Thiên Hạ Vô Song

Chương 414: Người Khách Nặng Ký




Phó hội trưởng nghiệp đoàn lính đánh thuê lại đích thân đến đây. Nhưng chút vinh dự này đã gián tiếp nói rõ bọn họ coi trọng quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn tới mức nào.

- Đại nhân, đây là Phó hội trưởng Oliver của nghiệp đoàn chúng ta.

Bên này vẫn chưa khách sáo xong, bên cạnh liền truyền đến giọng nói của Jensen tiên sinh, gần như đối chọi gay gắt với Bruce, cũng bắt đầu giới thiệu.

- Oliver tiên sinh đại giá quang lâm, vẻ vang cho kẻ hèn này!

Đương nhiên Mạnh Hàn sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia. Hắn biết hai Đại nghiệp đoàn một sáng một tối, đối chọi gay gắt. Nhưng đối với Mạnh Hàn mà nói, cả hai đều quan trọng như nhau.

- Hừ!

Hai tiếng hừ lạnh đồng thời từ trong miệng của Phó hội trưởng Eric và Phó hội trưởng Oliver vang lên. Trong lòng Mạnh Hàn không khỏi bắt đầu ai thán. Hai người kia tại sao lại đồng thời đi tới trước cửa mình. Hai bên là đối thủ cạnh tranh trên phương diện làm ăn, gần như xem nhau là kẻ thù. Biểu hiện của bọn họ như vậy thất ra rất bình thường. Vấn đề là, đây lại là ở trước cửa nhà mình. Nghĩ đến nhân vật có thể trở thành Phó hội trưởng loại nghiệp đoàn này một khi động thủ chắc chắn có thể khiến thành bảo của mình biến thành tro bụi. Hiện tại Mạnh Hàn mong đợi nhất, chính là hai người không cần động thủ tại đây.

Thật may, dường như hai bên đều khá kìm chế, chỉ nhìn nhau không vừa mắt. Mạnh Hàn kẹp ở giữa, cẩn thận cười. Tuy rằng khổ sở, nhưng hai nhân vật này xuất hiện, đối với Mạnh Hàn có lợi rất lớn. Mạnh Hàn có thể tưởng tượng, sau ngày hôm nay, mình có thể nói ở trong vương quốc này chắc hẳn sẽ không có phiền toái gì quá lớn nữa.

Nhìn thấy Mạnh Hàn dẫn vào hai lão già dung mạo không gì ấn tượng đi vào, các vị khách trong đại sảnh cũng không biết hai người kia là ai. Cho dù đám người hầu ở cửa tiếp khách đã kêu lớn tên của bọn họ, mọi người cũng vẫn không hiểu ra sao.

Hai Phó hội trưởng đều yêu cầu người hầu tiếp khách chỉ nói ra tên của mình. Tên Eric và Oliver của hai người này rất bình thường. Hai lão già xem ra cũng không có chỗ nào đặc biệt. Ngược lại người đi theo xem ra còn có chút tinh thần. Một người là Bruce. Một người là Jensen. Nhưng những vị khách này lại không nhận ra. Người nhận ra Jensen và Bruce, dường như chỉ có lão Tom. Xem vẻ mặt của lão Tom có phần bị kinh ngạc đến mức ngây người. Hắn đứng ở nơi đó thật không khác nào lúc mới vừa bước vào phòng khách.

Sau khi hai lão đầu Eric và Oliver tiến vào phòng khách, biểu hiện thật không có gì khác biệt với hầu tước đại nhân. Cho dù là hai vị Phó hội trưởng, có thể từng đi qua rất nhiều nơi sa hoa trên thế giới này. Nhưng thời điểm bọn họ nhìn đến phòng khách xanh vàng rực rỡ, vẫn như nhà quê lần đầu tiên lên thành thị vậy. Bọn họ đứng ở đó trợn mắt há hốc mồm một hồi lâu vẫn không lên tiếng. Còn Jensen và Bruce càng không cần phải tả. Bọn họ quả thực chính là hai gã nhà quê triệt để.

Thưởng thức vẻ mặt biến hóa của người mới tới, đã thành lạc thú của những người khách tới sớm. Nhìn hai lão đầu bình thường biến thành kẻ ngốc mọi người gần như không nhịn được cười phá lên một cách điên cuồng. Biểu hiện của jầu tước đại nhân như vậy, mọi người không dám cười. Nhưng đương nhiên đối với hai lão đầu này, bọn có thể cười một cách thoải mái.

Tiếng cười điên cuồng như vậy đã thức tỉnh hai vị Phó hội trưởng. Thời điểm hai người đang lúng túng bởi sự thất thố của mình, hầu tước đại nhân lại bất ngờ tiến lên nghênh tiếp. Một đám khách kinh ngạc nhìn lại. Hầu tước đại nhân lại tỏ ra cung kính đối với hai lão đầu kia sao? Tiếng cười nhất thời trở nên yên tĩnh. Tất cả mọi người đều suy đoán, hai lão đầu có dung mạo không mấy ấn tượng này rốt cuộc là ai? Tại sao bọn họ lại khiến hầu tước đại nhân coi trọng như thế?

Hầu tước đại nhân cực kỳ hài lòng đối với Mạnh Hàn. Trên bữa tiệc rượu này, không ngờ hắn lại có thể kết giao được với hai nhân vật nặng ký như vậy. Người khác không biết thân phận của bọn họ, lẽ nào hầu tước đại nhân lại có thể không biết? May nhờ mình nâng đỡ Mạnh Hàn. Mạnh Hàn quả nhiên không khiến mình thất vọng. Trong lòng hầu tước đại nhân cảm thấy hài lòng. Đồng thời, hắn có chút oán thầm nhỏ đối với Mạnh Hàn. Nếu như Mạnh Hàn sớm nói có nhân vật như vậy tham gia, thoáng tiết lộ một chút ý tứ, để mình chuẩn bị trước có phải tốt hơn không!

Mạnh Hàn lại ở trong ánh mắt của mọi người, rời khỏi phòng khách. Trong lòng mọi người càng thêm hiếu kỳ. Lần đầu tiên Mạnh Hàn rời khỏi, nghênh đón hầu tước đại nhân trở về. Lần thứ hai lại là hai vị Phó hội trưởng. Lần thứ ba, sẽ là người thế nào?

- Công chúa điện hạ Tinh Linh Tộc Jessyca đến!

Giọng nói của người hầu vang lên trực tiếp khiến tất cả các vị khách bên trong đại sảnh đều thầm run lên.

Một câu nói đơn giản, lại khiến tất cả mọi người bị chấn động ngây người tại chỗ. Bọn họ không có cách nào tin tưởng được, nhìn ra phía cửa phòng khách. Nhưng không có người nào có thể nói ra được một câu. Vừa nãy, lúc người hầu ghi tên người đang nói chuyện, trong chớp mắt cũng giống ăn phải cái gì bị nghẹn tới mức trợn ngược đứng tại chỗ, bán tín bán nghi một hồi mới phát ra vài tiếng không theo quy luật âm điệu. Sau đó tất cả trở nên yên tĩnh.

Công chúa điện hạ Tinh Linh Tộc? Điều này có phải là thật không? Mọi người nghe thấy tin tức kia, phản ứng đầu tiên chính là nghi ngờ người hầu đứng ngoài cửa. Có phải trong chớp mắt tên gia hỏa kia biến thành kẻ ngu si hoặc là người điên, ngay cả trò đùa như vậy cũng dám nói hay không?

Nhưng nếu như không phải vậy, thì phải giải thích thế nào? Mạnh Hàn đích thân đi ra nghênh đón là sự thực? Cho dù rất nhiều người không dược Mạnh Hàn tự mình nghênh đón, bọn họ cảm thấy bất mãn. Nhưng, sau khi thấy Mạnh Hàn đứng dậy nghênh đón không phải là hầu tước đại nhân, cũng chính là hai nhân vật lớn khiến ngay cả hầu tước đại nhân cũng phải một mực cung kính, bọn họ đã không còn tâm tư bất mãn này nữa. Bây giờ người có thể khiến Mạnh Hàn tự mình nghênh đón, còn có người nào có thân phận cao hơn so với công chúa Tinh Linh Tộc?

Tuy nhiên ngay lập tức mọi người không còn nghi ngờ tất cả những điều này nữa. Thân ảnh vừa xuất hiện ở cửa, lập tức khiến mọi người ép nghi ngờ trở về trong bụng. Tiểu ma nữ Jessyca toàn thân mặc trang phục Tinh Linh Tộc đi vào cùng Mạnh Hàn đến giữa phòng khách. Phía sau tiểu ma nữ là hai nữ Tinh Linh ăn mặc xem ra vô cùng quái dị, hình dáng giống nhau như đúc, cũng đã đi đến gần giữa phòng khách.

Ầm.

Cả phòng khách đang yên tĩnh chợt giống như vạc dầu sôi. Tất cả đều trở nên sôi trào. Không còn người nào cố xem biểu hiện ngây người ra của những người đến nữa. Một đám quý tộc phú hào không kìm lòng được kinh ngạc kêu lên thành tiếng.

- Oa, quá đẹp!

Jessyca căn bản không để ý tới mọi người trong đại sảnh. Nàng chỉ vô cùng phấn khởi nhìn những thứ được trang trí phát ra hào quang lấp lánh trong phòng khách. Mạnh Hàn thật sự không khiến nàng thất vọng. Phủ thành chủ không chỉ có vẻ ngoài đẹp đẽ tinh xảo. Mới vừa vào cửa, dù tiểu ma nữ đã được chứng kiến vô số nghệ thuật Tinh Linh hun đúc tại vương thành Tinh Linh, mắt cũng phải sáng lên.