Lão Đại Công vẫn không có được sự quyết đoán của Chu Nguyên Chương. Francis cười đáp lại một câu, nhưng trong lòng đã nổi lên một trận sóng lớn.
Lần đầu tiên, Francis có cảm giác không cách nào nhìn thấu đối với Mạnh Hàn. Trước đây, hắn biết Mạnh Hàn chỉ là một ma pháp học đồ, hơn nữa chỉ có thể phát ra ma pháp thuẫn cơ bản nhất và địa gai thuật, còn vẽ quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu. Lực chiến đấu của hắn hoàn toàn là dựa vào đội thân vệ sát bên cạnh hắn.
Những người này nhờ dùng tới quả Ma Trản Hoa thúc đẩy lực lượng. Thậm chí tính cả lực lượng của hai tiểu thị nữ ma pháp sư sát bên cạnh Mạnh Hàn nữa. Như vậy hiện tại, Mạnh Hàn đã có thể có khả năng dùng lực lượng của mình để quyết định vận mệnh cường hãn của lão Đại Công bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu sao?
Francis không rõ, nhưng không có nghĩa là Joey và Juli không rõ. Hai nàng sau khi cùng Mạnh Hàn "Song tu" những hiện tượng kỳ quái này đã cho các nàng biết. Hiện tại Mạnh Hàn cũng không phải là một ma pháp học đồ đơn giản.
Nhưng nếu nói rốt cuộc Mạnh Hàn lợi hại tới mức nào, các nàng cũng không nói rõ ràng được. Bởi vì các nàng tuyệt đối không thể cùng Mạnh Hàn động thủ để so sánh một chút về lực chiến đấu của Mạnh Hàn. Nhưng có một điều các nàng có thể xác định chính là trên cánh tay Mạnh Hàn có hai quyển sách sấm vang chớp giật cấp năm. Nếu như có điều gì bất ngờ phát sinh, chí ít đối thủ cần đối phó với hai ma pháp uy lực cấp tám trước tiên.
Ở giữa đại điện vương cung, một cảnh tượng vô cùng long trọng hiện ra. Các quý tộc lãnh chúa lục tục đến. Tất cả đều dựa theo tước vị chức vị cao thấp phe phái của từng người, chậm rãi tìm kiếm vị trí của mình ở bên trong đại điện. Tuy rằng cung điện đã khá lớn, nhưng nhiều quý tộc ra trận như vậy, hơn nữa xung quanh nhưng kẻ chịu trách nhiệm làm lễ rất đông, khiến bên trong đại điện vương cung có vẻ chen chúc đông không thể tả.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Mạnh Hàn cũng không thể không cảm thán.
Quý tộc thế giới này thật sự có hơi nhiều một chút. Đây vẫn chỉ là quý tộc đang ở thành bảo cự thạch. Nếu như thêm vào lãnh chúa các nơi và các quan viên khác, có thêm hai cung điện nữa cũng không chứa hết được. Không trách được rất nhiều quý tộc đều không có lãnh địa. Đất đai căn bản không đủ chia. Mạnh Hàn cũng may mắn. Lãnh địa gia tộc của hắn vốn bị người ta dùng Hoàng Sa Trấn đổi lấy, so với những người không có lãnh địa mà nói, vẫn tính là may mắn.
Trước cảnh tượng này, Mạnh Hàn tất nhiên không tiện tiếp xúc với hầu tước đại nhân nữa. Hắn chỉ cùng Francis đứng ở vị trí của các Tử tước, tùy tiện tán gẫu, chờ đợi đại điển bắt đầu.
Sau khi bên trong vương cung chợt nổi lên một tiếng tù va đại diện cho thắng lợi, rốt cuộc bệ hạ Đại Công đã xuất hiện ở trong cung điện. Nghi thức long trọng ngợi khen bắt đầu.
Người được ca ngợi đầu tiên chính là hầu tước đại nhân thân là thống soái đại quân. Thân là thống soái, không chỉ bày mưu nghĩ kế, thu phục lãnh thổ Công quốc, tiêu diệt hơn nửa liên quân năm quốc, đuổi liên quân năm nước ra khỏi Công quốc, hơn nữa còn tự mình ra trận, bắt được thống soái liên quân năm quốc hầu tước Antony. Công lao to lớn không người nào có thể bì kịp.
Tuy nhiên, bên trong Công quốc hầu tước đại nhân đã là tước vị dưới một người trên vạn người. Bệ hạ Đại Công, cũng không thể nào sắc phong hầu tước đại nhân làm công tước. Cho nên, bệ hạ Đại Công chỉ có thể cho một đống nhưng danh hiệu vinh dự lớn, và chuyển một mảnh lãnh địa giàu có sang. Đồng thời cho hầu tước đại nhân một quyền có thể cha truyền con nối tước vị bá tước. Đương nhiên, còn có ban thưởng một chút tài vật. Những thứ này đã không còn quan trọng nữa.
- Chúc mừng, bá tước Francis!
Nghe thấy việc tước vị bá tước được cha truyền con nối, Mạnh Hàn liền cười nhìn về phía Francis đang ở sát bên cạnh chúc mừng nói. Hầu tước đại nhân chắc sẽ không hạ thứ bậc quý tộc của mình đi chịu thiệt nhận chức bá tước kia. Như vậy, chỉ có thể tiện nghi cho Francis mà thôi.
- Thơm lây mà thôi. Không thể sánh được với ngươi đao thật thương thật cướp được tước vị bá tước đã nghiền như vậy.
Francis cười híp mắt trả lời một câu.
Hai người bên này thấp giọng trò chuyện, bên kia cũng đã bắt đầu ngợi khen Đại điện hạ.
Tiếp đó, chính là một đám những bá tước có công lao. Có ít nhất tới mười mấy người, mỗi người đều có công lao khác nhau. Trong đó có hai vị bá tước là do mua được hai thi thể quý tộc từ chỗ của Mạnh Hàn. Hai người đều lộ vẻ mặt hài lòng nhận lấy phong thưởng của Đại Công hoàn toàn không có một chút cảm giác không nên nào.
Sau các Bá tước chính là Tử tước. Tử tước tham chiến không ít, nhưng những người lập công lại không nhiều. Hơn hai mươi người cần ngợi khen, trong đó có mười chín người là mua được công lao từ chỗ của Mạnh Hàn. Chỉ còn lại rất ít người là nhận được quân công trong thời điểm hỗ loạn khi Đại điện hạ làm thống soái. Chỉnh thể mà nói, vẫn là bên hầu tước đại nhân chiếm đa số.
Dù sao, công lao là công lao, nhưng thực sự phong thưởng lại không nhiều. Thật sự cho ra lãnh địa gần như một người cũng không có. Nhiều nhất chính là có thể con cháu ba đời cha truyền con nối tước vị của bản thân hiện tại, và gia phong cho một ít danh hiệu hư danh vinh dự và danh hiệu kỵ sĩ. Đương nhiên, trên phương diện tài vật ngược lại đã ban thưởng không ít. Tuy nhiên theo Mạnh Hàn thấy, những người kia nhiều nhất cũng chính là kiếm được một chút mà thôi. Người kiếm được nhiều nhất vẫn nên tính là bản thân Mạnh Hàn.
Sau khi bệ hạ Đại Công tuyên bố phong thưởng Mạnh Hàn bất ngờ tăng lên làm bá tước, cũng ban thưởng một mảnh lãnh địa, nhất thời đã làm dâng lên một cơn phong ba bên trong đại điện. Người bên hầu tước đại nhân đều biết công lao của Mạnh Hàn là chân thực, không nói nhiều lời dèm pha. Nhưng đám người đứng ở bên phía lão Đại Công và một ít quý tộc trung lập lại hết sức bất mãn trước sự phong thưởng này.
Lão Đại Công rất thông minh, hắn căn bản không giải thích công lao của Mạnh Hàn, chỉ tuyên bố phong thưởng xuống. Cũng không nói đây là chuyện do Đại điện hạ lúc đó muốn mưu hại Mạnh Hàn, kết quả trộm gà không được còn mất nắm gạo, cũng không nói Mạnh Hàn hoàn thành nhiệm vụ tấn công lãnh chúa phủ vô cùng xuất sắc.
Hắn chỉ giải thích đây là dựa theo báo cáo của thống soái ngoài tiền tuyến luận công ban thưởng. Cứ như vậy, rất nhiều quý tộc đều tỏ ra căm ghét đối với hầu tước đại nhân và Mạnh Hàn. Điều lão Đại Công muốn, cũng chính là kết quả như thế.
Tuy nhiên, đối với Mạnh Hàn và hầu tước đại nhân, bọn họ cũng không để ý xem những người khác có ý kiến gì đối với bọn họ. Mạnh Hàn nhận được thứ mình muốn, yên tâm thoải mái. Hầu tước đại nhân lại chẳng mấy chốc sẽ tính kế toàn diện với lão Đại Công. Nên đối với những người này phía dưới, hầu tước đại nhân càng không có chuyện gì để nói. Đợi tới lúc mọi chuyện đều đã định, lúc đó nói cũng không muộn. Tới lúc đó có bao nhiêu bất mãn, đều có thể tính sổ một lượt