Derek nghe thấy câu hỏi của Mạnh Hàn, nhất thời cảm thấy ngạc nhiên. Nghe ý tứ của Mạnh Hàn là muốn sàn đấu giá lấy ra ma hạch cực phẩm này. Tuy nhiên, điều này không phù hợp với quy củ:
- Đại nhân, chuyện này...
- Cái gì mà chuyện này?
Mạnh Hàn lập tức nhíu mày:
- Ta tốn 20 ngàn kim tệ mua ma hạch cực phẩm, lẽ nào ngươi đã quên? Nhưng đến bây giờ sàn đấu giá vẫn chưa đưa ma hạch tới! Hoặc là, đưa ma hạch cho ta. Hoặc là đưa ta 20 ngàn kim tệ. Tự ngươi xem rồi làm đi!
Nghe thấy trong nháy mắt Mạnh Hàn đem 10 ngàn linh một kim tệ mua nô lệ Tinh Linh dứt khoát nói thành 20 ngàn kim tệ, Derek còn có thể không rõ được sao. Mạnh Hàn chính là đang cháy nhà hôi của. Nhưng chuyện lần này nếu như không lay động bình, đừng nói là kim tệ, ngay cả tính mạng cũng có vấn đề. Vào lúc này, cho nữa cũng phải cho, không cho cũng phải cho.
- Vâng, đại nhân, ngày mai sẽ đưa ma hạch đến!
Derek cũng là một nhân vật có máu mặt. Nếu đã đến mức độ này, hơn nữa bệ hạ Đại Công đã tự mình lên tiếng, như vậy cái đau mà không dám kêu này cũng chỉ có thể bóp mũi lại nhận. Ai bảo ban đầu bọn họ đã tính kế với Mạnh Hàn. Điểm xuất phát đã không tốt, bởi vậy chỉ có thể chịu bị rơi hàm răng và nuốt máu. Cho dù đây cũng là do bị ép, nhưng hiện tại bọn họ không trêu chọc nổi Mạnh Hàn, càng không trêu chọc nổi chủ nhân trước kia của nô lệ Tinh Linh. Xem ra, ma hạch này cũng chỉ có thể do phòng đấu giá mình móc túi tiền ra thôi!
Tường bên trong tổn thất, tường bên ngoài tu bổ. Đây là một sự khôn khéo của thương nhân thành công. Mạnh Hàn đương nhiên phải nghĩ biện pháp để giảm tổn thất lần này xuống mức thấp nhất. Bây giờ nhìn lại không tồi. Không những mình có được hai nô lệ Tinh Linh miễn phí, lừa được một Kiếm Thánh Tinh Linh làm bảo tiêu, hơn nữa còn khiến mình hoàn toàn hợp pháp hóa việc không giao thuế. Lại thêm danh hiệu hai kỵ sĩ bảo vệ. Tiếp đó còn lấy không một khối ma hạch cực phẩm. Chuyện làm ăn như vậy chỉ có thể dùng một chữ để hình dung: giá trị!
So với sự hài lòng của Mạnh Hàn, hiện tại Derek đã có tâm tư muốn khóc. Là người chủ quản một phòng đấu giá, hắn không tán thành việc tính kế đối với khách của mình. Chỉ cần dựa vào bán đấu giá pháp trượng sinh mệnh và sản nghiệp tơ lụa, đã có thể đàng hoàng kiếm được rất nhiều tiền.
Nhưng hắn cũng chỉ một chủ quản mà thôi. Hắn vẫn không thể có được năng lực của những người xung quanh và phía sau lưng đại lão bản thật sự. Hơn nữa, hắn mơ hồ biết được, sàn đấu giá chỉ là một người chấp hành mà thôi. Chủ mưu thật sự lại là một người khác. Hơn nữa còn là đối tượng tuyệt đối không thể trêu chọc nổi.
Sau một đêm, đột nhiên lời đồn trong thành bảo biến mất hoàn toàn. Thay vào đó chính là tin tức Đại ma pháp sư Cosmo của học viện ma pháp bởi vì rải lời đồn bị treo cổ. Nghe thấy tin tức kia, những gia hỏa gần như vốn luôn nói chuyện rất say sưa truyền bá lời đồn với nhau lập tức câm như hến. Một Đại ma pháp sư, nói treo cổ là treo cổ. Bọn họ chỉ là những tiểu dân, vậy điều này càng thêm chắc chắn.
Chỉ có Y Phàm thời điểm nhìn thấy Mạnh Hàn, dường như vô cùng bất ngờ:
- Xem ra, ngươi không chỉ đơn giản là một Tử tước nho nhỏ như vậy chứ?
Có thể khiến Kiếm Thánh Y Phàm kinh ngạc như vậy, trong lòng Mạnh Hàn cũng hết sức đắc ý. Chỉ có điều ngoài miệng hắn không nói gì, nhún vai, hai tay mở ra, ra hiệu mình vô tội.
So với tin tức nô lệ Tinh Linh, tin tức một Đại ma pháp sư bị treo cổ càng khiến người ta chấn động. Sau khi thành công kiến mọi người kinh sợ, cũng khiến càng nhiều người có một sự hiểu biết sâu hơn về Mạnh Hàn.
Chí ít tại học viện ma pháp, vẫn có không ít người biết được sự khác biệt giữa Đại ma pháp sư Cosmo và Mạnh Hàn. Mạnh Hàn thí luyện ma pháp thất bại, có mấy ma pháp sư thân cận với Cosmo và Cosmo cùng chúc mừng.
Không ngờ, lúc này mới mấy ngày ngắn ngủi, Đại ma pháp sư Cosmo đã bị treo cổ. Hơn nữa còn thú nhận đã động tay động chân đối với cuộc thí luyện ma pháp của Mạnh Hàn. Bởi vì vậy, hướng gió lập tức đổi chiều. Bất kể là học viên của những ma pháp sư kia hay là những ma pháp học đồ đang học tập trong học viện ma pháp đều căm phẫn dâng trào. Bất luận là ai cũng không muốn nghe đến chuyện có người gian lận trong cuộc thí luyện ma Pháp Thần thánh. Nếu như ngày hôm nay là Mạnh Hàn, như vậy ngày mai có thể đến phiên mình hay không?
Mạnh Hàn cũng không để ý đến thái độ của các học viện đối với hắn. Trên thực tế, hiện tại ngoại trừ viện trưởng Green kiên trì không phải ma pháp sư không được học tập ma pháp cao cấp hơn ra, tại những địa phương khác thậm chí đang tận lực lấy lòng Mạnh Hàn. Tỷ như, khi biết được thời điểm Mạnh Hàn thí luyện ma pháp bị Cosmo quấy rối phía sau lưng, thậm chí chủ động liên hệ Mạnh Hàn, muốn hắn tiến hành thí luyện ma pháp lại một lần nữa.
Chỉ có điều sau khi Mạnh Hàn gặp mặt bệ hạ Đại Công, tâm tư của hắn đã thay đổi. Huống hồ, cho dù thí luyện ma pháp lại lần nữa, hắn cũng không có cách nào triệu hồi ra sủng vật ma pháp. Cuối cùng, hắn đành tìm một lý do để chối từ.
Sáng sớm ngày hôm sau Derek tiên sinh liền phái người mang một ma hạch cực phẩm hệ hỏa lớn gần bằng nắm đấm của một nam tử cường tráng.
Thật ra chỉ cần là ma thú cấp năm, ma hạch kia đã được gọi là ma hạch cực phẩm. Không phải không có cấp bậc cao hơn, nhưng tới lúc đó không thể gọi làm cực phẩm nữa, mà đã tiến vào hàng trân phẩm thế gian hiếm thấy.
Thời điểm ma hạch được đưa tới, theo thường lệ Francis đang ở chỗ của Mạnh Hàn. Hắn cũng nhìn thấy khối ma hạch này. Mấy ngày qua, mỗi ngày Francis đều đi qua một chuyến, giống như đi làm. Điều này khiến người ngoài cảm giác, Francis thậm chí là người một nhà, có quan hệ tương đối gần với Mạnh Hàn.
Trên thực tế, Francis làm rất thành công. Trước khi bệ hạ Đại Công triệu kiến Mạnh Hàn, hắn đã thành công đưa ra cho Mạnh Hàn một sự phân tích đối với người đứng sau hậu trường. Cứ như vậy, cho dù bệ hạ Đại Công lôi kéo Mạnh Hàn thế nào, trong lòng Mạnh Hàn cũng sớm bị gieo xuống một cây gai.
- Xem ra phòng đấu giá đã tiếp nhận một sự giáo huấn.
Francis cầm viên ma thạch hệ hoả lên, yêu thích không buông tay:
- Ngay cả loại ma hạch cực phẩm này cũng đưa ra.
- Thế nào? Cảm thấy hứng thú sao?
Mạnh Hàn nhìn thấy dáng vẻ Francis như vậy, không nhịn được hỏi một câu.
- Ra giá đi!
Francis và Mạnh Hàn gần như đồng thời nói ra câu này. Sau đó Francis không nhịn được cười khổ nói:
- Ngươi không thể đổi câu nào mới mẻ hơn sao?
- Mới mẻ? Tại sao phải đổi câu mới mẻ hơn?
Mắt Mạnh Hàn thoáng nhìn về phía Francis:
- Bằng hữu là bằng hữu, chuyện làm ăn là chuyện làm ăn, cũng không thể bảo ta đưa cho ngươi chứ?
- Keo kiệt!
Francis ném khối ma hạch kia trở lại. Sau đó hắn liền nhìn Mạnh Hàn dường như căn bản không thèm để ý vậy, tiện tay giao cho Demi đứng ở phái sau lưng. Francis không nhịn được lắc đầu:
- Quên đi, ngươi không muốn đưa cho ta, ta đưa cho ngươi là được rồi.