Thiên Hạ Vô Song

Chương 329: Tới Cửa Đòi Nợ




Chỉ có điều, thực lực của hầu tước đại nhân quá mức hùng hậu. Vào lúc này cho dù bệ hạ Đại Công cũng chỉ có thể chiếu theo quy củ mà làm việc. Những thủ đoạn vu oan hãm hại căn bản không thể nào dùng được trên đầu hầu tước đại nhân.

Sau một trận rối ren, mọi người vẫn kinh ngạc phát hiện, bên trong kim khố căn bản cũng không có lưu lại bất kỳ đầu mối nào. Hoàn toàn sạch sẽ, quả thực còn sạch sẽ hơn cả được rửa qua. Vừa nghĩ tới việc hoàn thành chuyện như vậy lại còn dưới hoàn cảnh rất nhiều đội tuần tra không ngừng tuần tra, bên cạnh kim khố còn có rất đông những cao thủ của phòng đấu giá, thậm chí còn có hai Đại Kiếm Sư đỉnh phong, trong lòng mỗi người đều khâm phục sát đất đối với những cao thủ đã làm ra chuyện này.

- Làm sao bây giờ?

Theo đuổi điều tra nguyên nhân là một chuyện, lập tức ứng phó với chuyện kế tiếp mới là trọng điểm. Sự tình quá nghiêm trọng. Cho dù là bệ hạ Đại Công vừa hộc máu từ trong hôn mê tỉnh táo lại, vẫn muốn cùng một đám tâm phúc suy nghĩ cách ứng phó với sự tình trên.

- Bệ hạ ngài tự mình đứng ra đảm bảo. Xem ra, lần này không thể không bồi thường cho hầu tước đại nhân được.

Một mưu thần tâm phúc vốn không đồng ý với kế hoạch trước đó, hiện tại rốt cuộc đã tìm được lý do phát tác:

- Thần cho rằng, trách nhiệm lần này, hẳn do bá tước đại nhân chịu hoàn toàn trách nhiệm.

- Đây là bất ngờ!

Bá tước đại nhân bị chỉ trích, đương nhiên không cam lòng bị lên án như vậy. Hắn lập tức bắt đầu phản bác. Hai người thậm chí không đợi bệ hạ Đại Công nói gì thêm, đã bắt đầu trực tiếp cãi vã.

- Câm miệng!

Cho dù thân thể bệ hạ Đại Công không thực sự tốt, nhưng vẫn cố nén sự không vui, quắt hai người thủ hạ yên lặng. Sau khi hắn nhìn xung quanh một vòng, không một người nào dám nói chuyện nữa. Lúc này hai điện hạ đều giống như hai con chim cút bị chấn kinh, cúi đầu rụt cổ lại, sợ bị Đại Công nhìn thấy.

- Bất kể nói thế nào, cũng không thể giao kim tệ cho hầu tước.

Bệ hạ Đại Công vẫn có thể tự cao tự đại đưa ra chủ ý. Trong chuyện này, vốn chính là muốn hầu tước đại nhân ra máu. Bọn họ sao có thể trả lại kim tệ vào lúc này được:

- Nếu đã đấu giá, những kim tệ này chính là của Tử tước Antonio. Cho nên, tất cả số tiền này chỉ có thể quy về Tử tước Antonio.

Bệ hạ Đại Công vừa mở miệng, lập tức liền đã xác định được tư tưởng chủ đạo. Hơn nữa mọi người lập tức có phản ứng lại. Kẻ địch chủ yếu của bọn họ vẫn là hầu tước đại nhân. Chỉ cần hầu tước đại nhân vẫn tổn thất nhiều kim tệ như vậy, đối với hắn mà nói, vẫn là một tổn thất lớn. Còn Mạnh Hàn, chẳng qua là một gia hỏa may mắn, đương nhiên, cũng một gia hỏa vô cùng bất hạnh.

Bệ hạ Đại Công của Công quốc phải trả lại khoản kim tệ đã tổn thất này. Nhưng ai cũng biết, bất kể nói thế nào, bệ hạ Đại Công sẽ không thích nhìn thấy hầu tước đại nhân thật sự nhận được sản nghiệp tơ lụa. Như vậy cũng có ý nghĩa, Mạnh Hàn cần phải chết. Hơn nữa hắn còn phải chết sau khi đã nhận được số kim tệ lớn này. Sau đó, số tiền kia sẽ được dùng đủ loại lý do để thu về quốc khố, một lần nữa trở lại trong tay bệ hạ Đại Công. Sản nghiệp tơ lụa không còn là của Mạnh Hàn, tất nhiên cũng không có cách nào tiếp tục. Như vậy bọn họ sẽ lại đạt được mục đích chèn ép hầu tước đại nhân.

- Chuyện Tử tước Antonio mua nô lệ Tinh Linh, nhất định phải tuyên truyền trắng trợn ra ngoài.

Bệ hạ Đại Công suy nghĩ một chút, xoay người nhìn Nhị điện hạ nói:

- Lão nhị, nếu phòng đấu giá đã không thể nào bảo toàn, những người kia cũng không còn tác dụng nữa. Vậy giao cả bọn họ cho Tinh Linh Tộc đi.

- Vâng!

Vào lúc này, Nhị điện hạ làm sao dám nói một chữ không. Hắn chỉ dám ngẩng đầu vội vàng đáp ứng một chữ, sau đó lại lập tức cúi đầu.

Tại một nơi khác, dù là chuyện tương tự nhưng cảnh tượng lại hoàn toàn khác nhau. Tại quý phủ của hầu tước, Mạnh Hàn đáp ứng yêu cầu tham gia bữa tiệc tối của hầu tước đại nhân. Tham dự vào bữa tiệc tối đó còn có rất đông quý tộc. Bầu không khí ở đây hoàn toàn khác hẳn so với trong vương cung. Khắp nơi đều là những tiếng cười nói râm ran. Mạnh Hàn và Francis trực tiếp tìm một góc khuất, không có khách khứa và bạn bè bên ngoài để gặp mặt.

- Ta thật sự rất tò mò. Tony, rốt cuộc ngươi đã làm như thế nào?

Francis cầm một chén rượu, hài lòng đứng ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, trên mặt nói không hết sự vui vẻ trong lòng:

- Ta thật sự rất muốn nhìn thấy nét mặt của bệ hạ Đại Công bây giờ. Ta nghe có người nói vào lúc sáng sớm, khi hắn vừa nghe thấy tin tức này, đã trực tiếp hộc máu. Tony, ngươi thực sự quá lợi hại.

- Đó là do trưởng lão Meredith của Tinh Linh Tộc lợi hại, không có liên quan gì đến ta.

Mạnh Hàn rất bình tĩnh biểu thị sự khiêm tốn. Tuy nhiên, hiện tại Francis cũng mặc kệ là Mạnh Hàn hay là trưởng lão Meredith. Dù sao đi nữa vẫn là minh hữu của mình. Đối với gia tộc của mình mà nói, minh hữu càng cường đại, càng hài lòng.

- Làm rất tốt, Tony.

Ngay cả hầu tước đại nhân, sau khi tránh được những người khách mời đi tới góc đó, cũng thay đổi cách gọi tên Mạnh Hàn, thành cách gọi thân mật hơn

- Cảm ơn đại nhân!

Mạnh Hàn khẽ gật đầu, thật tao nhã giống như quý tộc thực sự.

- Tony, chỉ có điều ngươi phải cẩn thận.

Hầu tước đại nhân nhắc nhở Mạnh Hàn:

- Hiện tại bọn họ không dám đụng đến ta, nhất định sẽ chuyển ý đồ sang người của ngươi. Ngươi cũng phải cẩn thận. Nói không chừng bất cứ lúc nào cao thủ Tinh Linh Tộc cũng có thể xuất hiện ở bên cạnh ngươi, lấy đi tính mạng của ngươi.

Sau khi hầu tước đại nhân nói xong, ba người lại không nhịn được cười, bắt đầu cười ha hả.

Mạnh Hàn và Francis, hai người cười hì hì sóng đôi đi đến gần cửa lớn của sàn đấu giá, hồn nhiên không để ý tới rất nhiều ánh mắt bốc hỏa xung quanh. Sau khi nghênh ngang quan sát xung quanh một phen, Mạnh Hàn mới nhìn về phía một người của sàn đấu giá đang đứng cách đó không xa gọi một tiếng:

- Này người kia, gọi Derek tới gặp ta!

Tại thành bảo cự thạch có rất ít người dám đối xử với tổng quản Derek như thế. Cho dù hắn chỉ là một tổng quản của phòng đấu giá, nhưng có Nhị điện hạ trong bóng tối làm chỗ dựa h không có bao nhiêu người dám dùng thái độ như vậy để bắt chuyện với tổng quản Derek. Chỉ có điều, nếu hắn là thủ hạ của kẻ địch, vậy không trách được Mạnh Hàn. Chung quy cũng không thể bảo mình phải lễ phép hơn đối với một thuộc hạ của kẻ địch chứ?

- Derek tiên sinh, khoản tiền bán đấu giá của ta, hiện tại hẳn phải đưa tới cho ta rồi chứ?

Đối mặt với tổng quản Derek đang tươi cười đầy mặt đi tới, Mạnh Hàn hoàn toàn không có dự định lễ kính gì. Hắn ngồi ở trong đại sảnh của sàn đấu giá, một chân gác cao lên trên bàn, thi thoảng còn đung đưa một chút. Quả thực chính là diễn xuất của một công tử bột.

Nhìn Mạnh Hàn có biểu hiện như vậy, cho dù là Francis một công tử bột chính tông, cũng không nhịn được thoáng cười khổ.