Thiên Hạ Vô Song

Chương 256: Điều Khiển Chi Tiết Tỉ Mỉ (2)




Đây là thiện ý biểu đạt đền bù khác mà Francis muốn làm. Người chính là như vậy, dệt hoa trên gấm chiếm là đa số, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi quá ít hoặc không có.

- Mặt khác đại công tước bệ hạ dường như cảm thấy hứng thú với cường nỏ đại nhân bắn chết Đại Kiếm Sư đỉnh phong đấy, gần đây sẽ phái người thương lượng chuyện này với đại nhân.

Nhìn thấy lãnh chúa đại nhân, không, thành chủ đại nhân tâm tình đúng là rất tốt, Jensen tiên sinh không ngại nói thêm tin tức cho Mạnh Hàn.

- Rất tốt, Jensen tiên sinh.

Mạnh Hàn nghe thế thì không có ngạc nhiên, nhưng mà nhìn Jensen biểu hiện ra thái độ này thì vô cùng hài lòng:

- Ta nghĩ mỗi tháng ta giao ra một trăm kim tệ là hoàn toàn hợp tình lý rồi. Jensen tiên sinh, ta rất hài lòng.

Nghe được Mạnh Hàn khoa trương như vậy Jensen tiên sinh cũng cảm giác được nội tâm buông lỏng rất nhiều, thản nhiên có một loại cảm giác thả lỏng. Nói thật bàn về thế lực Jensen nói không chừng có thể phái một người nhẹ nhõm giải quyết Mạnh Hàn; luận tuổi tác Jensen so với Mạnh Hàn còn lớn hơn; luận kiến thức Jensen so với Mạnh Hàn còn nhiều hơn; cho dù là luận tước vị Jensen nhìn thấy quý tộc tước vị cao hơn Mạnh Hàn một đống lớn, thế nhưng mà ở trước mặt Mạnh Hàn thì Jensen có một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía khi báo cáo. Có lẽ là lần trước thi thể Austin đã lưu lại ấn tượng khắc sâu với hắn.

Tiễn người bái phỏng rời đi, rốt cuộc Mạnh Hàn cũng có thời gian ngồi trong sân phủ lãnh chúa của mình hưởng thụ sinh hoạt an nhàn. Demi cùng Diana gần đây càng ngày càng càng chăm chỉ luyện tập ma pháp, Mạnh Hàn cũng không phản đối các nàng, ngược còn tăng thêm ủng hộ. Nhưng mà hai nữ hiện tại khuyết điểm lớn nhất chính là ma lực quá thấp, Mạnh Hàn đã bảo các nàng dựa theo phương pháp của mình mà tu hành. Mà Mạnh Hàn bản thân thì ngồi trong sân, vừa phóng thích ma pháp vừa lặng lẽ suy nghĩ.

Hiện tại Hoàng Sa Trấn đã biến thành Hoàng Sa Thành, Mạnh Hàn hiện giờ thu được nhiều kim tệ nên có thêm lực lượng. Hơn nữa trải qua chuyện thành chủ Bạo Phong Thành thì tin tưởng không có bao nhiêu người đối nghịch với mình.

Nhưng mà trong nội tâm Mạnh Hàn vẫn cẩn thận ý thức được gian nan và khổ cực của mình. Loại cẩn thận này không dính gì tới kiếp trước của Mạnh Hàn, dường như sau khi đi tới thế giới này trở thành lãnh chúa của một đám song bào thai thì chậm rãi sinh ra chuyển biến. Sau khi trải qua chuyện Tinh linh tộc, Bạo Phong Thành thì hình thành tính cách tự nhiên.

Nhân vô viễn lự, Mạnh Hàn hiện tại chính là như thế, nhưng đây chỉ là tạm thời mà thôi. Tạm thời mà nói lo gần thì không có, nhưng Mạnh Hàn nhất định phải cân nhắc cho lâu dài. Lấy song bào thai làm vợ, Mạnh Hàn cũng không phải nói cho có mà thôi, mà trong nội tâm của hắn thầm hạ quyết tâm, một chút rồi sẽ đến. Nhưng mà cụ thể làm cách nào được thì chính là vấn đề làm Mạnh Hàn đau đầu hiện giờ.

Thời điểm đang tự hỏi thì Mạnh Hàn vẫn không quên phóng thích ma pháp và điều khiển nguyên tố của mình. Gần đây luyện tập ma pháp Mạnh Hàn cơ hồ cảm giác ma lực không có tăng trưởng, dường như tác dụng của minh tưởng cũng thấp đi, Mạnh Hàn không thể không nghĩ biện pháp hạ công phu lên kỹ xảo điều khiển.

Trong tay phóng thích túy ý, là nhất cấp ma pháp Địa Thứ Thuật, đương nhiên cũng là ma pháp nhất cấp duy nhất Mạnh Hàn biết được. Nhưng mà hiện tại luyện tập so với điên cuồng trước kia khác nhau, phóng xuất Địa Thứ Thuật thì Mạnh Hàn cũng không phải ngay sau đó phóng thích cái thứ hai, mà ma lực của mình tiếp tục phát ra đã phóng thích gai đất.

Nếu có người lúc này ở bên người Mạnh Hàn quan sát thì kinh ngạc phát hiện rằng Mạnh Hàn hiện tại căn bản không cần cầm ma pháp trượng nữa, chỉ đưa hai tay thì dưới mặt tay phải của Mạnh Hàn nổi lên một gai đất tinh tế, chỉ có điều gai đất này không phải bất động, mà là theo tay phải của Mạnh Hàn lắc lư thì không ngừng cải biến độ cao và phương hướng, nó giống như món đồ chơi linh hoạt trong tay của Mạnh Hàn, muốn biến hóa thế nào thì biến hóa thế đó.

Hơn nữa thời gian phóng thích gai đất cũng rất dài, cơ hồ là Mạnh Hàn có bao nhiêu ma lực thì có thể ủng hộ bấy nhiêu thời gian. Thỉnh thoảng Mạnh Hàn giơ tay lên thì gai đất linh hoạt biến dài lên, sau đó theo tay phải của Mạnh Hàn hạ xuống thì biến thành vốn có. Động tác không lớn và không làm mọi người chú ý tới, biểu hiện ra tác dụng điểu khiển Địa Thứ Thuật không gì so sánh nổi, làm cho người ta không tin nổi.

Càng làm cho không người nào có thể tin là, đó cũng không phải hiệu quả do Mạnh Hàn làm hết sức chuyên chú, mà Mạnh Hàn vừa suy tư vừa theo thói quen vô ý thức này phát ra. Đáng tiếc là trừ Mạnh Hàn thì bên người không có ai nhìn thấy cảnh này.

Nhịn không được Mạnh Hàn đem mục tiêu suy tư chuyển qua người Amanda mù lòa. Rất kỳ quái nàng là người con gái yếu ớt nhu nhược, tại sao biết được chuyện của quý tộc và cường giả, đây là vấn đề Mạnh Hàn không cách nào lý giải. Nhưng mà Amanda có bộ dáng nhu nhược này nên mỗi lần Mạnh Hàn gặp cô ta đều giống như không có phòng bị gì cả. Không đơn giản như thế, chỉ cần nhớ tới bộ dạng nhu nhược tùy thời có thể bị chà đạp này Mạnh Hàn liền không nhịn được có xúc động chà đạp nàng. Kỳ quái là chỉ có nhớ tới như vậy thì khi đi tới bên người nàng không thể làm gì được.

Vừa nghĩ tới đây dục hỏa trong nội tâm Mạnh Hàn lại bị khơi mào lên, Elyse xuất hiện trước mặt của Mạnh Hàn. Nhìn thấy Elyse, con mắt Mạnh Hàn sáng ngời, đứng dậy không đợi Elyse nói chuyện, một tay kéo nàng vào ngực và hôn thật sâu.

- A...

Trong miệng Elyse phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn thực cốt, lúc này Mạnh Hàn đang nhấm nháp môi nàng thì lập tức cũng không cầm giữ được nữa, một tay ôm ngang mỹ nữ vào người rồi mang nàng đi vào trong phòng.

Mạnh Hàn cảm giác rất kỳ quái, thập phần mỹ diệu nhưng lại không biết không đúng ở đâu. Elyse dưới thân trừ phát ra tiếng rên rỉ không dứt, không nói một lời, sau khi hắn phát tiết hung mãnh một hồi, giờ phút này vẫn không nhúc nhích giống như đã thỏa mãn toàn thân bủn rủn không cách nào nhúc nhích được, hoàn toàn không có thói quen như Elyse sau khi ân ái sẽ rúc vào ngực của hắn được an ủi vuốt ve. Ngoài cảm giác kỳ quái Mạnh Hàn ngẫu nhiên đảo qua hạ thân của nàng, lại ngạc nhiên phát hiện là máu hồng.

- Ngươi không phải Elyse?

Trong đầu Mạnh Hàn ầm ầm một tiếng, nhìn qua nữ tử bên người của mình kinh hãi kêu lên.

- Ngươi là Grace!

Hai nữ vốn là song bào thai, tướng mạo giống như đúc, thậm chí âm thanh lời nói cũng không có gì khác nhau, Mạnh Hàn chủ yếu vẫn dùng thần thái phân chia hai nàng. Elyse thì hướng ngoại, Grace hướng nội một ít, không ngờ lần này nhận lầm người. Mạnh Hàn cũng đang kỳ quái tại sao Grace ăn mặc quần áo của Elyse tiến tới?

Vừa mới nói ra câu này thì Grace vừa mới ân ái với hắn lúc này như bị thiên đại ủy khuất, bắt đầu yên lặng chảy nước mắt.

Chỉ có điều được Mạnh Hàn an ủi một chút Grace đã ghé vào bộ ngực hắn bắt đầu thút thít nỉ non, đương nhiên trừ có chút xấu hổ ra Grace thút thít nỉ non vì vui mừng.