A Ly bị hai gã thị vệ áp , đưa vào liều trại của Thủy Du Ngân, ai ngờ mới vừa đi tới nửa đường, chợt nghe gặp trong doanh địa đột nhiên truyền ra một trận tiếng động xôn xao rung trời. Hướng người bên cạnh nghe ngóng, mới biết được là muốn công thành !
Công thành ý vị như thế nào?
Đối với A Ly mà nói, ý là Mạc Triêu Diêu sẽ lâm vào nguy hiểm thật lớn!
A Ly bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn phía Chiêu Nam Thành xa xa dù biết rõ vọng không thấy.
Mạc Triêu Diêu còn ở lại nơi đó, hắn một mình một người, thật sự không lo sao? Hắn thật sự có thể bình an trốn ra sao?
Bất quá hiện tại A Ly sớm là Bồ Tát bùn qua sông, tự thân khó bảo toàn. Y bị bọn thị vệ trói chéo tay về sau, ném vào lều trại Thủy Du Trần . Nhưng Thủy Du Ngân đã sớm xuất trướng chuẩn bị đi công thành, trong lều không có một bóng người. Thị vệ trưởng tự chủ trương mà phái ba gã thị vệ, trông coi trọng phạm A Ly này, chờ Thủy Du Ngân trở về sẽ trừng trị. Mà những người khác trong doanh, đều theo đại quân đi công thành.
Bị dây thừng cột lấy, bị thị vệ coi chừng dùm, A Ly động liên tục một chút đều sẽ khiến bị chú ý, chớ nói chi là thời cơ chạy trốn.
Cùng ba gã thị vệ phụ trách trông coi kia mắt to trừng đôi mắt nhỏ đã lâu, A Ly dần dần nổi lên khốn đốn, âm thanh kêu gào của bọn lính bên tai đã càng ngày càng nhỏ, nói vậy đã sắp ra doanh, chuẩn bị hướng Chiêu Nam Thành xuất phát .
Không biết qua bao lâu, A Ly dần dần chống đỡ không được, chậm rãi nhắm hai mắt lại, lui trên mặt đất ngủ đi.
Loáng thoáng ở cảnh trong mơ nhìn thấy Mạc Triêu Diêu, mộng hắn bị Thủy Du Ngân bắt được.
Cẩn thận nhớ lại, cung đế bị Triệu Khuông Dận bức lui vị kia, sau lại giống như bị phong tướcTrịnh vương gì đó, không bị chém giết. Cho nên A Ly đang ở trong mộng không ngừng cầu nguyện, nếu Thủy Du Ngân muốn làm Triệu Khuông Dận, coi như giống nhau một chút tốt lắm. Lưu Mạc Triêu Diêu một mạng, phonh làm tiểu vương ở biên quan cho hắn làm, ngàn vạn lần không cần đoạt tính mạng của hắn!
Ở nơi khác, đại quân Hi Tương tới gần Chiêu Nam Thành.
Vốn tưởng rằng sẽ có một trận đánh ác liệt để đánh, nhưng ai ngờ quân thủ thành Đại Lý lại mở rộng cửa thành, nghênh đón Thủy Du Ngân vào thành.
Thủy Du Ngân vào Chiêu Nam Thành, nói sẵn sàng đàm phán. Bởi vì trước đây, Thủy Du Ngân sớm giam chân Đại Lý quân trên phương Bắc, đem bọn họ vây khốn ở một tòa thành nhỏ, nếu Thiển Thương bên này vỡ tan đàm phán, rất có thể làm cho những người đó cũng lâm vào nguy hiểm. Cho nên lúc này, Thủy Du Ngân đưa ra hợp nghị, tuyệt đối là lấy tư thái người thắng xuất hiện. Mà bên Đại Lý, thật sự hình như là đã nhận ân huệ của hắn.
Cửa thành đã mở, Thủy Du Ngân vào thành, thủ thành chủ tướng Hổ Báo Kỵ Đô thống Thiển Thương tự mình đón chào.
Mà lúc này, Mạc Triêu Diêu cải trang thành binh Đại Lý, đã chạy tới bên cạnh cửa thành, cùng đợi đục nước béo cò, cơ hội chạy ra thành.
Đại đội nhân mãHi Tương đứng ngoài thành chờ mệnh, mà chân chính vào thành, lại chỉ có mình Thủy Du Ngân cùng tinh binh hộ vệ không đến trăm người. Gặp đối phương quần áo gọn nhẹ ra trận, Thiển Thương cũng lễ phép mà triệt hồi trọng binh gác cửa thành, chỉ dẫn theo vài tên thị vệ bên người, đứng ở cửa thành, nhìn Thủy Du Ngân thúc ngựa mà vào.
Thủy Du Ngân liếc mắt một cái trông thấy Thiển Thương, ở trước mặt hắn ghìm dây cương, xoay người xuống ngựa. Khóe môi nhếch lên một tia cười yếu ớt, không có hàn huyên, trực tiếp tiến vào chính đề, hỏi: “Hoàng Thượng đâu ?”