- Các ngươi dự định xây dựng cái thành bảo này ở đâu?
Mạnh Hàn nói thành bảo, đương nhiên là muốn ám chỉ thành bảo còn chưa tồn tại, đang chờ thiết kế:
- Còn vương thành Tinh Linh thì sao?
- Ngươi cảm thấy xây dựng ở đâu thì tốt hơn?
Louisa không phải điêu ngoa như tiểu ma nữ. Nàng vừa nghe Mạnh Hàn nói, đã biết có vấn đề. Nàng rất cẩn thận hỏi ngược lại.
- Ta chưa từng thấy qua vương thành của các nàng. Tuy nhiên, một thành bảo không hợp, ta nghĩ không cần thiết phải xây dựng tại vương thành. Nếu không phải như vậy, vương thành sẽ không phối hợp. Hơn nữa, thành bảo của chúng ta cũng không có đặc sắc rõ ràng như vậy.
Mạnh Hàn đương nhiên không muốn để tên gọi đại sư thiết kế kiến trúc của mình trôi theo dòng nước chảy. Cho nên hắn nhất định phải nói trước một chút. Đương nhiên, nếu như bởi vì điều này, các Tinh Linh mời hắn đến vương thành Tinh Linh một chuyến thì càng tốt.
- Ngươi quyết định đi.
Louisa đương nhiên nghe được vài chữ thành bảo của chúng ta trong câu Mạnh Hàn nói, khẽ cười, giao cho tất cả Mạnh Hàn.
- Bên trong rừng rậm Tinh Linh hẳn có một vài núi nhỏ chứ?
Cái này gần như không thành vấn đề đối với Mạnh Hàn. Hắn cũng không hi vọng Louisa trả lời. Ai cũng biết, rừng rậm Tinh Linh có phải là bình nguyên hay chỉ có mấy ngọn núi nhỏ bao quanh bình thường. Nói xong câu này, Mạnh Hàn lại hỏi một câu, đặc biệt nhằm vào Louisa:
- Louisa, nàng có thể khống chế được vài loại thực vật leo lên bên ngoài tường của kiến trúc không?
- Đương nhiên!
Louisa không chút do dự trả lời. Louise ở bên cạnh vô cùng khinh thường, trực tiếp cho Mạnh Hàn vừa hỏi vấn đề ngu ngốc này một cái lườm nguýt. Nói đùa, Louisa là ma đạo sư hệ thực vật. Ngay cả cái này cũng không làm được sao?
- Vậy thì tốt.
Trong lòng Mạnh Hàn có đáy. Hắn bắt đầu chậm rãi vẽ trên giấy. Hai nàng nhìn hắn vẽ, không ai nói một lời nào. Bọn họ rất sợ quấy rầy đến hắn, nên chỉ lẳng lặng đứng ở bên cạnh nhìn.
Mạnh Hàn đang vẽ chính là bản đồ thiết thế thành bảo thiên nga kiếp trước. Đợi sau khi vẽ xong khung phía ngoài, Louisa và Louise đã mơ mơ hồ hồ nhìn ra được bóng dáng của thành bảo kia. Các nàng lập tức than thở. Mới chỉ vừa bắt đầu, đã thu hút ánh mắt của các nàng.
- Vẽ xong chưa?
Tiểu ma nữ vô cùng phấn khởi từ bên ngoài đi vào. Mấy ngày nay nàng chơi đùa gần như phát điên ở bên trong Hoàng Sa Thành. Nơi này không có áp lực của các trưởng bối, người bên ngoài đối với nàng hoàn toàn đều lấy lễ kính, khiến tiểu ma nữ hiếm khi thấy thả lỏng như vậy.
- Chỉ mới là khung bên ngoài.
Mạnh Hàn trả lời như thực chất, sau đó tiếp theo công việc của mình. Chỉ thoáng nhìn về phía bản vẽ, tiểu ma nữ giống như không tin vào con mắt của chính mình. Nàng lại cùng Louisa Louise lẳng lặng ở lại, chờ Mạnh Hàn làm xong.
- Thật đẹp!
Sau khi Mạnh Hàn vẽ xong, thoáng điểm chút sắc thái. Nhưng ba nàng gần như hoàn toàn bị thu hút. Nhìn bản vẽ một thành bảo như mộng như ảo kia, các nàng không ngừng than thở. Con mắt tiểu ma nữ nhìn trừng trừng vào bản vẽ đến nửa ngày. Lúc này mới hỏi:
- Thành bảo này có tên gọi là gì?
- Liền gọi thành bảo thần thánh thú một sừng có được hay không?
Mạnh Hàn cười trả lời. Thế giới này không biết có thiên nga hay không, tuy nhiên, Tinh Linh Tộc lại có Thú một sừng. Dùng cái tên này vẫn thân quen hơn một chút.
Tiểu ma nữ và Louisa Louise và đội hộ vệ Tinh Linh Tộc đều rời khỏi Hoàng Sa Thành. Lúc đi, ba nữ Tinh Linh mang theo tâm tình thỏa mãn rời khỏi. Bản thiết kế thành bảo thiên nga của Mạnh Hàn đã hoàn toàn chinh phục ba nàng. Tiểu ma nữ thậm chí còn biểu thị, chỉ cần nàng vừa về tới rừng rậm Tinh Linh, lập tức cho người ta bắt đầu tiến hành tuyên chỉ, đồng thời xây dựng.
Trước khi đi, tiểu ma nữ đều dự định lấy đi một phần vật dụng sa hoa trong nhà và đồ dùng trong phủ thành chủ của Mạnh Hàn, bảo là muốn trang trí trong thành bảo mới của mình. Đối với yêu cầu như vậy, Mạnh Hàn đương nhiên thỏa mãn vô điều kiện. Tinh Linh Tộc càng thích, đối với Mạnh Hàn mà nói, lợi ích càng nhiều.
Các vị khách nhận được lợi ích và chuyện làm ă, đều hài lòng rời khỏi. Rất nhanh, Mạnh Hàn đã khôi phục lại sự thanh tĩnh. Không có mấy nữ nhân hài Tinh Linh Tộc ở trước mắt mình, cũng không có những đám người dây dưa vì chuyện làm ăn, Mạnh Hàn rốt cuộc có thể toàn tâm toàn ý rèn luyện trọng lực thuật.
Đương nhiên, trước đó Mạnh Hàn vẫn muốn thử nghiệm chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn một lần. Mạnh Hàn đã hoàn toàn nắm giữ được hình dạng. Hiện tại chỉ có một vấn đề Mạnh Hàn không chắc chắn, chính là liệu ma lực có đủ dồi dào hay không. Gần đây trong khoảng thời gian này, người rảnh rỗi làm việc vặt vãnh quá nhiều. Mạnh Hàn cũng không thể không đẩy thời gian thí nghiệm lại một chút.
Quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp ba đã mang lại cho Mạnh Hàn không chỉ kinh nghiệm, hơn nữa còn có cả một bước tiến trong nhận thức đối với quyển sách mặt phẳng chiếu. Mạnh Hàn phát hiện, càng là ma pháp trận cơ sở theo quy tắc Lục Mang Tinh, lại càng cần nhiều ma lực.
Cấp bậc càng cao, tương tự cũng cần ma lực càng nhiều. Mạnh Hàn thậm chí nghi ngờ, sở dĩ bản thân Mạnh Hàn chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu có thể có uy lực lớn như vậy, căn bản là vì trên quyển sách mặt phẳng chiếu Mạnh Hàn đã nạp vào quá nhiều ma lực.
Có ma lực cộng hưởng từ sủng vật ma pháp, lại thêm Mạnh Hàn biến thể tích của sủng vật đám mây trở nên lớn nhất, khiến tốc độ khôi phục ma pháp trở nên điên cuồng, Mạnh Hàn chế tạo quyển sách ma pháp cấp ba gần như không tốn chút sức lực nào. Phải biết rằng, ma lực Mạnh Hàn nạp vào quyển sách ma pháp cấp ba, gần như đã có thể tương đương với tiêu hao ma pháp cấp sáu. Nhưng cho dù như vậy, Mạnh Hàn vẫn có chút lo lắng đối với quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn.
Dựa theo lời Khải Văn tiên sinh nói, ma pháp cấp sáu và ma pháp cấp bảy hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Bất kể là từ phương diện uy lực ma pháp hay từ mức độ khó khi thực hiện ma pháp, đều có sự biến đổi lớn về chất. Với chút ma lực nhỏ tới mức đáng thương trên người Mạnh Hàn căn bản không biết có thể thỏa mãn yêu cầu của ma pháp cấp bảy hay không.
Tất cả vật liệu vẽ quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu đã được tìm đủ. Mạnh Hàn bắt đầu thí nghiệm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn đầu tiên. Để bảo đảm, trước tiên hắn gọi Demi tới sát bên cạnh. Hơn nữa còn chuẩn bị kỹ càng mấy chục viên ma tinh thạch thượng phẩm. Sau khi đã phân phó cho Demi, lúc này hắn mới tiến vào thực hiện.
Khi bắt đầu vẽ Lục Mang Tinh Trận hết sức thuận lợi. Tiếp theo có chút khó khăn. Đương nhiên, chỉ là chút phiền toái trên phương pháp vẽ, cũng không phải là quá khó khăn. Sau khi chia một góc, Mạnh Hàn bắt đầu vẽ Lục Mang Tinh Trận thứ hai. Rất nhanh, một hình với mười hai cạnh đã xuất hiện. Mạnh Hàn nhanh chóng dựa theo phương thức nối liền Lục Mang Tinh Trận, vẽ xong hai Lục Mang Tinh Trận.
Tiếp theo chính là nạp ma lực vào. Gần như Mạnh Hàn chỉ vừa mới bắt đầu đưa ma lực vào, trên quyển sách mặt phẳng chiếu giống như đã xuất hiện một lực hút lớn, trong nháy mắt hút khô ma lực của Mạnh Hàn.