Thiên Hạ Đệ Nhị

Quyển 1 - Chương 3: Nghề luồn lách




Rõ ràng mấy cô nhóc không quen hắn, làm sát thủ rất ít khi đánh chung với tổ đội, ngay cả bản thân tôi cũng không nghĩ đến hắn sẽ đồng ý.

Một đường chém giết cũng không có gì khác thường, tôi chú ý đến kỹnăng và thao tác của hắn, mỗi thứ đều lưu loát, không hổ danh nghề sátthủ cao quý nhất toàn trò chơi.

À, có điều người dám xem lão đại Ẩm Huyết Minh là một đống tiền vàng thì ít nhiều gì cũng luôn có chút tài năng.

[Phụ Cận] Mộc Tương Phi: Thêm điểm tránh né không?

[Phụ Cận] Tội Phạm: ừ.

Boss thứ hai trong phó bản kêu là kẻ giám sát, cầm một cây cung rách đứng trên đài của sơn động bắn ào ào loạn xạ.

Tôi dẫn đám nick nhỏ mới vừa leo lên đài, thì thích khách tên TộiPhạm đã không còn thấy bóng dáng đâu cả. Thầm lau mồ hôi một cái, quảnhiên là nghề luồn lách, thân thủ thật nhanh!!

Một hồi lâu, trên kênh phụ cận.

[Phụ Cận] Tội Phạm: Khốn kiếp, cái phó bản rách gì đây, vậy mà cũng nằm xuống!

[Phụ Cận] Mộc Tương Phi: -.-

Hắn rất cố gắng, tôi miễn cưỡng nhìn hắn chạy giữa đám quái đỏ, rồi dứt khoát tìm chỗ ngồi xuống ngắm cảnh.

Mấy nick nhỏ đi theo sau thân tôi thỉnh thoảnh nhảy lên kênh chat.

[Phụ Cận] Ngọc Bích Tiểu Tranh Tranh: Ôi, ôi, ôi. Đẹp trai, đẹp trai, đẹp trai chết được.

[Phụ Cận] Tiểu Nguyệt Nhi: Cánh, anh ấy có đôi cánh màu đỏ!!

……………

Ra khỏi phó bản, dưới màn hình nhảy ra một tin nhắn riêng màu đỏ.

[Bạn Tốt] Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Ngô Đồng Mê Cảnh, vào đội.

[Phụ Cận] Mộc Tương Phi: Thế lực bảo tôi vào phó bản, tôi đi trước.

[Phụ Cận] Tội Phạm: Ừ.

Hệ Thống: Tội Phạm thoát khỏi tổ đội.