Thiên Hạ Vô Song

Chương 596: Siêu Cấp Vô Lại (1)




Dù trong lòng vô cùng bối rối, Mạnh Hàn vẫn tỏ ra thong dong ngả về phía sau, dựa vào sau lưng Louisa, cười hỏi:

- Hai vị thánh nữ, các nàng cảm thấy ta nên gia nhập đế quốc của người nào thì tốt hơn?

Không chờ hai nàng trả lời, hắn lập tức bổ sung một câu:

- Trước tiên ta muốn nói rõ một chút, điều kiện tiên quyết là ta sẽ không tiêu diệt một phía để gia nhập một phía khác!

Câu nói này khiến trong đầu Fanny và Angelina lại nổi lên câu nói vừa rồi.

- Chúng ta liên hợp, giết đối phương.

Đây là phương pháp Mạnh Hàn vừa sử dụng qua. Vì thế hắn đã ép được hai hộ vệ xin lỗi. Nhưng hiện tại, Mạnh Hàn cũng không muốn để mình bị điều này cuốn lấy.

Có thể khiến hai vị thánh nữ tự mình ra tay, rõ ràng về phương diện hai đại đế quốc đều nhất định phải lấy được. Chỉ có điều bọn họ không dự đoán được lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, hiện tại biến thành kết quả như thế.

Hơn nữa dựa theo tình hình bây giờ, mặc kệ bên nào muốn đạt được mục đích, nhất định phải giết chết tất cả kẻ địch ở đây, đồng thời còn nhất định phải giết cả hai Kiếm Thánh và ba Tinh Linh còn có hai vị quản gia đang ở bên cạnh Mạnh Hàn.

Bằng không, chỉ cần tin tức bị tiết lộ, tất nhiên bọn họ sẽ phải đồng thời đối mặt với sự công kích của đế quốc đối địch và đế quốc trung lập, đồng thời còn muốn chịu đựng sự tức giận của Tinh Linh Tộc. Cho dù bọn họ là thánh nữ, cũng không có cách nào gánh chịu được trách nhiệm lớn như vậy.

Cho dù bọn họ có thể làm được, Fanny hoặc là Angelina cũng nhất định phải cân nhắc, dưới tình hình nữ nhân bên cạnh mình đều bị giết chết, Mạnh Hàn còn có nguyện ý ra sức vì bọn họ nữa hay không.

Các nàng đã điều tra rất tỉ mỉ. Ngay cả chuyện Mạnh Hàn rất quan tâm lưu ý tới nữ nhân bên cạnh mình, bọn họ cũng đều đã rõ ràng. Nhưng đáng tiếc, bọn họ lại không có cách nào lợi dụng được.

Việc đã đến nước này, lại trách sắp xếp không chu toàn hoặc là vận mệnh nhiều điểm không thích hợp, nếu Thánh Nữ điện hạ muốn ra tay, dù sao cũng phải có kết quả. Nếu không thì, hai đại đế quốc chỉ sợ sẽ không giảng hoà.

Bất đắc dĩ, Mạnh Hàn cũng chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp giải quyết.

- Có lẽ chúng ta có thể thông qua phương thức khác để giải quyết vấn đề này.

Mạnh Hàn nói, khiến tâm trạng mọi người đang rối rắm đều thả xuống, đồng loạt nhìn Mạnh Hàn.

- Cá nhân ta cảm thấy, hoà thuận thì phát tài. Tại sao chúng ta không thể hợp tác? Làm ăn chứ? Sao phải để ý là làm với ai, không làm với ai? Kim tệ trên thế giới này, một đế quốc kiếm không hết, tại sao không thử đồng thời hợp tác với ta xem sao?

Mạnh Hàn nói, nghe ra có thêm rất nhiều mùi vị đầu độc. Tuy nhiên, ở trước mặt hai vị thánh nữ dường như có chút ảnh hưởng.

- Hợp tác thế nào?

Vẫn là Angelina mở miệng hỏi trước. Tuy rằng Fanny không mở miệng nói chuyện, nhưng vẻ mặt của nàng đều lộ rõ ý tứ tương tự.

- Đầu tiên, ta không thể nào từ bỏ hiệp nghị đế quốc để gia nhập bất kỳ một bên nào trong số các người. Ta là bá tước Công quốc, ta có lãnh địa của ta. Ta cũng không muốn rời khỏi lãnh địa của ta. Đó là nguyên tắc của ta.

Sau khi nói xong, Mạnh Hàn cho hai nàng một chút thời gian để suy ngẫm, sau đó mới tiếp tục nói:

- Trên cơ sở nguyên tắc này, chúng ta có thể cùng làm ăn, đồng thời cùng kiếm tiền.

- Chuyện làm ăn thế nào?

Fanny rốt cuộc đã cướp được một lần mở miệng trước, hỏi.

- Bất luận là chuyện làm ăn gì.

Mạnh Hàn cười nói:

- Về chi tiết nhỏ chúng ta có thể thảo luận sau. Chỉ cần đế quốc để ta tham dự, mở ra thị trường về phía ta, ta làm bất kỳ chuyện làm ăn gì đều có thể kiếm được một khoản kim tệ lớn.

Điều này lại là cơ hội tạo ra thị trường ở hai đại đế quốc, hơn nữa còn là đồng thời tạo ra. Sau lưng còn sẽ có người cấp bậc như thánh nữ chông lưng, chuyện làm ăn này, Mạnh Hàn suy nghĩ một chút liền cảm thấy hài lòng.

Nói tới làm ăn, cho dù hai vị thánh nữ lại thêm vào tất cả hộ vệ của các nàng đi nữa cũng không thể nào là đối thủ của Mạnh Hàn.

Tuy nhiên, các nàng đối với lời nói của Mạnh Hàn ngược lại không có chút hoài nghi nào. Một loạt những biểu hiện của Mạnh Hàn đã chứng minh, hắn vốn chính là một bàn tay vàng có thể hóa những thứ tầm thường thành thần kỳ.

Người của hai đại đế quốc đều không phát hiện, hiện tại các nàng đang bị Mạnh Hàn từng bước nắm nắm, từ từ đi tới gần cái mũ mà Mạnh Hàn đã đặt sẵn.

- Chỉ có những điều này không đủ để chúng ta tự mình đi một chuyến.

Angelina đứng bên cạnh cũng hiếm khi lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, đưa ra lời dị nghị, hoặc là nói, đưa ra càng nhiều yêu cầu hơn. Thật vậy. Nếu như thánh nữ ra tay, chỉ cùng Mạnh Hàn quyết định mấy chuyện làm ăn, nói chuẩn xác, chỉ là ý đồ chuyện làm ăn mà thôi, đây thật sự không đáng để các nàng tự thân xuất mã. Nói không chừng bất luận một đội buôn nhỏ nào cũng có thể giải quyết được.

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn hoàn toàn không hề phủ nhận về điểm này. Cho nên hắn lập tức tiếp tục nói:

- Nếu hai vị Thánh Nữ điện hạ đã tự thân xuất mã, đương nhiên phải cho các ngươi điều kiện xứng với thân phận của các người. Ta cho phép nhân viên thần chức Quang Minh thần giáo và hội Hắc Ám vào trong lãnh địa của ta truyền giáo. Các người thấy điều kiện này thế nào?

- Cái gì?

Không riêng gì hai vị thánh nữ và hộ vệ của các nàng, ngay cả người sát bên cạnh Mạnh Hàn cũng giật mình. Grace và Elyse đứng bên cạnh Mạnh Hàn quả thực sốt ruột tới mức sắp khóc òa lên:

- Đại nhân, cho phép truyền giáo là chuyện vi phạm hiệp nghị đế quốc. Đây là tội lớn đấy đại nhân!

- Không không không!

Mạnh Hàn nhẹ nhàng lắc đầu ngón tay, nhìn Elyse giải thích:

- Ép buộc mới là vi phạm hiệp nghị, tự nguyện thì không phải vậy. Ta chỉ cho phép bọn họ truyền giáo trên địa bàn của ta, nhưng đây là có điều kiện.

Tất cả mọi người cẩn thận suy tính một lần về nội dung hiệp nghị đế quốc. Dường như lời nói của Mạnh Hàn có một ít đạo lý.

Trên thực tế, hiệp nghị đế quốc chỉ là quy định giới hạn hành vi của hai đại đế quốc tôn giáo, nhưng không có quy định giới hạn thái độ dân chúng trong các nước trung lập.

Quý tộc nước trung lập không thể gia nhập hai loại tôn giáo này, nhưng bình dân có thể. Tuy nhiên, bình thường bất kể dân chúng tín ngưỡng là Quang Minh hay Hắc Ám, đều sẽ lựa chọn chuyển tới hai đại đế quốc để ở lại, mà không phải là ở tại địa phương của mình lúc trước. Cho nên, cho tới nay ở bên ngoài hai đại đế quốc trên căn bản liền không nhìn thấy có nhân sĩ tôn giáo nào. Mạnh Hàn nói như vậy cũng không tính là sai.

- Điều kiện gì?

Nghe thấy Mạnh Hàn đáp ứng truyền giáo, hai vị thánh nữ cũng có chút không kiềm chế nổi. Fanny đã vội vàng hỏi.

- Đầu tiên, không thể ép buộc con dân của ta tin theo tôn giáo.

Mạnh Hàn dựng lên một đầu ngón tay, chậm rãi nói:

- Đây là nguyên tắc, hơn nữa quyết không thể thay đổi.

- Có thể!

Fanny trực tiếp gật đầu, không thèm quan tâm.