Thiên Hạ Vô Song

Chương 471: Chút Ôn Nhu




Mạnh Hàn lại không chút quan tâm, cũng không thèm quan tâm. Hiện tại hắn dẫn theo tiểu ma nữ và tỷ muội Louisa Louise ở trong lãnh chúa phủ. Chuyện kế tiếp, hắn cần các nàng hỗ trợ.

- Louise, nàng có thể giúp ta bảo quản những thi thể bên ngoài thành kia thêm một thời gian được không?

Mạnh Hàn nhìn về phía Tử Linh pháp sư Louise yêu cầu:

- Ta nghĩ, người lui tới đây cần phải cảm thấy kinh sợ trong một thời gian lâu dài. Mặt khác, ta cần các nàng ở lại chỗ này một một thời gian nữa. Ta cần các nàng trợ giúp.

Thời điểm bên ngoài đang không ngừng điên cuồng truyền nhau về sự sa hoa và thoải mái của khách sạn cấp sao cung điện Buckingham, Mạnh Hàn lại xuất hiện ở trong gian phòng của Joey.

Joey và Juli đương nhiên có phòng riêng của các nàng trong phủ thành chủ. Gian phòng cũng thoải mái, mỹ lệ. Chỉ có điều, Joey dường như thực sự không quen ở đây. Hơn nữa phần lớn thời gian nàng đều ở trong doanh trại của thân vệ. Nơi này chỉ là nơi nàng nghỉ ngơi.

Thời điểm Mạnh Hàn tiến vào trong gian phòng của Joey, Joey đang ngồi trên ghế, nhắm mắt lại. Hình như nàng đang tu luyện đấu khí. Trên giường rất lớn, nhưng Joey giống như chê cái giường lớn kia quá thoải thái. Nàng không hề ngồi ở trên giường. Mạnh Hàn vừa tiến vào, Joey liền mở mắt ra.

Đây vẫn là lần đầu tiên Mạnh Hàn tiến vào trong phòng của nữ thuộc hạ mình mà không có gõ cửa. Nhưng hắn lại không có một chút cảm giác hổ thẹn. Hắn chỉ nhìn về phía Joey mỉm cười. Sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của Joey, Mạnh Hàn trực tiếp đi tới trước chỗ ngồi của Joey, đưa tay kéo bàn tay nhỏ nhắn của Joey, lại nhẹ nhàng dùng chút lực. Joey bất đắc dĩ phải đứng lên.

Từ sau khi Joey và Juli đi tới Hoàng Sa Thành, Mạnh Hàn cũng chưa từng có hành động tùy tiện. Trước đây khi không biết thân phận và danh tính của Joey và Juli lại khác, Mạnh Hàn tình cờ trong lúc hưng phấn có thể sẽ ôm ấp chiếm chút tiện nghi một chút.

Nhưng sau khi biết được thân phận của các nàng, Mạnh Hàn vẫn có biểu hiện rất quy củ. Ngày hôm nay tại sao hắn lại làm thế nào? Joey có phần không hiểu, nhưng từ đầu đến cuối nàng không hề kéo bàn tay mà Mạnh Hàn đang lôi kéo, đồng thời cũng không hề chống cự lại hành vi thân mật của Mạnh Hàn. Hơn nữa hình như trong lòng nàng vẫn vô cùng chờ mong sự thân mật như vậy.

- Đi theo ta.

Mạnh Hàn không nói gì thêm, chỉ đơn giản ba chữ này. Sau đó Mạnh Hàn xoay người. Joey thật giống như nghe được thánh chỉ vậy, ngoan ngoãn đi theo phía sau Mạnh Hàn, không nói một lời. Bàn tay nhỏ của nàng bị Mạnh Hàn lôi kéo, cũng không có ý tứ giằng lại.

Chỉ có điều trên khuôn mặt đáng yêu của nàng thỉnh thoảng hiện ra một chút ửng đỏ. Quả thực chính là dáng vẻ của một tiểu nữ sinh thanh thuần đang ngượng ngùng, thật sự không phù hợp với biểu hiện của đội trưởng đội cận vệ của Joey mọi khi.

Lôi kéo tay Joey, Mạnh Hàn nhanh chóng đi đến một gian phòng khác. Nơi đó là gian phòng của Juli. Tương tự Mạnh Hàn cũng không hề có động tác gõ cửa. Hắn chỉ đẩy nhẹ cửa đi vào. Hành động của hắn hoàn toàn thoải mái quả thực không khác gì với tiến vào gian phòng của mình.

Juli và Joey đều giống nhau. Hình như hai tỷ muội đều có cùng một thói quen. Bọn họ đều không thích giường lớn rộng rãi thoải mái, mà ngồi ở trên ghế tu luyện đấu khí. Lúc Mạnh Hàn tiến vào, Juli cũng cảm thấy rất kinh ngạc. Nhưng khi nàng nhìn thấy tay Mạnh Hàn đang kéo tay Joey, trong nháy mắt con mắt trở nên tối lại.

Tuy nhiên, điều khiến nàng kinh ngạc vẫn nằm ở phía sau, Mạnh Hàn gần như không nói một câu nào, đã trực tiếp đi tới, duỗi một cánh tay còn lại, cũng kéo một tay của Juli lên. Hắn cũng nói một câu:

- Đi theo ta!

Juli cũng không hề có bất kỳ sự từ chối hay phản kháng nào. Nàng ngoan ngoãn đi theo phía sau Mạnh Hàn. Chỉ có điều thời điểm nhìn tỷ tỷ của mình, trong ánh mắt nàng có thêm chút dò hỏi.

Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của Juli, Joey có chút ngượng ngùng lắc đầu, biểu thị nàng cũng không biết. Về điểm này, Joey không bằng Juli. Cho đến bây giờ, dáng vẻ của Juli dường như vân thản nhiên, hoàn toàn không có biểu hiện ngượng ngùng. Dường như... dường như chuyện này vô cùng bình thường.

Gian phòng của hai nàng đều quá nhỏ. Mạnh Hàn trực tiếp kéo các nàng đến phòng làm việc của mình. Dọc theo đường đi, Mạnh Hàn cảm thấy có chút đau lòng. Bàn tay của hai nàng hoàn toàn không mềm mại, mịm màng giống như tay của Grace và Elyse.

Bàn tay của hai nàng đều có một lớp chai dày đặc, sờ vào thậm chí còn có chút cộm tay. Không cần hỏi, đây chính là kết quả hai nàng quanh năm suốt tháng cầm kiếm luyện tập.

- Joey, Juli, ta đã từng nói với các nàng. Mặc kệ các nàng luyện thành đấu khí cuồng triều hay không, ta đều nguyện ý cưới các ngươi.

Mạnh Hàn kéo hai nàng ngồi ở chiếc ghế đối diện mình. Mạnh Hàn đối mặt với hai nàng, hai tay cầm lấy một tay của hai nàng, rất nghiêm túc nói:

- Hiện tại, ta vẫn muốn hỏi lại một lần, các nàng có đồng ý gả cho ta không?

Lần này, không riêng gì Joey, ngay cả Juli gia hỏa không tim không phổi này, trên mặt cũng chợt đỏ ửng. Nhìn thành chủ đại nhân phía đối diện, Juli có một cảm giác kích động muốn một cước đá bay hắn ra. Tuy nhiên, trong lòng nàng không tránh được có cảm giác vui mừng.

Lúc này Joey lại càng không phản đối. Dù sao nàng so với muội muội của mình càng có năng lực câu thông với thành chủ đại nhân hơn. Nàng ngượng ngùng cúi đầu. Hai nàng đều không nói gì, không tỏ thái độ. Nhưng quan trọng một điểm là trong hai nàng không có ai phản đối.

Nhìn biểu hiện của hai nàng như vậy, trong lòng Mạnh Hàn thoáng thở phào một hơi. Trên tay hắn lại dùng chút lực, trực tiếp kéo hai nàng tới bên cạnh mình. Sau khi thả tay của hai nàng ra, Mạnh Hàn lại trực tiếp ôm lấy eo nhỏ của hai nàng.

Đối mặt với sự nhiệt tình như vậy của Mạnh Hàn, thân thể Joey và Juli dường như cứng lại, chẳng khác nào hai khúc củi. Bắp thịt khắp toàn thân từ trên xuống dưới chợt căng ra. Hô hấp của hai nàng cũng trở nên dồn dập. Cuối cùng, Joey vẫn nhớ tới biểu hiện của Grace và Elyse. Nàng tự mình chủ động dựa đầu vào bả vai của Mạnh Hàn. Juli cũng học theo động tác đó.

Đầu vừa dựa vào người Mạnh Hàn, giống như cảm thấy tốt hơn, hai nàng cũng dần dần trở nên thanh tĩnh. Cánh tay của Mạnh Hàn lập tức cảm giác được bắp thịt trên người hai nàng đã trở nên mềm hơn. Hai nàng hoàn toàn khác với Grace Elyse, tràn ngập cảm giác mạnh mẽ nhưng lại không thể hiện cảm xúc ra ngoài. Chắc chắn sẽ là một loại hưởng thụ khác hẳn. Hai thân thể đàn hồi dựa ở trên người Mạnh Hàn, Mạnh Hàn không nhịn được đầu óc cảm thấy rung động, giống như nghĩ tới chút chuyện bất lương.

- Xin lỗi, Joey, Juli.

Thấy bộ dạng hai nàng ngàn chịu vạn chịu như vậy, Mạnh Hàn lại muốn nói rõ ràng một chút:

- Bởi vì một vài nguyên nhân, hiện tại ta vẫn chưa thể quang minh chính đại cưới các nàng.

Lúc nói những lời này, Mạnh Hàn tự nhiên nghĩ tới cặp sinh đôi Grace và Elyse.

Thời điểm hắn đang định tiếp tục giải thích, bàn tay nhỏ nhắn của Joey đã đưa qua, nhẹ nhàng chặn phía traên miệng hắn:

- Đại nhân, đại nhân không cần phải nói nữa. Chúng ta đều hiểu rõ. Grace và Elyse đều đã nói với chúng ta.