- Tại sao lại phải cứu ngươi?
Mạnh Hàn cảm thấy rất buồn cười nhìn bá tước Richard. Dưới tình huống này hắn còn muốn hậu tạ? Mạnh Hàn gần như có thể khẳng định, một khi để gia hoả này thoát thân, chuyện đầu tiên hắn làm khi quay đầu lại chính là giết chết mình, để che giấu cho hành vi mất mặt của hắn. Bởi vì thế tử điện hạ bá tước đại nhân vốn uy phong lẫm lẫm, lúc này lại giống như một con tôm chân mềm ngồi dưới đất, hình tượng thật sự không còn gì để nói nữa. Nếu như không phải chân quá mềm, chắc hẳn hắn đã có thể quỳ xuống trước mặt các Tinh Linh.
- Nếu như ngươi không cứu ta, vậy thì cùng ta chết đi!
Bá tước Richard đúng là không có đường lui. Hiện tại hắn chỉ muốn được sống sót, cho nên không thể nói chuyện được, hắn chỉ có thể lôi kéo Mạnh Hàn ở chung một chỗ.
- Cùng chết sao?
Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười, tỏ ra vô cùng hứng thú từ trên nhìn xuống bá tước Richard:
- Chỉ bởi vì lý do ngươi vừa nói, ngươi cảm thấy ta sẽ chết sao?
Khi thương lượng với nhiều hộ vệ Tinh Linh như vậy, âm thanh vẫn khí thế như vậy, lẽ nào tên bá tước này đúng là một kẻ ngu si?
- Ngươi đã sớm nói với ta, muốn làm chuyện buôn bán nô lệ Tinh Linh. Lần này ta lại đây, chính là nói với ngươi về chuyện này. Ngươi sẽ không quên chứ?
Sắc mặt bá tước Richard xám lại, giống như đã biết được kết cục của mình. Nhưng ngay lập tức hắn cắn răng một cái, bắt đầu leo lên:
- Ngươi thật sự cho rằng việc buôn bán của chúng ta có thể giấu diếm được người khác sao? Lần trước ngươi đã bán cho ta mười mỹ nữ nô lệ Tinh Linh. Hơn nữa ngươi còn muốn thời điểm ta gặp mặt ngươi, sẽ giả vờ như không nhận ra ngươi!
Đây chính là thuần túy chỉ là lời nói bừa của một phía. Tuy nhiên, nếu như những hộ vệ Tinh Linh này tăng thêm một phần lửa giận, nói không chừng bọn họ sẽ tin tưởng. Hơn nữa, quan trọng chính là ba mỹ nữ Tinh Linh bên cạnh Mạnh Hàn xem ra có địa vị rất cao kia tin tưởng là được.
- Ngươi đúng là người như vậy sao? Ngươi thật sự muốn biến chúng ta thành nô lệ để bán đi sao?
Bàn tay nhỏ phía sau lưng Mạnh Hàn đấm xuống càng lợi hại. Nhưng thần sắc Mạnh Hàn lại không hề có nửa điểm khác thường. Tiểu ma nữ đã vô cùng phối hợp đóng kịch với hắn. Dù sao muốn diễn cũng phải diễn cho đẹp mắt một chút. Nếu không phải thời điểm tiểu ma nữ cảm thấy càng buồn chán hơn, nói không chừng sẽ còn có một yêu thiêu thân nào đó.
- Ngươi dám cả gan mạo phạm công chúa điện hạ!
Quả nhiên không ngoài dự đoán của bá tước Richard, một người trong đám hộ vệ tiến lên vài bước, đối mặt với Mạnh Hàn, bắt đầu lớn tiếng chất vấn. Trong mắt hộ vệ chất vấn đầy huyết hồng, đó chân chính là biểu hiện nổi giận. Nói không chừng hộ vệ Tinh Linh này có người thân nào đó đã bị đám người buôn bán Tinh Linh bắt đi.
- Công chúa điện hạ?
Bá tước Richard nghe thấy hắn gọi như vậy, trong lòng càng lộ vẻ sầu thảm. Không ngờ mình đối mặt với công chúa Tinh Linh Tộc lại nói muốn mua nàng làm nô lệ. Lần này đúng là muốn không chết cũng không được. Tuy nhiên, biểu hiện của tên hộ vệ kia làm cho hắn thấy được một chút hi vọng. Cho dù hắn chết, Mạnh Hàn chắc chắn cũng sẽ không dễ chịu. Hắn thầm nghĩ trong lòng như vậy, ngoài miệng lại lập tức nói tiếp:
- Ngươi không phải nói, công chúa làm nô lệ, giá tiền sẽ càng cao hơn sao?
Chỉ cần châm ngòi một chút, cũng không cần quá nhiều. Hắn tin tưởng tiếp đó sẽ có vở kịch tốt hơn để xem. Trước khi chết có thể có tiêu khiển như vậy, cũng coi như đáng giá. Chí ít có thể khiến Tử tước Antonio này biết, nếu như hắn không cứu mình, vậy hắn phải chết theo mình.
- Vậy cũng tính là chuyện sao?
Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng, lại xoay chuyển ánh mắt, nhìn chăm chú vào một vị Tinh Linh, dáng vẻ xem ra rất bình thường, cười chào hỏi:
- Alfred tiên sinh?
Tinh Linh này, rõ ràng là đội trưởng đội hộ vệ của nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh, cao thủ siêu cấp vượt qua Kiếm Thánh, Kiếm Thần Alfred. Alfred nhìn thấy Mạnh Hàn chào hỏi, hơi gật đầu, sau đó phất tay ra lệnh cho hộ vệ chất vấn Mạnh Hàn lui ra. Đội hộ vệ hoàng tộc của Tinh Linh Tộc, quả nhiên là kỷ luật nghiêm minh. Cho dù hộ vệ kia vô cùng phẫn nộ, nhưng hoàn toàn không cãi lệnh, trực tiếp đứng trở về trong đội ngũ.
- Lẽ nào các ngươi mặc cho gia hoả này sỉ nhục công chúa điện hạ của các ngươi như vậy sao? Các ngươi muốn công chúa điện hạ của các ngươi làm nô lệ sao?
Richard nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Hắn vẫn đánh giá thấp địa vị của Mạnh Hàn ở trong lòng các Tinh Linh. Tuy nhiên, điều này cũng khiến bá tước Richard càng quyết tâm kéo Mạnh Hàn xuống nước. Ngươi không cứu ta, vậy phải cùng chết!
- Lần trước thời điểm ta và nữ hoàng Tinh Linh gặp mặt, nữ hoàng bệ hạ đã từng hỏi ta một vấn đề như vậy.
Mạnh Hàn nhìn bá tước Richard, cười nói:
- Nàng hỏi ta “Nếu như có cơ hội biến nữ hoàng Tinh Linh và tất cả thành viên trưởng lão Tinh Linh Tộc thành nô lệ, ta sẽ làm thế nào?” Ngươi đoán xem, ta đã trả lời như thế nào?
- Ngươi đương nhiên không dám đối mặt thừa nhận!
Chuyện nữ hoàng Tinh Linh hỏi Mạnh Hàn vấn đề này, lại khiến bá tước Richard sợ hết hồn. Cho dù biết rõ mình chắc chắn phải chết, trong lòng đã không có gì đáng sợ, nhưng vẫn bị khiếp sợ trước câu nói này.
- Ta nói.
Mạnh Hàn nhìn Richard một chút, dừng một chút, chờ tới lúc thần sắc Richard tỏ ra tò mò, Mạnh Hàn mới tiếp tục trả lời:
- Ta đã nói, ta sẽ không chút do dự biến các ngươi thành đầy tớ của ta!
Lời kia vừa thốt ra, không chỉ bá tước Richard, ngay cả hộ vệ Tinh Linh đứng xung quanh và tỷ muội Louisa và Louise cùng công chúa Jessyca đứng sát bên cạnh Mạnh Hàn, đều kinh ngạc kêu lên một tiếng. Phản ứng đầu tiên chính của đám hộ vệ chính là rút bội kiếm mình vừa mới thu hồi ra. Tiểu ma nữ và tỷ muội Louisa Louise lại lập tức nghĩ tới chuyện lần trước sáu vị lão đại Tinh Linh Tộc liên thủ xóa đi ký ức của Mạnh Hàn.
Về phần bá tước Richard, dường như đã bị câu trả lời cường hãn của Mạnh Hàn làm sợ hãi đến mức nói không ra lời. Trong miệng hắn phát ra vài tiếng ha ha, trước sau chỉ có thể là mấy âm tiết đơn giản. Thật vất vả hắn mới khiến cơn giận này hòa hoãn. Trên mặt hắn lộ ra một thần sắc cổ quái:
- Làm sao... Sao có thể?
Lời này, ba nàng Tinh Linh Tộc cũng muốn hỏi. Tuy nhiên, nếu bá tước Richard đã hỏi lên, các nàng cũng đỡ phải mở miệng. Ngay cả tiểu ma nữ cũng quên đấm lưng cho Mạnh Hàn, dường như đang chờ Mạnh Hàn giải thích.
- Không tin sao?
Mạnh Hàn nhìn về phía bá tước Richard mỉm cười:
- Không tin ngươi có thể hỏi Alfred tiên sinh. Lúc đó tiên sinh cũng ở đấy!
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Kiếm Thần. Alfred nhìn thấy tình cảnh như vậy, không khỏi nở nụ cười khổ. Nếu như chỉ là đám hộ vệ và tên thế chó má này, hắn hoàn toàn có thể không để ý. Nhưng vấn đề là, ở đây còn có công chúa Jessyca và tỷ muội Louisa Louise đang nhìn. Hắn không thể không làm. Kiếm Thần các hạ chỉ có thể suy ngẫm một lúc, sau đó lẳng lặng gật đầu, lại không nói gì thêm.