Nói xong Mạnh Hàn vừa quay đầu, trực tiếp nhìn về phía hầu tước đại nhân, thở dài nói:
- Ôi, không văn hóa thật đáng sợ. Ngay cả nói cũng nghe không hiểu.
Mạnh Hàn vừa thở dài vừa lắc đầu, quả thực không để Đại điện hạ vào trong mắt.
Mạnh Hàn làm ra vẻ như vậy, lại khiến tất cả đám người bên phe của Đại điện hạ đều trợn mắt nhìn. Nếu như ánh mắt có thể giết người, hẳn toàn thân Mạnh Hàn đã thủng trăm ngàn lỗ từ lâu. Sắc mặt bản thân Đại điện hạ tái nhợt, trong lòng tức đến nổ phổi phẫn nộ quát:
- Ngươi nói rõ ràng ra cho ta. Ta dẫn theo nữ nhân nào ở trong quân doanh hả?
- Đó!
Mạnh Hàn đều lười đưa tay chỉ, chỉ hất hàm ra hiệu về phía đám ma pháp sư. Mọi người quay đầu nhìn lại, sắc mặt mỗi người đều trở nên kỳ quái. Ngay cả hầu tước đại nhân cũng không khỏi nở nụ cười khổ.
- Đó là ma pháp sư tôn quý. Bọn họ ở trong chiến tranh có thể phát huy tác dụng vượt quá tưởng tượng!
Đại điện hạ tất nhiên nhìn thấy được người nữ ma pháp sư kia, trong lòng hoàn toàn yên tâm, nhìn Mạnh Hàn, giống như nhìn một người đã chết:
- Ma pháp học đồ nho nhỏ như ngươi, căn bản không thể nào tưởng tượng được.
- Ta chỉ nhìn thấy một nữ nhân mặc ma pháp bào, không nhìn thấy ma pháp sư.
Mạnh Hàn vẫn bộ dạng lười nhác mỉm cười, nhìn người bên phía Đại điện hạ đang hận không thể cho hắn một quyền:
- Huống hồ, cho dù là ma pháp sư, ta cũng không chỉ giết chết một người. Hình như ở trong học viện ma pháp, ta còn dùng ma pháp trượng gõ khiến một người hôn mê. Bọn họ cũng chưa chắc đã lợi hại hơn là mấy.
Lời này là sự thực. Mọi người đều biết trước đó trong lúc Mạnh Hàn thí luyện ma pháp đã từng tranh tài với một ma pháp sư trung cấp, hơn nữa còn giành được thắng lợi. Về điểm này, bọn họ lại không có cách nào cãi lại.
Ma pháp sư có thể ở bên trong quân đội, bất kể là nam hay nữ.
Đại điện hạ đã hoàn toàn động sát tâm đối với Mạnh Hàn, nhưng cũng muốn khiến người ta không thể có lời dị nghị, cho nên hắn kiên nhẫn giải thích cho Mạnh Hàn. Đại điện hạ vừa giải thích, vừa nhìn về phía hầu tước đại nhân với vẻ khiêu khích. Dường như hắn đang cười nhạo hầu tước đại nhân sẽ lập tức n muốn mất đi một minh hữu trên phương diện kinh tế.
- Ma pháp sư có thể ở trong quân sao?
Mạnh Hàn gật đầu, kêu lên một tiếng:
- Demi, Diana, thử xem mấy gia hỏa mặc ma pháp bào kia rốt cuộc có phải là ma pháp sư hay không!
Mạnh Hàn vừa dứt lời, trong nháy mắt hai ma pháp thuẫn liền xuất hiện ở trên người Mạnh Hàn. Sau đó, ba mươi, bốn mươi quả cầu lửa cùng khí tiễn trực tiếp bao phủ trên người mấy ma pháp sư kia. Trong chốc lát, vô số những tiếng nổ ầm ầm nổ phát ra. Trong sương mù dày đặc cũng không nhìn thấy rõ thân ảnh của những ma pháp sư kia.
Nói động thủ liền động thủ, cho dù là hầu tước đại nhân cũng không ngờ được Mạnh Hàn lại dứt khoát như vậy, trực tiếp bắt đầu ra tay đối với những ma pháp sư kia. Mọi người đều bị những công kích ma pháp liên tiếp làm sợ hết hồn. Thậm chí ngay hộ vệ bên cạnh Đại điện hạ sát nhìn một mảnh bụi mù bên kia cũng kinh ngạc không nói lên lời, hoàn toàn quên mất chức trách của mình.
Đại điện hạ cũng không ngoại lệ. Hắn kinh ngạc giật nảy người. Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được, hai tiểu mỹ nữ sát bên cạnh Mạnh Hàn có phần nũng nịu yếu đuối này lại có thể là hai ma pháp sư. Hơn nữa vừa bắt đầu công kích của hai nàng lại sắc bén như vậy. Lúc đầu hắn thoáng giật mình, sau đó chính là lo lắng và phẫn nộ. Lo lắng chính là, những ma pháp sư kia gặp phải tập kích đột ngột như vậy, sẽ có tổn thương gì hay không. Phải biết rằng, hiện tại mỗi ma pháp sư đi theo quân đội đều là bảo bối. Cho dù thương tổn một người cũng có thể khiến hắn đau lòng muốn chết. Đại điện hạ phẫn nộ chính là, Mạnh Hàn lại dám như thế ở trước mặt hắn động vào ma pháp sư của hắn.
Mạnh Hàn hoàn toàn không để ý mình làm như vậy có phải lại đắc tội với một nhóm ma pháp sư hay không. Hắn căn bản không để ý tới. Hắn chưa từng coi người của học viện ma pháp là vấn đề đáng coi trọng.
Hơn nữa những ma pháp sư này đứng ở phía Đại điện hạ. Sớm hay muộn gì cũng sẽ đắc tội. Chuyện này thực sự không có gì ghê gớm lắm. Nếu như có thể thừa dịp này giết chết mấy người, tương lai giở mặt cũng sẽ bớt đi một ít lực chống cự.
Về phần giết những ma pháp sư này có thể khiến phương diện thực lực của Công quốc giảm đi do đó dẫn tới thua trận trong chiến tranh hay không, Mạnh Hàn càng không để ý. Nếu như ngay cả công kích của hai ma pháp học đồ Demi và Diana, bọn họ còn không tiếp được, như vậy những ma pháp sư này có tồn tại hay không cũng không có quan hệ gì. Người không quá quan trọng, chết hay sống còn có ý nghĩa gì sao?
Tuy nhiên, Demi và Diana vẫn tương đối có chừng mực. Chỉ sau một lượt công kích, hai nàng liền dừng ra tay. Cả hai lẳng lặng đứng ở phía sau Mạnh Hàn, dáng vẻ rất ngoan ngoãn nhắm mắt theo đuôi, rõ ràng lại chỉ còn là hai tiểu mỹ nhân yếu đuối luôn ở bên cạnh Mạnh Hàn. Thật sự không thể nhìn ra được lượt công kích dày đặc vừa rồi là do hai người bọn họ phát ra.
Trong sương mù dày đặc, bắt đầu vang lên một tiếng rít gào phẫn nộ. Mạnh Hàn rốt cuộc có chút thoả mãn gật đầu. Chí ít gia hỏa này có thực lực không tệ. Hơn nữa tính cảnh giác của gia hỏa này cũng không tồi. Hắn vẫn còn sống sót sau đợt tập kích đột ngột của Demi và Diana, như vậy hắn không phải chỉ có thực lực không thôi. Nếu như không thể đúng lúc mở ra ma pháp thuẫn bảo hộ bản thân, cho dù là Pháp Thánh cũng giống như người bình thường, cho dù bị ma pháp Hỏa cầu thuật oanh kích cũng vẫn bị thương.
Sáu, bảy ma pháp sư, chỉ nghe được một người rít gào. Rõ ràng, đối phương xuất thủ được, hoặc là nói đã xuất thủ chỉ có một người này. Những người khác hoàn toàn không đáng chú ý.
- Nếu như ngươi không muốn giết chết tất cả mọi người nơi này, ta đề nghị ngươi vẫn nên hủy bỏ ma pháp này thì tốt hơn.
Giọng nói của Mạnh Hàn xuyên qua bụi mù, truyền vào trong tai của ma pháp sư đang phẫn nộ. Âm thanh đọc thần chú lập tức dừng lại. Mạnh Hàn cảm ứng được ma pháp chấn động đang mãnh liệt cũng bắt đầu từ từ trở nên hoà hoãn.
- Điện hạ, xem ra những gia hỏa mặc ma pháp bào, ngoại trừ một vị này còn có thể phản kích, những người khác còn không bằng hai thị nữ của ta ngay cả danh hiệu ma pháp học đồ đều không có!
Nói với ma pháp sư kia xong, Mạnh Hàn liền trực tiếp nhìn sang phía Đại điện hạ, mở miệng với giọng điệu đầy chế giễu:
- Ngay cả người như vậy cũng dám xưng là ma pháp sư tôn quý. Vậy địa vị thị nữ của ta nên cao hơn bọn họ mới đúng.
Đại điện hạ tức giận đã không còn cách nào khoan dung, đang muốn phản kích. Mạnh Hàn lại không cho hắn cơ hội này:
- Còn nữa, những người này ở bên cạnh Đại điện hạ đều làm vật trang trí sao? Lẽ nào ở trong quân doanh của mình thì không cần tăng cao cảnh giác sao? Nếu như điện hạ chỉ dùng những phế vật như vậy, mười điện hạ chết cũng không đủ.