- Trong chuyện này, nếu như công chúa thật sự rõ ràng, công chúa không nên tới tìm ta. Công chúa nên trở về tìm phụ thân và hai vị ca ca của mình hỏi thử, rốt cuộc bọn họ làm cái gì, mới khiến cho Công quốc rơi vào hoàn cảnh này.
Mạnh Hàn nói tiếp, không hề để ý xem mình nói như vậy có phải đã phạm vào kiêng kỵ rất lớn hay không.
- Còn về phần ta, mục tiêu của ta rất đơn giản, thăng quan phát tài cưới lão bà. Những cái khác, ta không có hứng thú. Công chúa nói cái gì mà trợ giúp quốc gia, ta không có năng lực như thế. Cho dù có, ta cũng sẽ không làm chuyện gì vượt quá phạm vi chức trách và năng lực của mình.
Mạnh Hàn biểu lộ rõ thái độ của mình, hi vọng nữ hài này có thể biết khó mà lui. Bất kể nói thế nào, nàng vẫn đến tranh thủ vài điều cho người thân củ mình. Phần tâm này vẫn đáng để trân trọng.
- Ngươi biết kiếm tiền, ngươi có thể khiến Công quốc giàu có.
Công chúa Catherine đã sớm dừng tiếng khóc. Nàng nhìn Mạnh Hàn, đột nhiên thấp giọng nói một câu.
- Ta biết kiếm tiền. Tuy nhiên, Công quốc giàu có sẽ khiến các nước khác dòm ngó. Tội lỗi này ta không gánh được.
Mạnh Hàn không chút do dự dùng lý do công chúa vừa chỉ trích hắn để từ chối:
- Mặt khác, khiến Công quốc giàu có, chính là chuyện mà bệ hạ Đại Công và đại thần tài chính cần làm. Chuyện đó không liên quan đến ta.
- Ta có thể bảo phụ thân ra lệnh để ngươi làm đại thần tài chính.
Công chúa vừa nghe hắn nói vậy, lập tức chấn phấn hơn một chút nói.
- Tốt! Thăng quan ta đương nhiên thích.
Lúc này Mạnh Hàn gật đầu đáp ứng. Sở dĩ Mạnh Hàn đáp ứng sảng khoái như vậy, bởi vì hắn biết, chuyện như vậy tuyệt đối không thể xảy ra. Bệ hạ Đại Công chắc chắn sẽ không phong cho một người bên cạnh hầu tước đại nhân làm đại thần tài chính.
- Ôi!
Một tiếng thở dài trầm thấp phát ra từ trong miệng công chúa điện hạ. Xem ra, bản thân nàng cũng biết đó là chuyện không có khả năng xảy ra. Tuy nhiên, nàng vẫn chưa từ bỏ ý định. Nàng nhìn Mạnh Hàn, vẻ mặt gần như là cầu xin:
- Tử tước đại nhân, ngươi không thể nhìn đại cục một chút sao? Có thể trợ giúp ta hay không?
- Nếu như bệ hạ Đại Công chỉ định công chúa là người thừa kế của công tước, thật ra ta có thể cân nhắc một chút.
Mạnh Hàn nửa thật nửa giả nói:
- Nhưng công chúa lại chỉ là con gái của Đại Công, tại sao ta phải trợ giúp cho công chúa?
- Nếu như ta nguyện ý làm nữ nhân của ngươi thì sao?
Catherine không biết lấy được dũng khí và suy nghĩ này từ đâu, đột nhiên đưa ra vấn đề này:
- Nếu như ta làm nữ nhân của ngươi, ngươi có nguyện ý trợ giúp ta hay không?
Ngay cả bản thân công chúa Catherine cũng không biết tại sao mình lại nói như thế. Có thể bởi vì nàng thấy được hai người quản gia xinh đẹp đang đứng sát bên cạnh Mạnh Hàn. Sau khi nàng nghe được vệ sĩ của mình nói về quan hệ của bọn họ, nàng mới đột nhiên có suy nghĩ như vậy?
Lời vừa thốt ra khỏi miệng, công chúa Catherine lập tức hối hận. Loại lời nói này tuyệt đối không nên phát ra từ trong miệng một vị công chúa như nàng, lại càng không nên nói ra khi đối mặt với một Tử tước nho nhỏ. Cho dù Tử tước này có rất nhiều tiền, nhưng còn rất xa mới có thể khiến con gái của một vị Đại Công phải ủy khuất bản thân tới mức đó.
- Chờ công chúa trở thành nữ nhân của ta trước rồi nói sau!
Mạnh Hàn cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, sững sờ nhìn vị công chúa trước mắt. Một người mang theo mặt nạ uy nghiêm, trên thực tế chỉ là một tiểu nữ hài ngây thơ không hiểu chính trị hắc ám, lại dám ở trước mặt mình, vận dụng mỹ nhân kế một cách không thuần thục nhe vậy. Điều này khiến Mạnh Hàn có chút cảm khác bị xem thường. Hắn không nhịn được trả lời một câu.
Câu nói này ra miệng, Catherine ngồi đối diện, sắc mặt nhanh chóng từ ửng đỏ biến thành đỏ đậm, đỏ tới mức dường như có thể bấm ra máu. Mạnh Hàn nói vậy, nàng là một cô nương còn có thể nói thế nào? Ngoại trừ cúi đầu giận dữ và xấu hổ ra, cũng chỉ còn sót lại oan ức.
- Công chúa điện hạ, công chúa thật sự không giống như một công chúa.
Nhìn cảnh tượng như vậy, Mạnh Hàn không nhịn được lắc đầu, quỷ thần xui khiến nói ra câu này.
- Công chúa chân chính thì nên làm như thế nào?
Catherine ngẩn ngơ, sau đó ngẩng đầu, nhìn Mạnh Hàn tò mò hỏi.
- Công chúa chân chính, làm sao lại quan tâm tới một Tử tước nho nhỏ. Nhìn không vừa mắt, vào cửa trước hết bảo đội trưởng đội cận vệ của mình bắt người đó lại, sao có thể nói chuyện giống như công chúa được.
Không biết là xuất phát từ mục đích gì, Mạnh Hàn lại bắt đầu chỉ điểm cho công chúa Catherine, hơn nữa còn dùng một loại phương pháp rất cực đoan.
Nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, ánh mắt công chúa Catherine sáng lên, lớn tiếng kêu một câu:
- Miller tiên sinh!
Rầm rầm.
Lập tức có vài tiếng bước chân kèm theo tiếng binh giáp va chạm vào nhau vang lên. Rất nhanh, Miller tiên sinh mà công chúa vừa gọi đã xuất hiện ở trong phòng tiếp khách của Mạnh Hàn t. Miller là đội trưởng đội thị vệ của công chúa trong chuyến đi này. Hắn hụ trách bảo vệ sự an toàn cho công chúa điện hạ, chấp hành mọi mệnh lệnh của công chúa điện hạ.
- Bắt hắn lại cho ta!
không chỉ có đội trưởng đội thị vệ Miller xuất hiện. Bên cạnh hắn còn có mấy thị vệ được võ trang đầy đủ. Công chúa Catherine gần như hét lên, nhanh chóng phân phó thị vệ của mình.
- Vâng, công chúa điện hạ!
Trong mắt Miller chợt lóe sáng, lập tức đứng dậy. Tuy nhiên, hắn và mấy vệ binh của hắn còn chưa kịp hành động, trước mắt bọn họ đột nhiên xuất hiện mấy cây địa gai ngăn cản đường đi.
Mấy cây địa gai sắc bén, im hơi lặng tiếng xuất hiện ở trước mắt mọi người. Đáng sợ nhất chính là mũi nhọn của cây địa gai sắc nhọn lúc này đang kề sát vào yết hầu của Miller và bốn thị vệ. Trong năm người không có bất kỳ ai biết được thứ này xuất hiện lúc nào. Hơn nữa, bọn họ căn bản cũng không nhìn ra được, thứ này rốt cuộc là thứ gì. Chỉ có điều, yết hầu trên đẩy tới trước một thứ nguy hiểm như vậy, năm người không có bất kỳ ai dám động đậy.
Làm kỵ sĩ đặc biệt là đội trưởng thị vệ của công chúa điện hạ, hiện tại trong mắt Miller chỉ có an nguy và mệnh lệnh của công chúa điện hạ. Chỉ cần công chúa điện hạ ra lệnh một tiếng, cho dù là xuống núi đao biển lửa hắn cũng sẽ không chút nhíu mày. Nhưng hiện tại, hắn cùng bốn thị vệ khác ở trong tình trạng như thế, đứng nguyên tại chỗ bất kỳ ai cũng không có dám động đậy.
Công chúa Catherine đứng đối diện, phía trên cổ họng của nàng cũng có một đầu địa gai sắc nhọn kề sát. Thậm chí địa gai đã chớm đâm vào làn da mềm mại của công chúa, chĩa vào hàm dưới mỹ lệ của công chúa. Làn da trắng như tuyết bị đâm một vết nho nhỏ, mơ hồ có thể nhìn thấy những giọt máu đỏ tươi. Vẻ mặt công chúa điện hạ đầy kinh hãi. Hai chân nàng cố gắng kiễng lên, nhưng vẫn không tránh khỏi sự uy hiếp kinh khủng này.
Ai cũng có thể nhìn ra được, thứ này chắc chắn do Mạnh Hàn phóng ra. Mạnh Hàn chính là một ma pháp sư, hơn nữa còn là một ma pháp học đồ hệ thổ.