Thiên Hạ Vô Song

Chương 528: Âm Mưu Hãm Hại (2)




Nhưng hầu tước đại nhân nói chuyện với hắn như vậy, hắn lại không thể không đáp ứng.

- Để người của ta đi tấn công lãnh chúa phủ sao?

Trong lòng Mạnh Hàn thầm than thở, nhưng trên mặt dường như lại không có bất kỳ biểu hiện gì. Giọng nói của Mạnh Hàn cũng vô cùng bình tĩnh:

- Chỉ là lãnh chúa phủ thôi, đúng không?

Lần này, hầu tước đại nhân liền gật đầu lia lịa, không nói gì. Tuy nhiên, trong ánh mắt hắn lại lộ ra một sự chờ mong.

- Đối phương có cao thủ thế nào?

Mạnh Hàn cẩn thận hỏi, nếu như không nói rõ ràng, một khi đối phương có mấy ma pháp sư đỉnh phong hoặc là tùy tiện lấy ra một Pháp Thánh, chắc hẳn người bên cạnh mình sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Ma pháp sư đi theo quân thường không nhiều hơn bốn ma đạo sư. Tuy nhiên, bên chúng ta cũng có ba người. Một chọi một chắc hẳn có thể kiềm chế được ba người. Nếu như đối phương cẩn thận, tuyệt đối sẽ để ở trong lãnh chúa phủ một ma đạo sư. Ngoài ra, chính là có hai Pháp Thánh sơ cấp, và hơn hai mươi đại kiếm sư đỉnh phong.

Hầu tước đại nhân đã cẩn thận tìm hiểu rõ tin tức tình báo về đối phương. Trong những tin tức tình báo do nghiệp đoàn ngầm cung cấp cũng có đề cập tới. Thực lực như vậy, cho dù đội thân vệ của Mạnh Hàn đối đầu, về mặt số lượng cũng rất khó có thể chiến thắng.

Về mặt cao thủ, chúng ta cũng chiếm chút ít ưu thế hơn so với bọn họ. Nhưng công thành không thể so với thủ thành. Có thể sẽ có thương vong rất lớn.

- Hầu tước đại nhân lại nói rõ một chút về lý do cần Mạnh Hàn động thủ.

- Được rồi!

Mạnh Hàn gật đầu:

- Chỉ duy nhất phủ thành chủ thôi!

Hai người trở lại trong lều lớn chỉ huy. Hầu tước đại nhân lập tức tuyên bố mệnh lệnh này. Mạnh Hàn cũng vui vẻ nhận mệnh. Ban đầu vốn tưởng rằng sẽ cần phải lập tức thu xếp chiến đấu, nhưng Đại điện hạ lại đột nhiên lên tiếng ngăn cản.

- Khoan đã!

Ánh mắt của mọi người đều bị Đại điện hạ thu hút lại. Đại điện hạ nhìn Mạnh Hàn cười nói:

- Tấn công lãnh chúa phủ, có quan hệ trọng đại. Nếu như không có cách nào phá được, Tử tước Antonio nói như thế nào?

- Có quan hệ trọng đại thế nào cũng phải là chuyện sau khi phá được thành bảo mới nói được.

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Nếu như ngay cả thành bảo cũng không thể phá được, vậy chuyện đánh hay không đánh vào lãnh chúa phủ dường như đã không cần thiết nữa. Tuy nhiên nếu điện hạ đã nói như vậy, ta cũng có thể bảo đảm, nếu như không thể phá được lãnh chúa phủ, sẽ xử lý theo quân pháp!

- Rất tốt! Đây là do ngươi nói.

Đại điện hạ cười vô cùng âm hiểm nói:

- Ta vừa vặn biết một mật đạo có thể đi từ ngoài thành thông tới lãnh chúa phủ! Nếu như tử tước Antonio có thể bảo đảm kiềm chế được cao thủ trong lãnh chúa phủ, nói không chừng áp lực trong khi chúng ta công thành sẽ nhỏ đi rất nhiều.

- Tìm hiểu tình hình không báo, làm hỏng quân cơ, điều này tính là tội danh gì?

Mạnh Hàn thậm chí không quay đầu sang nhìn Đại điện hạ, mà trực tiếp hỏi hầu tước đại nhân. Loại tin tức tình báo này cho đến lúc này mới nói ra, hiển nhiên là âm mưu trắng trợn.

- Ta cũng vừa nhận được tin tức. Ngươi không nhìn thấy người của ta mới đi vào nói với ta sao?

Đại điện hạ chỉ vào một gia hoả vừa đi vào bên cạnh nói. sau khi Mạnh Hàn nói chuyện, gia hoả này thật sự mới đi vào ghé sát bên tai Đại điện hạ thấp giọng nói một câu gì đó. Tiếp dó Đại điện hạ mới nói ra lời nói vừa rồi. Nếu như Mạnh Hàn không thể đưa ra chứng cứ hắn đã sớm biết về mật đạo này, như vậy chỉ có thể thừa nhận đây là tin tức hắn mới vừa nhận được.

Lông mày Hầu tước đại nhân cũng nhíu chặt. Đột nhiên xuất ra một biến cố như thế, thật sự không nằm trong sự khống chế của hắn. Cho dù chỉ huy của kẻ địch không thoải mái, nhưng xem tình huống phía bên mình cũng không khá hơn chút nào.

- Công không được, xử trí theo quân pháp. Như vậy điện hạ, nếu như ta hoàn thành nhiệm vụ thì sao? Điện hạ nói sẽ như thế nào đây?

Mạnh Hàn nhìn Đại điện hạ lộ ra nụ cười thực hiện được âm mưu của mình, mặt lạnh lùng hỏi ngược lại:

- Có công nhất định phải có thưởng, có sai nhất định phải phạt. quy củ trong quân, nói vậy điện hạ cũng hiểu rõ. Nếu như ta phá được lãnh chúa phủ, điện hạ sẽ thưởng như thế nào?

- Ngươi đưa ra, chỉ cần ngươi đưa ra, ta liền làm theo!

Vào lúc này đương nhiên Đại điện hạ muốn hào sảng một phen, to mồm phét lác nói.

- Nói không cần nói quá vẹn toàn!

Mạnh Hàn giống như lại thấy được một gia hỏa còn muốn ấu trĩ hơn cả tiểu ma nữ. Hắn cười lạnh một tiếng:

- Nếu như ta muốn làm Đại Công, đại điện hạ cũng có thể làm được sao?

Một tiếng cười lạnh thêm vài từ về điều kiện, ngay lập tức đã khiến sắc mặt Đại điện hạ tái nhợt một mảnh, ngay cả nói cũng không nói ra được.

- Chuyện không làm được, vậy không nên to mồm phét lác đáp ứng.

Mạnh Hàn lại cười lạnh một tiếng, không thèm liếc mắt nhìn Đại điện hạ một cái. Hắn lại quay mặt về phía hầu tước đại nhân:

- Đại nhân, nếu như làm được, vậy sẽ như thế nào?

- Ngươi nói đi, ngươi muốn cái gì?

Hầu tước đại nhân nói giống hệt như Đại điện hạ, nhưng hắn lập tức bổ sung thêm một câu sau đó:

- Chỉ cần ta có thể làm được.

Nói xong, hầu tước đại nhân nhìn Đại điện hạ thị uy một chút. Rõ ràng, hai người chỉ đang biểu hiện cùng một vẻ như thế, nhưng lại để Đại điện hạ mất hết mặt mũi.

- Ta muốn tước vị bá tước, còn muốn có lãnh địa tương ứng với địa vị bá tước.

Mạnh Hàn cũng không khách khí với hầu tước đại nhân, trực tiếp đưa ra yêu cầu của mình:

- Mặt khác, trừ tù binh trong chiến tranh lần này, ta còn nhiều có thêm một vạn nô lệ.

- Tước vị bá tước thì không có vấn đề. Nô lệ cũng không có vấn đề.

Hầu tước đại nhân căn bản không cần thông qua sự đồng ý của phía bên Đại điện hạ, đã trực tiếp đưa ra quyết định:

- Về chuyện lãnh thổ ta không có cách nào cho ngươi được.

Trong lều lớn trung quân dường như đã biến thành bàn đàm phán chuyện làm ăn. Mọi người bắt đầu nói ra điều kiện của mình.

- Ta muốn phần lãnh thổ trong sa mạc.

Mạnh Hàn biết hầu tước đại nhân có chỗ khó xử, cho nên giải thích một chút:

- Sa mạc ở bên ngoài Hoàng Sa Thành. Ta muốn một nửa sa mạc là lãnh địa của ta!

Tuy rằng đã cùng nữ hoàng Tinh Linh có hiệp định, nhưng Mạnh Hàn vẫn cần phía bên nhân loại chính thức thừa nhận. Chỉ cần bên Công quốc cho ra thủ tục chính quy, như vậy cho dù quốc vương bệ hạ tới, cũng không có cách nào cướp đất đai của Mạnh Hàn đi được.

- Nếu như chỉ là một nửa sa mạc kia, vậy không thành vấn đề.

Hầu tước đại nhân mỉm cười, nhìn về phía Đại điện hạ nói tiếp:

- Điện hạ, người nói đi?

- Cho ngươi!

Đại điện hạ lộ vẻ hung bạo nhìn Mạnh Hàn. Hắn cũng cười lạnh một tiếng nói:

- Ngược lại ta muốn xem thử, ngươi có còn mạng đi làm cái chức bá tước, quản lý lãnh địa của ngươi nữa hay không!

Nói xong, ngược lại hắn cũng không chờ đợi nữa, lập tức vung tay lên. Tên gia hỏa vừa giả vờ báo cáo với hắn liền lấy ra một tấm bản đồ giao cho Mạnh Hàn:

- Đây là bản đồ mật đạo từ ngoài thành dẫn tới lãnh chúa phủ. Lối vào mật đạo ngay bên trong trại lính do chúng ta khống chế. Đã có người mở ra. Ngươi dự định lúc nào xuất phát?