nên lộn xộn. Tuy rằng chỉ chết trăm mười người, nhưng đội ngũ đã không còn chỉnh tề nữa.
Ở trên không trung, Mạnh Hàn nhìn thấy vậy liền cười ha ha. Con rối nham thạch lại xông về một hướng khác của đội ngũ bộ binh. Nó cũng khiến nơi này trở nên hỗn loạn. Đợi tới lúc các ma pháp sư đi đến đó, ba chân bốn cẳng đánh tan con rối nham thạch này, con rối nham thạch đã khiến ba phương hướng đều loạn thành một đoàn.
Sương mù kịch độc chia chiến trường thành hai mảnh. Chiến sự bên trong đã kết thúc. Số lượng xông tới không còn nhiều kỵ binh. Bọn họ đã bị nỏ kim loại mạnh mẽ bắn chết từ lâu. Còn những gia hỏa muốn thừa dịp mọi người rối loạn ngụy trang thành đội buôn xông tới tập kích, nhưng bởi vì mục tiêu của bọn họ giờ phút này đã bay lên trên trời cao, bọn họ chỉ có thể nhìn mà than thở.
Sau đó, bọn họ không thể không đối mặt với sự tiêu diệt của đội thân vệ và vệ đội Tinh Linh giống như hung thần ác sát.
Có mệnh lệnh của Mạnh Hàn ở đây, hai bên đều hạ sát thủ. Đội thân vệ còn may, bởi vì cảnh giới hạ thấp, cho nên chỉ có thể nghiêm khắc dựa theo mệnh lệnh của Mạnh Hàn, cho dù là liều mạng, cũng là ba, bốn người một tổ đi chém giết kẻ địch. Mà vệ đội Tinh Linh hiển nhiên không có sự trói buộc này. Lại thêm bọn họ vốn căm ghét những gia hỏa có can đảm bất kính đối với công chúa tôn quý và trưởng lão Meredith tôn kính của bọn họ, từng người đều giống như sát thần. Rất nhanh xung quanh vị trí đoàn xe của Mạnh Hàn đã không còn bóng người nào còn đứng.
Bất kể là đội buôn hay là sát thủ giả mạo đội buôn, chỉ cần dưới tình trạng có ánh sáng dám trùng kích đoàn xe của Mạnh Hàn, tất cả đều bị giết chết không tha.
Mạnh Hàn không phải là kẻ ba phải. Đội thân vệ và vệ đội Tinh Linh càng không nhìn ngó tới những người này. Có thể đi theo thơm lây, nhưng không thể vượt qua điểm mấu chốt. Nếu như muốn thừa dịp cháy nhà cướp của, vậy bọn họ tuyệt đối không nương tình.
Trên thực tế đã có hơn nửa sát thủ dưới tình huống như vậy không thể không lựa chọn tạm thời lùi lại chỗ an toàn. Bọn họ chuẩn bị không thể bảo là không kỹ càng, cũng không thể bảo là thiếu thốn. Nhưng bọn họ đã dự đoán sai một điểm. Xe ngựa thiết giáp của Mạnh Hàn quả nhiên không phải chỉ là lời đồn đại.
Thời điểm lần đầu tiên nghe nói xe ngựa của Mạnh Hàn có thể bay, bất kỳ chủ nhân nào cũng không tin.
Xe ngựa của hắn có lực phòng hộ mạnh như vậy tất cả mọi người không có ý kiến gì. Chỉ cần xe ngựa xe có kim loại đủ dày là được. Nhưng loại xe này còn bay được, trừ phi có một vị pháp thần ngồi ở trên xe. Ngay cả vô số ma pháp sư cũng hoàn toàn không tin được điểm này.
Trong kiến thức của bọn họ chưa từng có loại chuyện vô căn cứ như vậy. Kim loại có thể trạm khắc ma pháp trận, đây quả thực chính là chuyện cười.
Nhưng hiện tại đã không ai cho rằng đó là chuyện cười nữa. Chủ nhân thậm chí trong lòng đã thầm than khổ. Không ngờ phần lớn những lời đồn đều là sự thật. Tất cả mọi người cho rằng như thế, nhưng hai chiếc xe ngựa trên phóng ra sương mù kịch độc khiến kỵ binh mà bọn họ chuẩn bị cẩn thận đã lụi tàn theo lửa. Đau lòng không nói, đối thủ còn bay thật cao lên bầu trời. Cho dù bọn họ muốn công kích cũng không thể làm được.
Mà giờ phút này ma pháp sư bay ở trên bầu trời cũng giống như sủi cảo rơi xuống phía dưới. Tiểu ma nữ vô cùng phấn khởi chơi đùa một hồi lâu, lúc này mới động sát thủ.
Dù vậy, nàng cũng không trực tiếp dùng ma pháp giết người, chỉ sử dụng ma pháp quấy rầy bọn họ bay lượn, khiến bọn họ rơi xuống mà thôi. Chỉ có điều, với độ cao như vậy, một khi ngã xuống kết quả thế nào đã không có gì bất ngờ nữa.
Sương mù kịch độc đang chầm chậm tản ra. Nhưng bên trong lại là một cảnh tượng khác. Những sát thủ ẩn dấu vốn cho rằng chỉ cần bọn họ tiếp tục giả mạo lẩn trong đội ngũ của các đội buôn sẽ không có vấn đề gì. Nhưng bọn họ lại kinh hãi phát hiện, đồng bọn của bọn chúng đang lần lượt bị chết chết.
Không biết công kích đến từ chỗ nào đến, bên cạnh dường như có một người quen biết sẽ động thủ với mình trong chớp mắt. Hơn nữa chỉ một đòn thành công, sẽ lập tức trốn ra xa, trong nháy mắt liền biến mất không thấy hình bóng. Không ai biết lúc nào mình sẽ gặp phải tập kích. Thậm chí cho dù là đồng bọn của mình hiện tại cũng không thể tin được. Bọn họ chỉ có thể cầm vũ khí, trong lòng vô cùng hoảng sợ, cảnh giác nhìn chằm chằm vào bốn phía. Chỉ cần vừa có chút gió thổi cỏ lay, bọn họ lập tức liền chém giết lung tung.
Kinh khủng nhất chính là, những người bị giết chết, trong nháy mắt đầu sẽ bị chặt bỏ, vứt ở trên một bãi đất trống nào đó. Bãi đất trống này đã tập trung hơn ba mươi cái đầu. Rất rõ ràng số đầu đó chính là do sát thủ đã giết hại.
- Đại nhân, bọn họ muốn lui lại. Có nên ra lệnh bắt sống mấy người hay không?
Elyse nhìn xuống phía dưới một chút, sau đó hỏi Mạnh Hàn.
- Không cần thiết, cứ giết thả tay đi!