- Không có chuyện gì, không có chuyện gì!
Một hồi lâu sau, Mạnh Hàn mới bình tĩnh lại. Thấy vẻ mặt lo lắng của Grace và hai huynh đệ Tinh Linh, Mạnh Hàn nhìn về phía bọn họ lắc đầu, ra hiệu mình không có chuyện gì. Sau đó, Mạnh Hàn hướng về phía âm thanh bên kia, lớn tiếng hỏi một câu.
- Không sai. Các ngươi dạy bọn họ ngôn ngữ Tinh Linh, dạy bọn họ sử dụng cung tiễn. Nhưng Tinh linh tộc cao quý, các ngươi có khiến người trong tộc các ngươi có thể ngẩng đầu ưỡn ngực sống ở bên trong rừng rậm này t hay không?
Các cặp sinh đôi đều là thân thể bị nguyền rủa. Mạnh Hàn tiếp xúc nhiều ngày như vậy, trên căn bản đã biết. Nói như vậy, cặp sinh đôi sau khi sinh ra, cũng sẽ bị đưa tới nơi này. Trên căn bản, cư dân Hoàng Sa Trấn không có khả năng được dạy những điều này.
Nhưng các huynh đệ Tinh Linh vừa nói được ngôn ngữ Tinh Linh, lại vô cùng giỏi về cung tiễn. Kỹ năng của chủng tộc này không phải chỉ dùng một cái gọi là thiên phú của chủng tộc thức tỉnh là có thể giải thích được. Kiếp trước nghe nói không biết có bao nhiêu đứa con của chó sói gì đó, nhưng chưa từng nghe nói có đứa con của sói có thể tự mình nói được ngôn ngữ của nhân loại.
Rất rõ ràng, những điều này đều là do các Tinh Linh dạy. Kể cả hai người lùn thợ rèn, đều hoặc nhiều hoặc ít nhận được một vài cứu tế từ chủng tộc của bọn họ. Nơi này vừa gần rừng rậm Tinh Linh, lại gần dãy núi người lùn. Chuyện này vừa nghĩ đã có thể hiểu rõ ràng.
- Đại nhân!
Hai huynh đệ Tinh Linh giống như không thể tưởng tượng được Mạnh Hàn sẽ nói như vậy. Cả hai đều có phần không biết nên nói như thế nào. Mạnh Hàn lại ra hiệu bọn họ không cần nói chuyện, lẳng lặng chờ Tinh Linh trong bóng tối mở miệng.
- Ngươi nói rất đúng. Chúng ta thật sự không cách nào khiến bọn họ sống được ở trong rừng rậm. Nguyên nhân ngươi cũng biết.
Giọng nữ lúc trước đã trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, không còn vẻ cao cao tại thượng đầy kiêu ngạo như lúc trước nữa, giống như đột nhiên biến trở thành một người khác vậy:
- Bọn họ thật sự nên hành lễ với ngươi.
- Hừ!
Cho dù giọng nữ đã nói như vậy, nhưng giọng nam thần bí kia vẫn hừ lạnh một tiếng để diễn tả sự bất mãn của mình. Chỉ có điều lần này không có uy lực như lần trước vậy. Tuy nhiên giọng điệu vẫn giữ nguyên mà thôi.
- Xin hỏi, lãnh chúa đại nhân.
Lần này giọng nữ cũng đổi cách xưng hô, gọi hắn là lãnh chúa đại nhân:
- Ngươi nói ngươi có thể giải trừ nguyền rủa của các cặp sinh đôi. Điều này rốt cuộc là thật hay giả?
Giọng điệu rất đều đều, nhưng vẫn khẩn trương cao độ. Mạnh Hàn vẫn nghe ra được từ trong đó sự mong chờ.
- Ngươi cứ nói đi?
Mạnh Hàn không trực tiếp trả lời, trái lại hỏi ngược lại đối phương:
- Ta đến Hoàng Sa Trấn lúc nào, các ngươi không thể nào không biết. Ta ở nơi này trong thời gian bao lâu, các ngươi hẳn rất rõ ràng. Xem ta đi. Hiện tại ta có dáng vẻ của người bị nguyền rủa quấn thân hay không?
Không có đáp án nào khiến người ta tin tưởng hơn so với dùng chính sự thực để đáp lại. Mạnh Hàn căn bản không cần trả lời vấn đề như vậy. Bản thân hắn đứng ở chỗ này, đã nói rõ tất cả.
- Ngươi nói là có một loại ma pháp có thể làm được. Nhưng Tinh linh tộc chúng ta càng tinh thông ma pháp hơn so với Nhân tộc các ngươi, lại chưa từng có ma pháp như vậy.
Giọng nữ lại có phần trở nên nghiêm túc:
- Pháp Thần các hạ Tinh Linh chúng ta nghiên cứu mấy trăm năm cũng không có cách nào làm được. Ngươi chỉ là một kẻ ma pháp bị ruồng bỏ nho nhỏ, tại sao dám nói mạnh miệng như vậy?
- Nghiên cứu thời gian dài cũng không tìm ra nổi sao?
Tính khí Mạnh Hàn cũng nổi lên, không chú ý tới thể diện của đối phương:
- Thời gian các ngươi đốn củi dài hay không? Dài hơn so với thời gian mấy trăm năm chứ? Còn không phải là dùng rìu nát sao? Ta là một kẻ bị ma pháp ruồng bỏ nho nhỏ, không tới mấy ngày đã phát minh ra một loại công cụ đốn củi còn lợi hại gấp mười lần so với rìu. Tại sao ta lại không thấy Pháp Thần của các ngươi làm ra nó?
Đó cũng là sự thực. Cho dù lời nói của Mạnh Hàn hết sức khó nghe, nhưng đối phương lại không hề có chỗ nào để cãi lại. Sự thực ở ngay trước mắt, người của thế giới này đốn củi đã mấy ngàn năm, tất cả đều dùng rìu. Mạnh Hàn chỉ trong mấy ngày đã làm ra cái cưa. Điều này khiến bọn họ không thể tự chủ được mà khâm phục.
Đối phương trầm mặc không nói, lại vừa vặn xác nhận suy đoán của Mạnh Hàn. Hiện tại Mạnh Hàn đã hoàn toàn có thể khẳng định, chuyện lớn chuyện nhỏ trong Hoàng Sa Trấn, các Tinh Linh đều biết rõ ràng. Hoặc là nói như vậy không thỏa đáng, nhưng chí ít nữ Tinh Linh đang nói chuyện này vô cùng rõ ràng. Tuy rằng Mạnh Hàn không biết vì sao nàng lại quan tâm đến Hoàng Sa Trấn như thế, nhưng hắn có thể kết luận, điều này nhất định có liên quan đến huynh đệ song sinh Tinh Linh.
Hoặc là nữ Tinh Linh này là mẫu thân của cặp sinh đôi Tinh Linh. Lại có thể, là tỷ muội cặp sinh đôi Tinh Linh. Dù sao đi nữa nhất định là có quan hệ. Nghe ý tứ của nữ Tinh Linh kia, Tinh linh tộc từ lúc mấy trăm năm trước đã bắt đầu nghiên cứu cái gọi là nguyền rủa của cặp sinh đôi. Như vậy nhất định là trong giai tầng có chút quyền cao chức trọng của Tinh linh tộc từng xuất hiện cặp sinh đôi. Đáng thương chính là, cặp sinh đôi kia căn bản không có nguyền rủa. Cho dù một trăm Pháp Thần, cũng có thể nghiên cứu ra cái gì? Đáng tiếc, bí mật này hiện tại chỉ có một mình Mạnh Hàn biết.
- Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng nói ra phương pháp giải trừ nguyền rủa của cặp sinh đôi cho chúng ta biết?
Sau khi trầm mặc sau một lúc giọng nói của nữ Tinh Linh lại vang lên. Lần này trong giọng nói lại có nhiều phần muốn thương lượng.
“Cơ hội!”
Trong nháy mắt trong đầu lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn chợt hiện lên hai chữ này. Các Tinh Linh xem ra đang ở trong tình thế bắt buộc phải có phương pháp này. Vậy hãy để cho Mạnh Hàn có thêm chút vốn để cò kè mặc cả.
Dùng một phương pháp giả để giải trừ nguyền rủa căn bản không tồn tại, chuyện như vậy nói ra có chút thiếu đạo đức. Nhưng Mạnh Hàn lại biết, coi như mình nói toạc ra, người khác cũng sẽ không tin tưởng. Hơn nữa nhất định sẽ xem mình là người điên hoặc là kẻ ngu si. Một khi đã như vậy, Mạnh Hàn sẽ không để ý dùng cái gọi là phương pháp này để đổi lấy một chút lợi ích.
- Ta không có cách nào hoàn toàn giải trừ, ta chỉ có thể khiến những người sinh đôi mà ta tiếp xúc không bị nguyền rủa thôi.
Trong nháy mắt Mạnh Hàn liền nghĩ đến một biện pháp ổn thỏa. Xem ra, người ở dưới áp lực, thật sự có thể phát huy được trí tưởng tượng siêu phàm:
- Chỉ cần đeo một vật trang sức ma pháp nhỏ được chế tạo đặc biệt là có thể hoàn toàn dự phòng được nguyền rủa.
- Chỉ là như vậy sao? Không thực sự bảo đảm. Có phương pháp nào tốt hơn một chút hay không?
Nữ Tinh Linh dường như rất bất mãn đối với phương thức như thế, lại truy hỏi một chút.
- Phương pháp tốt hơn sao?