Đây chính là ép hầu tước chém tận giết tuyệt đối với gia tộc của bọn họ.
Không hề ung dung giống như cha con của hầu tước đại nhân, lão đại công ở trong vương cung là một mảnh mây đen mù sương. Lão đại công ngồi ở trên vương tọa, hai mắt khép hờ. Catherine ngồi phía sau có chút lo lắng. Trong lúc đó Đại điện hạ và Nhị điện hạ lại lo lắng đi tới đi lui trên mặt đất, giống như hai con kiến bò trên chảo nóng.
- Phụ thân, chúng ta tiếp tục như vậy sẽ đấu không lại lão hầu tước giảo hoạt kia đâu!
Đi vài bước, Nhị điện hạ sốt ruột nhìn về phía lão đại công nói:
- Tiếp tục mặc kệ bọn chúng như thế, chúng ta sớm muộn sẽ chết không có chỗ chôn.
- Trên tay ngươi có bao nhiêu lực lượng? Có thể chống lại đauh quân của hầu tước sao?
Lão đại công thậm chí không thèm mở mắt, hỏi một câu.
Người con trai này chí lớn nhưng tài mọn, ngoại trừ biết hưởng lạc, cùng với ca ca của hắn tranh đoạt quyền thừa kế đại công ra, còn biết gì nữa chứ?
Một câu nói này đã khiến Nhị điện hạ phải nghẹn lời, cũng không nói được điều gì nữa. Lực lượng mà hắn nắm giữ, trong thời gian trước trên căn bản đã bị hầu tước đại nhân làm tiêu hao sạch sẽ. Duy nhất còn lại đều là những gia hỏa không thể đặt lên mặt bàn. Muốn đối kháng với đại quân còn không bằng trực tiếp đi chết.
Đại điện hạ ở bên cạnh hắn cũng dừng bước. Nhìn thấy Nhị điện hạ bị lão đại công quát mắng, trong lòng hắn cũng mừng thầm. Chỉ có điều, Đại điện hạ hiển nhiên có tâm kế sâu hơn so với đệ đệ của hắn. Chờ sau khi Nhị điện hạ phẫn nộ lui lại, lúc này mới từ từ tiến lên, thấp giọng nói:
- Kỳ thực, cũng không phải là hoàn toàn không có cách.
Mặc dù lời nói của Đại điện hạ rất nhỏ, nhưng tất cả mấy người ở đây đều nghe thấy rõ ràng. Mấy đôi mắt lập tức đều tập trung vào trên người hắn. Ngay cả lão đại công cũng mở hai mắt ra, nhìn người con trai lớn nhất của mình, trên mặt đầy chờ mong.
- Có một người, nếu như hắn nhận lời giúp chúng ta, chúng ta tuyệt đối có thể đối kháng cùng hầu tước.
Đầu tiên Đại điện hạ tung câu nói này, trực tiếp thu hút sự chú ý của mọi người. Nhị điện hạ đã không thể chờ đợi được nữa hỏi:
- Ai?
- Bá tước Antonio.
Vào lúc này Đại điện hạ cũng không giấu làm của riêng, ngược lại biểu hiện của hắn tốt hơn, liền tôn lên vẻ tồi tệ của Nhị điện hạ. Nói ra người này, hắn thậm chí cũng không cần phải nói tới lý do gì. Nơi này có mấy người, không một người nào không biết người này. Đương nhiên bọn họ cũng biết lực lượng trên tay người này, căn bản không cần hắn phải nói gì thêm nữa.
- Có đạo lý!
Nhị điện hạ vỗ đùi, mừng rỡ kêu lên. Trong lòng hắn lại có chút hối hận. Tại sao mình không sớm nghĩ tới, bằng không biểu hiện này đã là của mình.
- Tuy nhiên tại sao bá tước Antonio phải giúp chúng ta?
Lão đại công vốn có chút chờ mong, sau khi nghe thấy câu trả lời này, lại nhắm mắt lại, có chút mơ hồ hỏi. Nói xong câu này, hắn dường như có chút thở dốc. Catherine ở phía sau vội vàng đưa tay ra đấm lưng giúp hắn.
- Theo ta được biết, bá tước Antonio rất thích mỹ nữ.
Đại điện hạ sớm có ý nghĩ. Thấy lão đại công hỏi, hắn lập tức nói:
- Nếu như đưa mấy mỹ nữ bình thường tới, chắc hẳn hắn sẽ không động tâm. Chỉ có điều, nếu như Catherine nguyện ý, nói không chừng chuyện có thể có cơ hội chuyển biến.
- Đúng đúng đúng!
Nhị điện hạ rất sợ lão đại công cảm thấy hắn không có biện pháp nào, vội vàng phụ hoạ theo đuôi:
- Ngược lại tên gia hỏa kia xem ra tuổi cũng còn trẻ, hơn nữa lại có tiền như vậy, Catherine theo hắn, cũng sẽ không chịu tội, trái lại có thể lôi cho một trợ giúp cường đại cho chúng ta.
Thời điểm công chúa Catherine vừa nghe Đại điện hạ mở miệng nói đến nàng, nàng không tự chủ nắm chặt nắm đấm, cắn chặt môi. Nghe thấy Nhị điện hạ nói, nàng càng cảm thấy lạnh cả tim. Lẽ nào bọn họ vì quyền thế có thể đẩy mình vào trong hố lửa sao?
Đại điện hạ và Nhị điện hạ vẫn ở hai bên trái phải kể ra những lợi ích nếu lôi kéo được Mạnh Hàn. Nhưng Catherine lại một câu nói cũng nghe không vào. Mà trước mặt nàng, lão đại công khép hờ hai mắt, trên mặt không tỏ thái độ, nhưng trong lòng lại thở dài một tiếng
Đại điện hạ và Nhị điện hạ càng nói càng hưng phấn, nhưng không một người nào chú ý tới vẻ mặt của Catherine và lão đại công. Ở trong lòng bọn họ, nếu như hi sinh một Catherine có thể lôi kéo Mạnh Hàn đến dưới trướng của mình, bọn họ chắc chắn sẽ không cau mày.
- Ta mệt mỏi rồi. Để ta yên lặng một chút!
Lão đại công chờ sau khi bọn họ ồn ào được một hồi, lúc này mới có chút mệt mỏi nói một câu.
Đại điện hạ và Nhị điện hạ liếc nhìn nhau, bất kỳ ai cũng không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.
- Phụ thân!
Catherine ở sau lưng lão đại công kêu lên một tiếng thảm thiết, trực tiếp nhào tới bả vai của lão đại công, khóc nức nở.
- Catherine!
Lão đại công cầm lấy tay Catherine, kéo nàng đến trước người, cân thận nhìn khuôn mặt đáng yêu của Catherine hiện tại đã tràn ngập bi thương. Hắn khẽ kêu một tiếng, sau đó thở dài nói:
- Nếu như con là nam, vậy thì tốt biết bao nhiêu!
- Gia tộc đã đến mức này, cùng với hầu tước đã là cục diện không chết không thôi, trừ phi ta nguyện ý thoái vị.
Lão đại công cầm tay con gái tự mình nói, cũng không biết là đang lầm bầm, hay đang giải thích cho Catherine nghe:
- Tuy nhiên nếu ta thoái vị, hai ca ca của con chắc chắn sẽ không tình nguyện. Bọn họ nhất định sẽ gây sự. Điều này sẽ cho hầu tước có cớ để giết bọn họ. Nếu như ta không thoái vị, chúng ta cũng chỉ có thể đánh nhau tới một chết một sống. Chỉ bằng vào cứng đối cứng, chúng ta vẫn không có cách nào hy vọng sống sót.
- Lẽ nào chúng ta cứ chờ chết như vậy sao?
Catherine cũnghiểu rõ ràng tính nghiêm trọng của thế cuộc. Trên thực tế, cho dù lão đại công không nói, nàng cũng hiểu rõ ràng.
- Thật ra con chưa tới mức phải chờ chết.
Trong ánh mắt của lão đại công có một tia thần thái:
- Ta còn có lực lượng cuối cùng, có thể cho chúng ta có cơ hội chiến thắng.
- Vậy cha hãy mau sử dụng đi!
Catherine dường như nắm lấy một cọng rơm cứu mạng, cả người đều phấn chấn.
- Có thể, con đối với bên hầu tước hẳn là hữu hiệu.
Lão đại công cười khổ nói:
- Tuy nhiên, cho dù hầu tước giúp bên chúng ta chiến thắng, nhưng có thủ hạ kiêu căng khó thuần như hắn vậy phải làm thế nào bây giờ? Cho dù không chết ở trong tay hầu tước, chúng ta cũng không chống đỡ được bao lâu! Trừ phi...
- Trừ phi thế nào?
Catherine kinh ngạc vui mừng hỏi.
- Trừ phi có một người cường đại có thể chống đỡ cho chúng ta.
Lão đại công nhìn con gái của mình, rốt cuộc nói ra lời nói thật:
- Muốn gia tộc thắng lợi, hơn nữa muốn ca ca của ngươi tiếp tục làm đại công, muốn ngồi ổn trên vị tría đại công này, tại công quốc Transco nhất định phải nhận được sự chống đỡ của bá tước Antonio.
Nói xong, trong ánh mắt lão đại công cũng lộ ra một vẻ chờ mong.
- Vì gia tộc, ta phải đi câu dẫn bá tước Antonio, để hắn ngã về phía chúng ta thật sao?