Thiên Hạ Vô Song

Chương 393: Chuẩn Bị Bán Đấu Giá (2)




Ầm.

Một hỏa diễm cao gần bằng bước tường thành bay vụt lên trời. Trước mặt mọi người, nó trực tiếp biến thành một Cự Long hỏa diễm, nhiệt độ nóng rực thậm chí khiến ma đạo sư phát ra ma pháp cũng không ngừng kinh hãi. Điều này không thể không khiến mọi người thả ra một ngự hỏa thuật, mới cảm giác thoải mái một chút.

Một cao tầng nghiệp đoàn thông minh trực tiếp ném binh khí của chính mình vào trong hỏa diễm. Mọi người có thể dùng mắt thường nhìn thấy binh khí kim loại kia đầu tiên là nhanh chóng biến thành màu hồng, sau đó trở nên mềm ra, nhanh chóng chảy đầy đất.

Nhìn trường kiếm được chế tạo bằng sắt tinh khiết biến thành chất lỏng, tất cả mọi người nhìn thấy đều đồng loạt nuốt nước miếng một cái. Ngay cả vũ khí được chế tạo bằng sắt tinh khiết cũng có thể trực tiếp hòa tan. Có thể tưởng tượng được, nếu như là người chắc chắn chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi đã bị thiêu đốt không còn sót lại chút cặn bã nào.

- Đây là... Hỏa Tường Thuật sao?

Mấy cao tầng phân hội nghiệp đoàn lính đánh thuê không nói được lời nào. Nhưng, ma đạo sư ban đầu đã cầm được quyển sách mặt phẳng chiếu do dự mở miệng hỏi, bộ dạng không thể tin được:

- Đây thật sự là Hỏa Tường Thuật sao? Hỏa Tường Thuật cấp ba?

- Gặp quỷ. Cái này ít nhất là cấp sáu.

Ma đạo sư cuối cùng trực tiếp đưa ra quyền uy phán đoán:

- Đây quả thực là quyển Hỏa Tường Thuật liệt diễm. Nếu như có mười cái Hỏa Tường Thuật loại này, ta cũng dám đi tới Vong Linh Cốc.

- Quyển sách mặt phẳng chiếu này giá trị bao nhiêu kim tệ?

Một trong những cao tầng của phân hội lập tức hỏi.

- Trả giá bằng ma pháp cấp ba, phóng thích ra một Hỏa Tường Thuật cấp sáu. Hơn nữa tỷ lệ thành công hầu như không cần lo lắng. Tiên sinh nói xem cái này giá trị bao nhiêu kim tệ?

Không hề có câu trả lời, chỉ có câu hỏi ngược lại. Nhưng lại không có người nào cảm thấy có gì không thích hợp.

- Hắn thật sự chỉ cần quả Ma Trản Hoa sao?

Cao tầng của phân hội đơn giản gật đầu, xoay người nhanh chóng phân phó nói:

- Lập tức dùng ma pháp đưa tin thông báo với hội trưởng, chúng ta cần một lượng lớn quả Ma Trản Hoa.

- Quyển sách cấp ba phát huy uy lực cấp sáu?

Tình hình tương tự cũng phát sinh tại nghiệp đoàn ngầm. Thú vị nhất chính là, bọn họ cũng dùng Hỏa Tường Thuật hệ hỏa cấp ba để thí nghiệm:

- Pháp thuật quần công cấp ba lại có thể có uy lực công kích tương đương với pháp thuật cấp sáu? Nếu như dùng quyển sách này trong chiến tranh...

Ma pháp sư không cần lại nói ra câu kế tiếp, mọi người đã biết kết quả.

Quyển sách chế tạo với tỷ lệ thành công siêu cao, ma pháp cấp ba lại phát huy ra uy lực cấp sáu, thậm chí còn hữu hiệu hơn so với ma pháp cấp sáu. Dường như đã không cần phải nhiều lời về hiệu quả của cái gọi là quyển sách mặt phẳng chiếu này. Thứ duy nhất bọn họ muốn xác định chính là, quyển sách mặt phẳng chiếu này trị giá bao nhiêu kim tệ. Nghe nói Mạnh Hàn chỉ chấp nhận dùng quả Ma Trản Hoa để trao đổi, khiến một ma pháp sư chịu trách nhiệm chính nào đó phải thoáng kinh ngạc.

- Dùng Ma Trản Hoa nhiều nhất chỉ có thể tăng cao đến trình độ Đại Kiếm Sư, tuyệt đối không thể đột phá trình độ Kiếm Thánh. Dùng cái giá như vậy để bồi dưỡng mấy Đại Kiếm Sư, điều này có ý nghĩa sao?

Ma đạo sư xoay người hỏi người ở bên cạnh:

- Nếu như chúng ta trực tiếp đưa hắn một vị Kiếm Thánh, có phải có khả năng kéo hắn vào nghiệp đoàn ngầm hay không?

- Tiên sinh, Tử tước đại nhân Antonio là một vị quý tộc có đất phong.

Người ở bên cạnh không nhịn được nhắc nhở ma đạo sư. Người ta có tước vị có đất phong, sao có thể tiến vào nghiệp đoàn ngầm hưởng thụ thân phận không có cách nào bày ra trước ánh sáng? Huống hồ, có một vài nguyên nhân hắn còn không dám nói ra. Đây chỉ là quyển sách mặt phẳng chiếu cấp ba. Nếu như Mạnh Hàn tạo ra được quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, cấp năm thậm chí cấp càng cao hơn, vậy cần trả cái giá lớn đến đâu mới có thể mua được?

- Thu thập tất cả quả Ma Trản Hoa chúng ta có thể thu thập được. Lập tức xuất phát, đi Hoàng Sa Thành.

Ma đạo sư không nói thêm gì nữa. Sau khi hạ mệnh lệnh, bọn họ vội vội vàng vàng đi thu thập quả Ma Trản Hoa.

Nghiệp đoàn lính đánh thuê rất đáng tin cậy. Một quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu khác đúng lúc được đưa đến nghiệp đoàn ma pháp sư gần Hoàng Sa Thành. Người chịu trách nhiệm tiếp nhận là một vị Đại ma pháp sư.

- Đây là cái gì? Đồ của một ma pháp học đồ thí luyện ma pháp thất bại đưa tới sao?

Sau khi nghe thấy người đưa đến giải thích, Đại ma pháp sư đưa tay nhận lấy quyển sách mặt phẳng chiếu. Đuổi người lính đánh thuê đã mang đồ tới xong, hắn cúi đầu nhìn một chút, cảm thụ quyển sách mặt phẳng chiếu một chút. Bên trong thứ này không thể nào có gì xuất sắc được. Hơn nữa cũng không chấn động theo quy luật ma pháp. Hắn cười lạnh một tiếng:

- Người nào cũng có thể tặng đồ cho nghiệp đoàn ma pháp sư sao?

Hắn tiện tay ném quyển sách mặt phẳng chiếu tới một góc bỏ đi nào đó, không còn có người nào nhìn tới nữa.

- Đại nhân! Buổi đấu giá có thể chậm lại một chút được không?

Jensen đứng ở trước mặt Mạnh Hàn, một mực cung kính nói. Nghiệp đoàn ngầm đã truyền đến tin tức, muốn hắn nghĩ trăm phương ngàn kế kéo dài thời gian một chút. Dù sao để gom góp quả Ma Trản Hoa, vẫn cần không ít thời gian. Hơn nữa, để một vài nhân vật cao tầng chạy tới cũng cần phải có thời gian.

Sau khi giải thích lý do lần này, Jensen tỏ ra khẩn trương nhìn Mạnh Hàn, chờ đợi Mạnh Hàn quyết định. Không đợi Mạnh Hàn nói cái gì, Bruce tiên sinh đã gấp rút vội vã xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn. Hai người bây giờ là khách quen của phủ thành chủ. Mạnh Hàn đã phân phó, trước khi diễn ra buổi đấu giá, hai người có chuyện gì cần tới tìm hắn, không cần thông báo, có thể trực tiếp đi vào.

- Đại nhân, có thể không lùi thời gian buổi đấu giá lại một chút được không? Người của chúng ta cần có nhiều thời gian hơn để thu thập quả Ma Trản Hoa.

Nhìn thấy Jensen đang ở đây, Bruce không hề có chút cảm giác bất ngờ nào. Mục đích của hắn và Jensen hoàn toàn tương đồng, đều muốn yêu cầu Mạnh Hàn chậm thời gian tổ chức buổi đấu giá lại một chút.

Lý do đều rất đầy đủ, đều là suy nghĩ cho Mạnh Hàn. Sau khi Mạnh Hàn cân nhắc một phen, cuối cùng đã đồng ý, đẩy thời gian diễn ra buổi đấu giá lại nửa tháng sau, cho mọi người có đầy đủ thời gian để thu thập.

Có thể tưởng tượng được chính là, hai Đại nghiệp đoàn chắc chắn sẽ phát động tất cả lực lượng của bọn họ để tìm kiếm. Nhưng điều này khác với chuyện Mạnh Hàn dùng kim tệ treo giải thưởng. Đây là hành vi tự phát của nghiệp đoàn, tuyệt đối sẽ chủ động hơn rất nhiều. Như vậy cũng tốt. Trong khoảng thời gian này Mạnh Hàn có thể chế tạo thêm càng nhiều quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu, đổi lấy càng nhiều quả Ma Trản Hoa.

Nhà Trắng xây dựng một khắc cũng không dừng. Sau khi đám nô lệ chứng kiến sự tàn nhẫn của Mạnh Hàn, không còn một người nào dám nghĩ tới chuyện chạy trốn nữa. Mạnh Hàn cũng đã ra một vài đãi ngộ thích hợp hơn đối với đám nô lệ.