Thiên Hạ Vô Song

Chương 479: Tin Tức Đáng Vui Mừng




Nếu như lần này tin tức của gia hoả Jensen này không thể khiến cho ta thoả mãn, ta sẽ trực tiếp hủy đi công tác làm việc tại chỗ này của hắn.

Mạnh Hàn vừa đi, vừa nói ra lời uy hiếp tàn bạo. Hắn thật sự đã tức điên. Đang thời khắc then chốt lại bị cắt ngang, cho dù là ai cũng sẽ tức giận.

- Đại nhân!

Lời Mạnh Hàn nói rất lớn. Hơn nữa lúc này hai người đã đi tới rất gần văn phòng Mạnh Hàn. Jensen tiên sinh ở trong phòng làm việc chờ Mạnh Hàn, đã sớm nghe được lời uy hiếp của Mạnh Hàn. Tuy nhiên, trên mặt hắn không nhìn thấy một chút không vui nào. Trái lại hắn vẫn duy trì nụ cười trên khuôn mặt. Khi vừa nhìn thấy Mạnh Hàn đi vào, Jensen tiên sinh liền đứng dậy thi lễ. Thái độ của hắn không hề thay đổi sau khi nghe thấy lời uy hiếp của Mạnh Hàn.

- Nói đi, chuyện gì?

Mạnh Hàn gật đầu đáp lễ, sau đó đặt mông ngồi xuống trên ghế của mình, đối mặt với Jensen tiên sinh. Mạnh Hàn ra hiệu cho hắn ngồi xuống:

- Nếu như không phải là tin tức gì thật sự quan trọng, như vậy, sẽ như lời ta đã nói vừa rồi, ta sẽ hủy đi bảng hiệu nghiệp đoàn ngầm của các ngươi. Nếu như tin tức đó rất quan trọng hơn nữa còn hữu dụng đối với ta, như vậy, chúc mừng ngươi, Jensen tiên sinh, ngươi phát tài!

- Ta thích phát tài, đại nhân!

Jensen tiên sinh không hề bối rối cho Mạnh Hàn một câu, sau đó hắn cung kính ngồi xuống, mở miệng nói:

- Người của chúng ta mới nhận được một tin tức quan trọng. Ta đã lập tức báo lại đây trước, cũng muốn để đại nhân hài lòng một chút.

- Nói đi!

Mạnh Hàn ra hiệu Jensen tiên sinh tiếp tục. Có tin tức tốt, hắn không ngần ngại mình bị cắt ngang thêm bao nhiêu lần.

- Gần đây tử tước Wellington Công quốc Milan đã gặp một chút phiền toái.

Jensen tiên sinh cũng không dây dưa, trực tiếp giới thiệu:

- Đúng, phiền toái lớn. Lãnh địa của hắn đột nhiên xuất hiện một đám đạo tặc cường hãn, khiến lãnh địa gặp phải phiền phức lớn.

- Tử tước Wellington là kẻ chó má nào? Hắn với ta có quan hệ gì sao?

Mạnh Hàn mơ hồ cảm thấy dường như mình đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu đó, có vẻ rất quen. Su khi liên tưởng tới những lời Jensen tiên sinh nói, Mạnh Hàn lập tức nhớ ra. Cái tên Tử tước Wellington chó má này, chính là một trong những quý tộc đã tính kế với hắn. Nhiệm vụ của Joey và Juli chính là đi tao nhiễu những gia hoả này. Nghĩ đến đây cái, Mạnh Hàn nhất thời giật mình một cái:

- Tin tức về Joey và Juli sao?

- Vâng, đại nhân!

Nhìn thấy phản ứng của Mạnh Hàn, Jensen tiên sinh liền biết mình đã thắng cược. Sự quan tâm của Mạnh Hàn đối với hai nữ kỵ sĩ mỹ lệ của hắn quả nhiên không tầm thường. Đương nhiên, Jensen tiên sinh tuyệt đối không thể biết, hai nữ kỵ sĩ đã trở thành thành viên trong đoàn hậu cung của Mạnh Hàn.

- Các nàng có chuyện gì hay không?

Lúc này Mạnh Hàn đã quên mất việc truy cứu xem tin tức tình báo của Jensen tiên sinh có quan trọng hay không, có đáng cắt ngang chuyện tu luyện của mình hay không. Mạnh Hàn rất sốt ruột thúc giục.

- Có người nói, đám đạo tặc này thực sự rất cường hãn, hơn nữa kinh nghiệm phong phú. chỉ nghe nói Wellington Tử tước gặp phải phiền toái rất lớn, ngược lại không nghe nói bọn đạo tặc có tổn thất gì.

Đối mặt với sự hỏi dò của Mạnh Hàn, Jensen tiên sinh làm một bộ dạng mờ mịt, mở miệng ngậm miệng là đạo tặc, hoàn toàn không đề cập tới Joey và Juli.

- Như vậy, Wellington Tử tước đáng thương gặp phiền phức lớn tới mức nào?

Nghe thấy Joey Juli không có chuyện gì, tâm tình Mạnh Hàn lập tức trở nên thoải mái hơn. Thân thể Mạnh Hàn dựa ra phía sau, lại biến thành Tử tước đại nhân Antonio tao nhã.

- Hắn bị bắt cóc, đại nhân!

Jensen tiên sinh cố nén cười, đàng hoàng trịnh trọng nói cho Mạnh Hàn biết:

- Tử tước đại nhân Wellington tôn kính của chúng ta, tại lãnh chúa phủ của mình đột nhiên bị đám đạo tặc cường hãn xông tới bắt cóc, hiện tại không biết đang ở chỗ nào.

- Có lẽ chúng ta sẽ nhanh chóng có thể biết được hắn đang ở chỗ nào. Ngươi thấy có đúng không, Jensen tiên sinh?

Mạnh Hàn cười hỏi một câu, đủ để nói rõ mức độ thỏa mãn của hắn đối với tình huống này.

- Đương nhiên, đại nhân!

Jensen tiên sinh cũng mỉm cười, làm một động tác gật đầu cúi người thoáng thi lễ, giống như mình là thuộc hạ của Mạnh Hàn.

Sau khi Jensen tiên sinh cáo từ, Mạnh Hàn vẫn chìm đắm trong sự vui sướng. Joey và Juli lại có khả năng làm chuyện như vậy, hơn nữa các nàng còn biết làm sao để Mạnh Hàn càng hài lòng hơn. Không ngờ các nàng trực tiếp bắt cóc tên Wellington đã đánh chủ ý vào của cải của mình. Suy nghĩ tớicảnh tượng gia hoả này quỳ ở trước mặt mình, Mạnh Hàn liền cảm thấy vô cùng hả giận. Mẹ kiếp, tiền của ta các ngươi cũng có khả năng động tâm sao?

- Grace!

Mạnh Hàn hài lòng, trực tiếp quát to một tiếng. Grace vẫn ở gian ngoài của văn phòng Mạnh Hàn. Sau khi nàng nghe thấy tiếng Mạnh Hàn gọi, cũng cười mỉm đi đến. Vừa rồi nàng cũng đã nghe thấy rất rõ ràng tin tức kia, tất nhiên biết trong này đã xảy ra chuyện gì. Jensen tiên sinh đúng là đã đưa tới một tin tức tốt.

- Ta nghĩ, cần dựng thêm mấy cái giá treo cổ ngoài thành nữa.

Nhìn nữ quản gia mỹ lệ của mình, Mạnh Hàn hài lòng phân phó:

- Ta chắc hẳn, chẳng mấy chốc sẽ không đủ dùng.

- Vâng, đại nhân!

Grace ngọt ngào đáp ứng, có chuyện gì vui mừng hơn khi biết những gia hỏa đã tính kế đối với nhà mình sẽ lập tức được giải đến trước mặt mình mặc cho mình xử trí nữa?

Không ai biết bên ngoài Hoàng Sa Thành đã được dựng thêm mấy cái giá treo cổ. Dù sao đi nữa trước kia bên ngoài cũng không phải chỉ có một, hai cái. Nhìn thấy một đoạn đường dài toàn thi thể treo lủng lẳng, còn ai đủ cường hãn tới mức nhớ được trước kia từng có bao nhiêu cái?

Ngay thời điểm Mạnh Hàn đang thử cải tạo ma pháp, vừa chờ tin tức, Tử tước Francis lại đi tới Hoàng Sa Thành, xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn.

- Trời ạ!

Ở trước mặt Mạnh Hàn, Francis vẫn không ngừng nói những lời tán thưởng. Phủ thành chủ của Mạnh Hàn quả thực khiến Francis mê mẩn. Tuy rằng hắn đã sớm nghe nói phủ thành chủ của Mạnh Hàn vô cùng hoa lệ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn chính mắt thấy được sự sa hoa của Nhà Trắng. Tự nhiên hắn cảm giác bị kinh ngạc hoa mắt. Ngoại trừ những lời này ra, hắn gần như nói không ra được chữ khác.

- Ta nói ngươi cứ như mọi khi là được rồi, đừng tỏ ra mình là một kẻ nhà quê chưa từng va chạm xã hội như vậy!

Nhìn thấy biểu hiện của gia hoả Francis này, Mạnh Hàn không nhịn được nhíu mày. Gia hoả này hợp khẩu vị với hắn, nhưng biểu hiện bây giờ có chút quá mức.

- Kẻ nhà quê? Ngươi nói ta là nhà quê sao?

Francis chỉ vào cái mũi của mình, kinh ngạc nói:

- Ta là một người từ thủ đô Công quốc đến đây là kẻ nhà quê sao? Còn ngươi một người cư ngụ ở Hoàng Sa Trấn một nơi chim còn không đẻ trứng lại là người thành phố?

Gia hỏa gia tộc tiếp cận nhất với quyền lực trung tâm lại bị người khác nói mình là kẻ nhà quê, từ lớn đến bây giờ đây chắc chắn là kinh nghiệm lần đầu tiên Francis có được.

- Ngươi có gì nói đi?

Mạnh Hàn chỉ vào Francis nói. Hiện tại hắn vẫn duy trì một động tác và vẻ mặt vừa than thở xong, khiến Mạnh Hàn thực sự không nói được gì.