Thiên Hạ Vô Song

Chương 222: Mua Sắm Nguyên Liệu (2)




Mặc kệ như thế nào, Mạnh Hàn yêu cầu hợp đồng là Mạnh Hàn phải lo liệu, chuyện này hoàn thành nhanh chóng. Đối với hai đối thủ cho dù yêu cầu gì cũng đồng ý thì Mạnh Hàn cũng không có làm quá phận, chỉ là đơn giản quy định quyền hạn lũng đoạn vô hạn, hơn nữa không được vô cớ làm gián đoạn nguồn cung. Sau đó quy định giá cả và số lượng hàng thấp nhất giao trong ngày, hai bên ký tên và đại công cáo thành.

Đối với Mạnh Hàn mà nói Tinh linh tộc độc nhất vô nhị cung ứng cho mình thì chính là cho hắn kim tệ để chế tạo lâu đài bằng vàng ròng. Còn đối với tỷ muội tinh linh mà nói các nàng dường như cũng lập đại công, chẳng những đem tơ của Tùng Lâm Tri Chu là đại phiền toái chuyển giao cho Mạnh Hàn, nhưng lại còn nhận được nhiều kim tệ từ Mạnh Hàn. Phải biết rằng mỗi ngày những đại tiểu gia hỏa bò sát kia sản xuất sợi tơ còn không phải một con tằm có thể so sánh.

Thoạt nhìn song phương đều vô cùng vui vẻ, nhất là Mạnh Hàn hoàn toàn cân nhắc cho lập trường của hai nàng, càng làm cho Louisa cùng Louise lưu luyến quên về. Đáng tiếc khi các nàng giao dịch xong với Mạnh Hàn thì vừa lúc tới giờ các nàng tập luyện ma pháp, hai nàng không thể không rời khỏi Hoàng Sa Trấn, trở lại Tinh Linh sâm lâm.

Trước khi rời đi Mạnh Hàn bảo hai nàng cởi quần áo ra, chính mình lần nữa tiếp nhận mát xa tinh thần lực của hai nàng, trì hoãn thời gian nguyền rủa bị áp chế phát tiết trên người của các nàng, sau đó cho các nàng rời đi.

Lúc này Mạnh Hàn cầm lấy áo giáp của các nàng quán thâu ma lực vào, tỷ muội tinh linh thay đổi quần áo bình thường đi ra ngoài, trên mặt dường như còn nhiều một tia thẹn thùng. Nhưng mà các nàng cũng không cự tuyệt an bài của Mạnh Hàn, ngược lại mười phần phối hợp. Chuyện này những người đi theo bảo tiêu không hiểu thế nào, bởi vì bản thân bọn họ căn bản không cách nào tới gần tỷ muội tinh linh cởi áo giáp.

Mạnh Hàn căn bản không sợ bị tinh linh tộc trả thù, trì hoãn lực lượng nguyền rủa của tỷ muội Louisa chính là một phần của hiệp nghị. Chỉ có điều Mạnh Hàn vừa ân ái với Elyse xong, Mạnh Hàn dường như chờ mong càng nhiều mỹ nữ hơn, cả quá trình cũng là Mạnh Hàn tưởng tượng hương diễm vô cùng.

Hiện tại Mạnh Hàn hận không thể nguyền rủa hai kiện áo giáo tinh mỹ do Ải nhân đại sư chế tạo mất đi hiệu lực, như vậy Mạnh Hàn có thể danh chính ngôn thuận yêu cầu Tinh linh tộc sử dụng họa pháp khắc trên thân thể. Đáng tiếc đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, lại không thể trở thành sự thật. Nếu như chỉ mấy tháng áo giáp bị phá hư, người đầu tiên bị hại chính là Mạnh Hàn.

Tỷ muội tinh linh cất bước trong lưu luyến, Mạnh Hàn trước tiên tìm đến Grace cùng Elyse, nhưng mà có khả năng do tài phú lớn kích thích nên hắn cũng không có chú ý tới Grace nhìn thấy hắn thì trên mặt đỏ bừng, cũng đồng dạng không có chú ý tới bi thương trong mắt Elyse.

- Ta muốn mấy cao thủ dệt vải, tốt nhất là người một nhà.

Mạnh Hàn yêu cầu tìm người thì cho tới bây giờ đều không nói rõ lý do, nhưng chuyện này không ảnh hưởng tới kích động của người đi tìm người. Grace chính là như vậy, bị kích động tự mình đi tìm người.

- Chúng ta sắp phát tài, biết không, Elyse?

Mạnh Hàn đợi Grace vừa rời đi thì nhanh chóng ôm Elyse vào trong ngực, ôm nàng ngồi xuống:

- Chúng ta sẽ làm cho thành chủ Bạo Phong Thành và những gia hỏa đang cười nhạo chúng ta nhìn thấy! Từ nay về sau mọi chuyện sẽ do chúng ta nói!

Elyse nhìn qua biểu lộ hưng phấn của Mạnh Hàn và nghe Mạnh Hàn kích động tới mức nói năng lộn xộn, trên mặt hiện ra nụ cười, đem mặt của mình dựa vào lồng ngực của Mạnh Hàn, hai tay gắt gao ôm lấy thân thể Mạnh Hàn, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc và bi thương xen lẫn.

Mạnh Hàn căn bản không có chú ý tới chỉ nâng đôi má của Elyse lên sau đó hôn một cái thật sâu. Elyse không có chút phản kháng, không lưu loát phối hợp với hắn, giống như chỉ cần Mạnh Hàn nguyện ý thì nàng cam tâm tình nguyện phối hợp mà làm.

- Ah!

Mạnh Hàn cũng không chú ý tới Demi cùng Diana tiến đến, đột nhiên hai tiểu thị nữ chú ý tới một màn này. Dường như hai nàng cũng kinh ngạc ngây người. Demi phát ra âm thanh duy nhất nhưng lập tức đã bị Diana che miệng lại. Sau đó không làm kinh động tới Mạnh Hàn cùng Elyse, Diana lôi kéo Demi trực tiếp rời khỏi gian phòng của hai người.

Thời điểm Grace mang theo mấy lão nhân chạy đến thì Mạnh Hàn cùng Elyse đã khôi phục bình thường, tách ra ngồi chờ Grace đến. Lần này Grace mang người tới toàn bộ đều là người một nhà trong Hoàng Sa Trấn, tuy là tuổi già nhưng đều là dệt hảo thủ. Cũng chính bởi vì bọn họ lớn tuổi mới có thể làm những việc nhẹ ít tốn thể lực này. Quần áo trên Hoàng Sa Trấn đều là sợi thực vật do bọn họ làm ra.

Mạnh Hàn không có khách khí, trực tiếp nói yêu cầu của mình ra, dù sao trong trí nhớ là dùng nước sôi kéo tơ, sau đó dùng tơ làm nguyên liệu dệt vải, những chuyện này hắn nhớ rất nhiều. Còn lại cần những người lão luyện này tự lục lọi. Vừa vặn có hàng mẫu của tỷ muội Louisa cùng Louise mang tới đủ cho bọn họ làm thí nghiệm, hơn nữa, bắt đầu từ ngày mai, tinh linh sẽ không ngừng mang hàng tới, chỉ cần thí nghiệm thành công bọn hắn sẽ dệt ra một tòa kim sơn.

- Bạo Phong Thành, hừ!

Mạnh Hàn nhìn qua hướng của Bạo Phong Thành, hừ lạnh một tiếng:

- Cho dù đem mỏ đá cho các ngươi thì thế nào? Dù ngươi có phong tỏa cả Hoàng Sa Trấn thì thế nào? Thời điểm tơ lụa xuất hiện thì các ngươi sẽ biết rõ cái gì gọi là dùng kim tệ đập chết người.

Sau đó Mạnh Hàn hăng hái leo lên tường thành Hoàng Sa Trấn, nhìn qua sa mạc xa xa, chỉ vào một hướng nhìn Grace cùng Elyse nói ra:

- Nhìn thấy không? Phiến sa mạc này từ nay về sau sẽ xuất hiện một con đường, hơn nữa sẽ khai sáng ra một cái tên, con đường tơ lụa.

- Lucy, chúng ta Tony lãnh chúa đang làm cái gì?

Francis Tử tước đại nhân hưởng thụ lấy phục thị ôn nhu của thị nữ ma pháp xinh đẹp, hai tay mò mẫn dưới vạt áo của nàng, trong miệng uống một ngụm rượu đỏ do thị nữ xinh đẹp dùng miệng đưa tới, mới nhớ tới cái gì đó hỏi một câu.

- Tony đại nhân tại Bạo Phong Thành vì cứu nữ quản gia xinh đẹp đã đem quyền sở hữu mỏ đá giao cho thành chủ Bạo Phong Thành Eder Tử tước.

Mỹ nữ ma pháp sư Lucy cầm lấy một hoa quả bóc vỏ đưa vào miệng của Tử tước, tùy ý hai tay Francis chiếm tiện nghi của mình, ngoài miệng vẫn trả lời tự nhiên.

- Khinh địch như vậy? Hắn nhường lợi ích trên tay của mình?

Francis hiển nhiên không ngờ Mạnh Hàn có thể xử lý như vậy, nhịn không được nhíu mày:

- Chuyện này chẳng phải quá ngốc a? Chúng ta không cần phải cân nhắc vấn đề hợp tác với hắn nữa?

- Ngươi có thể vì ta mà nhượng xuất sản nghiệp không?

Con mắt Lucy ma pháp sư sáng ngời linh hoạt đảo một cái, lập tức hỏi ra một vấn đề:

- Ví dụ như sản nghiệp buồng vệ sinh trong tay của ngươi?

- Ngươi cứ nói đi? Mỹ nữ!