Gia tộc ở lại đế quốc cũng không biết có thể còn lại mấy người. Vấn đề là nghe thấy tin tức như thế, nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ có thể mở lòng được sao?
- Đại nhân, những người động thủ này, toàn bộ giao cho đại nhân.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm ấy, người phụ trách đế quốc Hắc Ám cũng không tiếp tục nói gì, trực tiếp cúi đầu. Ở trước mặt Mạnh Hàn, hắn không dám tiếp tục nhắc tới điều kiện gì nữa. Hắn biết, chuyện này nhất định phải lập tức báo cáo lại, sau đó chủ động nói là sai lầm của mình, cũng báo cáo lại kết quả xử lý, có thể còn có một cơ hội sống sót. Nếu hạ quyết tâm, hắn cũng muốn bán mặt mũi cho Mạnh Hàn. Tất cả những người động thủ, hắn dự định giao ra toàn bộ. Dù sao thái độ của Mạnh Hàn cũng sẽ ảnh hưởng đến quyết tâm của nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ.
- Grace, thêm mấy giá treo cổ. Hai cái sợ không đủ dùng.
Mạnh Hàn nghe xong gật đầu một cái, trực tiếp lớn tiếng căn dặn Grace đứng ở phía sau.
Nghe hắn nói như thế, khiến người phụ trách đế quốc Hắc Ám lại một trận đau lòng. Sớm biết trói buộc người của mình lại, chỉ cần hi sinh một người là có thể giải quyết được chuyện này. Hiện tại lại không thể không hi sinh hơn nửa tinh anh, còn phải nói lại sai lầm của mình với nghị trưởng các hạ, một bước sai, từng bước phía sau đều sai!
- Ngươi có thể trở về dẫn người tới.
Mạnh Hàn nhìn người phụ trách đế quốc Hắc Ám, trực tiếp ra lệnh, hoàn toàn không quan tâm giọng điệu mình có phải có chút vênh mặt hất hàm sai khiến hay không:
- Xét thấy ngươi hợp tác, thiết kế thần điện của hội nghị Hắc Ám ta sẽ ưu tiên tiến hành thiết kế. Ngươi có thể chờ sau khi lấy được nó thì cùng báo cáo lên trên.
- Cảm ơn đại nhân!
Lần này, trong lòng người phụ trách đế quốc Hắc Ám liền buông lỏng. Có cái này, nếu như thiết kế của Mạnh Hàn thật sự có thể làm cho nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ thoả mãn, như vậy tâm tình tự nhiên sẽ tốt hơn rất nhiều. Nhận được sự lượng thứ của Mạnh Hàn, mình xử lý như vậy, cũng biến thành có công chuộc tội, cục diện tốt đẹp vẫn có thể tiếp tục. Còn có chuyện gì tuyệt vời hơn thế nữa chứ?
- Còn về ngài!
Mạnh Hàn chuyển ánh mắt đến trên người của người phụ trách đế quốc Quang Minh, bình tĩnh hỏi:
- Câu trả lời của ngài là gì?
Giờ phút này người phụ trách đế quốc Quang Minh vẫn đang giãy dụa. Trên khuôn mặt béo mập lộ ra vẻ khó xử. Hắn lo lắng, nếu quả thực hắn rất muốn giống như người phụ trách đế quốc Hắc Ám. Chỉ có điều không giống với phía bên đối đầu, ban đầu hắn đã nói mình kiên trì muốn tự mình xử lý những người kia. Bây giờ nhìn thấy đế quốc Hắc Ám và Mạnh Hàn đã đạt được nhất trí, trong lòng hắn càng thêm sốt ruột.
Hiện tại cho dù muốn động thủ tập kích Mạnh Hàn cũng không thể nào làm được nữa. Người phụ trách đế quốc Hắc Ám tuyệt đối sẽ ràng buộc hắn trước. Mà có Mạnh Hàn chống đỡ, vô số chiến sĩ và người của đế quốc Hắc Ám ở hiện trường gộp lại, tuyệt đối có thể trực tiếp tiêu diệt tất cả mọi người của đế quốc Quang Minh ở đây. Với tình hình bây giờ, thật giống như tình hình lúc thánh nữ điện hạ Fanny bị ép xin lỗi.
Hắn thậm chí hiểu rất rõ ràng hiện tại đối thủ một mất một còn của mình đang suy nghĩ thế nào. Hắn ước gì mình không đồng ý, sau đó xuất hiện xung đột với Mạnh Hàn, từ đây về sau đế quốc Quang Minh bị loại trừ ra bên ngoài, không có cách nào truyền giáo được ở nơi nào bên ngoài đế quốc. Nếu như xuất hiện cục diện như vậy, đây quả thực là tai họa của đế quốc Quang Minh. Dù như thế nào, hắn cũng không thể nào để tình hình như thế xuất hiện.
- Đại nhân, ta sẽ giao người động thủ ra, tùy ý đại nhân xử trí!
Sau khi người phụ trách đế quốc Quang Minh hiểu rõ ràng tính nghiêm trọng trong đó, rốt cuộc cúi thấp đầu của hắn xuống.
- Ngươi đáp ứng có hơi chậm chút.
Mạnh Hàn vừa há miệng, liền khiến trong lòng người phụ trách đế quốc Quang Minh cảm thấy lạnh lẽo. Chỉ có điều Mạnh Hàn lập tức nói tiếp:
- Người của bọn họ sẽ do vệ đội của ta đến chấp hành. Người của ngươi, ngươi tự mình dẫn bọn họ tới đài hành hình!
Dụng ý của Mạnh Hàn rất đơn giản. Người của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám ở Hoàng Sa thành phạm lỗi, cũng phải trả giá thật đắt. Đế quốc Hắc Ám bởi vì ban đầu phối hợp, cho nên, bọn họ được vệ đội thành chủ chấp hành. Mà đế quốc Quang Minh, lại do cấp trên của mình chủ động xử quyết người của mình. Tin tức truyền đi, chí ít danh tiếng của đế quốc Quang Minh sẽ kém hơn so với đế quốc Hắc Ám một chút.
Trong lòng muốn phản bác, người phụ trách lại không nói được một câu nói nào. Mạnh Hàn nói rất rõ ràng, đó là do đáp ứng muộn. Không phối hợp phải chịu sự trừng phạt. Đây chính là trừng phạt của Mạnh Hàn. Nếu như không muốn có hậu quả càng nghiêm trọng hơn, hắn chỉ có thể đáp ứng, không có cách nào từ chối.
Các cận vệ quân đứng xung quanh, ánh mắt nhìn Mạnh Hàn đã không chỉ là sùng bái nữa. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, hai đế quốc điên cuồng ngang ngược không biết lý lẽ này, đã bao giờ làm ra hành vi cúi đầu như vậy? Cũng chỉ có ở trước mặt đại nhân của mình mới lần đầu tiên cúi đầu. Sau khi hiểu rõ ràng điểm này, các cận vệ quân thậm chí không tự chủ mà ưỡn cao ngực.
Lòng người Hoàng Sa thành bàng hoàng. Các cư dân rất nhanh đã phát hiện ra, sau khi lãnh chúa đại nhân đi ra ngoài một vòng, trong đội ngũ lại tăng thêm nhân viên thần chức của hai đội đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, đi về phía bên ngoài thành.
Một đám người hiếu kỳ đi theo ở phía sau, đến cuối dãy phố treo cổ. Nơi đó đã dựng lên hơn ba mươi giá treo cổ mới.
Sau đó, đám người xem náo nhiệt hoảng sợ phát hiện, những nhân viên thần chức đi theo bọn họ, mỗi người đều bị đưa giá treo cổ hành hình. Điều càng khiến người ta sợ hãi chính là, người của đế quốc Quang Minh thậm chí còn do hồng y giáo chủ của bọn họ tự mình ra tay chấp hành hành hình.
Các thương nhân lui tới Hoàng Sa thành càng có lòng tin hơn vào lãnh chúa đại nhân. Trên dãy phố treo cổ đã có thêm hơn ba mươi thi thể của hai đại đế quốc. Một khi gây sự tại Hoàng Sa thành bất kể là ai, dường như cũng không có kết quả gì tốt. Trước đây là quý tộc của nước láng giềng phái người tới quấy nhiễu. Hiện tại là nhân viên thần chức của hai đại đế quốc. Kết cục đều như nhau, đều bị treo thật cao ở trên đường treo cổ bên ngoài Hoàng Sa thành giống như đèn đường vậy. Điều này đã cho tất cả đám người ra vào Hoàng Sa thành nhấy được một cảnh tượng vô cùng hoành tráng. Gây sự ở chỗ này chính là kết cục bị treo lên thật cao như vậy.
Ngoại trừ cận vệ quân của Mạnh Hàn và người của hai đại đế quốc lúc đó, không một ai biết được chuyện gì đã xảy ra lúc đó. Nhưng có một vài người có thể khẳng định, nhân viên thần chức của hai đại đế quốc ở chỗ khác xưa nay không nể mặt ai, nhưng động thủ ở đây vẫn bị hành hình. Hơn nữa người đế quốc Quang Minh còn bị hồng y giáo chủ của bọn họtự mình đưa lên đài hành hình.