Thiên Hạ Vô Song

Chương 437: Giao Lưu Ý Thức




Mạnh Hàn biết các nàng lo lắng cho mình, mỉm cười lắc đầu. Grace và Elyse đều không có thực lực cường hãn, nhưng Mạnh Hàn không hi vọng các nàng có chuyện gì. Không thể phủ nhận được chính là, hai nàng đúng là thiên tài nội chính ngoại liên. Trên căn bản, dưới tình huống Mạnh Hàn mặc kệ mọi chuyện xảy ra trong lãnh địa. Tất cả Hoàng Sa Thành đều đang phát triển dưới sự khống chế có trình tự, hoàn toàn không phát sinh tình hình nào rời khỏi sự khống chế.

- Mọi chuyện trong lãnh địa chỉ cần một người là đủ rồi, đại nhân!

Grace đứng ở phía sau Elyse, đã nói một câu như vậy. Dường như từ lâu hai nàng đã quyết định được, để Elyse phụ trách đi theo sát bên cạnh Mạnh Hàn. Grace nhẹ nhàng nói:

- Dẫn theo Elyse, bất cứ lúc nào đại nhân cũng có thể biết lãnh địa có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa bất cứ lúc nào ngài cũng có thể nói cho ta biết lãnh địa cần làm cái gì0.

Hai nàng nói những lời này thật sự có chút điên cuồng. Cho dù là khôn khéo như Mạnh Hàn, cũng nghe không hiểu rõ ý của các nàng là gì. Cái gì gọi là bất cứ lúc nào cũng có thể biết?

Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Mạnh Hàn, hai nàng đều ăn ý mỉm cười. sau đó, Grace xoay người rời khỏi văn phòng Mạnh Hàn. Elyse lại tiến lên một bước, đi tới phía sau Mạnh Hàn, nhẹ nhàng bắt đầu xoa bóp vai cho Mạnh Hàn, vừa nhỏ giọng hỏi:

- Đại nhân, bây giờ là buổi chiều trà, đại nhân muốn ăn chút gì không?

- Đến hai miếng bánh bơ nướng, một chén nước trái cây Ma Trản Hoa.

Mạnh Hàn vẫn rất nghi hoặc. Tại sao đột nhiên nàng lại nói tới điều này. Nhưng hắn vẫn gọi một chút điểm tâm và đồ uống.

Elyse nghe xong, mỉm cười, lại không nói thêm điều gì. Nàng tiếp tục xoa bóp bả cho Mạnh Hàn vai. Trong lúc Mạnh Hàn đang hết sức nghi hoặc, chỉ một lát sau, cửa phòng làm việc mở ra. Grace bưng một khay đi đến, đặt cái khay ở trước mặt Mạnh Hàn. Bên trong cái khay, rõ ràng là hai miếng bánh bơ nướng, và một chén nước trái cây Ma Trản Hoa.

chương thứ 252 Danh tiếng tàn bạo

Nếu như nói trước đó Mạnh Hàn nghe hai nàng nói vẫn không hiểu ra sao, bây giờ nhìn thấy những thứ mình gọi cho bữa trà chiều đều được Grace mang vào. Elise từ đầu tới cuối vẫn không hề nói một câu, hơn nữa cũng không ám chỉ cho bất kỳ người nào. Lại thêm biểu hiện của hai nàng ở trên giường, nếu như Mạnh Hàn lại không đoán được chuyện gì xảy ra, Mạnh Hàn chính là một kẻ ngu si.

- Cái này, cái này làm thế nào?

Cho dù trong lòng đã có sự xác định, nhưng Mạnh Hàn vẫn cảm thấy thực sự có phần khó tin.

Mạnh Hàn vừa hỏi, chỉ do hiếu kỳ. Nhưng nghe thấy hắn vừa hỏi như vậy, trên mặt hai nàng đều thoáng đỏ ửng. Grace thậm chí có chút ngượng ngùng không thể tả, muốn lập tức xoay người rời đi. Nhưng đúng lúc nàng lại bị Mạnh Hàn trực tiếp kéo vào trong ngực, ôm thật chặt.

- Một lúc nữa mới bắt đầu. Tại một vài thời điểm khi cảm xúc chấn động dâng trào mãnh liệt mới có thể cảm nhận được cảm giác của nhau.

Elyse ở phía sau lưng ngược lại nhanh chóng khôi phục vẻ tự nhiên hào phóng của mình. Đối mặt với nam nhân duy nhất trong cuộc sống của mình, nàng nói ra tất cả quá trình:

- Sau đó, chúng ta phát hiện bất kể là người nào tại thời điểm cùng với đại nhân, chúng ta đều có thể cảm nhận lẫn nhau được."

Sau khi Elyse nói đến đây, Grace trong lòng Mạnh Hàn đã ngượng ngùng tới mức vùi đầu vào trong lòng Mạnh Hàn, không dám ngước đầu lên nữa. Dáng vẻ tiểu nữ nhân thẹn thùng này, với biểu hiện của Grace ở trong văn phòng Nhà Trắng xử lý chính vụ của Hoàng Sa Thành tuyệt nhiên không giống nhau. Điều này khiến Mạnh Hàn không nhịn được trong lòng rung động. Cánh tay hắn ôm Grace hơi nắm thật chặt, đồng thời hai tay cũng không thành thật bắt đầu chấm mút trên người Grace.

Elyse phía sau dường như cũng bị ảnh hưởng. Cho nên động tác xoa bóp vai cho Mạnh Hàn cũng có chút biến hóa. Mạnh Hàn cảm nhận được rất rõ ràng điểm này, nhưng vẫn hứng thú bừng bừng hỏi:

- Sau đó thì sao?

- Sau đó cùng đại nhân ngươi làm chuyện kia càng nhiều, cảm giác này của chúng ta lại càng thêm mãnh liệt.

Giọng nói của Elyse càng ngày càng nhỏ. Dù sao nàng cũng là một nữ hài. Cho dù là Elyse, khi nói đến chuyện này cũng sẽ có chút cảm giác không dễ chịu.

- Sau đó nữa thì sao?

Mạnh Hàn vẫn tư thế truy hỏi kỹ càng sự việc, khiến Grace trong lòng hắn đã hoàn toàn biến thành một con chim đà điểu bị kinh hãi, đầu chỉ hận không thể trực tiếp chui vào trong đất.

- Có một lần chúng ta chợt phát hiện, đột nhiên có thể hiểu rõ chúng ta đang suy nghĩ gì.

Cuối cùng Elyse nói ra hết những điều này, dáng vẻ dường như thở phào nhẹ nhõm. Cả người cũng ngừng xoa bóp cho Mạnh Hàn, ngã oặt trên lưng Mạnh Hàn.

- Xem ra, chúng ta thường xuyên làm chuyện kia, vẫn có trợ giúp rất lớn!

Sau khi nghe xong tất cả quá trình, gia hỏa Mạnh Hàn da mặt dày này, lập tức vui mừng vuốt đuôi lông mày, bắt đầu mở miệng ba hoa. Hai nàng lại bị Mạnh Hàn trêu chọc ngượng ngùng hết sức, một câu nói cũng không dám tiếp.

Đối với Mạnh Hàn mà nói, giữa Grace và Elyse có thể nói là cảm ứng tâm linh. Quả thực điều này là thủ đoạn thông tin còn tân tiến hơn cả điện thoại di động kiếp trước. Hai nàng chỉ cần một người nghĩ đến, một người khác đã có thể biết. Thậm chí hai nàng cũng không cần chính miệng nói ra. Đối với Mạnh Hàn mà nói, năng lực này quả thực chính là thần khí, thậm chí thần khí cũng không sánh nổi.

Chính như hai nàng đã từng nói, chỉ cần hai người các nàng, một người theo Mạnh Hàn, một người khác tọa trấn trong nhà. Bất kể là trong nhà xảy ra chuyện gì, hay Mạnh Hàn muốn trong nhà làm chút chuyện gì, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể sắp xếp. Nói như vậy, hai nàng sớm có dự tính để một người đi theo Mạnh Hàn thật sự vô cùng thỏa đáng.

Có được sự thuận tiện này, Mạnh Hàn cũng không có lý do nào để cự tuyệt. Hắn nhẹ nhàng nâng khuôn mặt đỏ ửng của Grace đang vùi trong lòng mình, hôn một cái, ôn nhu nói:

- Grace, khổ cực cho nàng.

- Có thể giúp được đại nhân, là vinh hạnh của ta.

Grace nghe thấy Mạnh Hàn nói lời quan tâm như vậy, trong ngực chỉ cảm thấy vui mừng như muốn nổ tung.

- Sau này không nên nói những lời như vậy nữa. Các nàng làm cho ta, cũng chính là làm cho các nàng.

Mạnh Hàn giơ một tay lên, kéo cả Elyse ở phía sau lưng ra phía trước. Hắn vô cùng nghiêm túc nói:

- Chúng ta vốn chính là người một nhà, không phải sao?

Hai nàng nhìn thấy Mạnh Hàn nghiêm túc như vậy, trong ánh mắt giống như có một tấm lụa mỏng che phủ, liên tục gật đầu.

Sau khi đồng ý để Elyse đi theo, Mạnh Hàn đang chuẩn bị đồ đạc lại bị Khải Văn tiên sinh chặn ở trong phòng làm việc của mình.

- Đại nhân, ngươi treo giải thưởng bắt hết người nhà của những tên cướp nô lệ tới đây làm nô lệ sao? Nếu ai không phục đều bị giết sạch?

Khải Văn tiên sinh vừa thấy mặt đã vội vội vàng vàng hỏi. Sau khi hắn trở về không được mấy ngày, mới nghe nói về chuyện này. Khải Văn tiên sinh không phải là những cặp sinh đôi trong lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn. Chỉ cần xúc phạm Mạnh Hàn, bọn họ tuyệt đối sẽ ủng hộ Mạnh Hàn nhổ cỏ tận gốc.