Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 77-6




“Ừ, Dao nhi có lòng ” Mộ Dung Lưu Tôn nói xong đứng lên, có hắn ở chỗ này, chỉ sợ nàng không thể thoải mái, hơn nữa hắn còn có chính vụ phải xử lý: “Thưởng hoa yến là ba ngày sau.”

Mộc Thanh Dao dẫn Mộ Dung Tinh Trúc cùng người của Phượng Loan cung, cung tiễn hoàng thượng.

Đợi được hoàng thượng đi khỏi, Mộ Dung Tinh Trúc khuôn mặt liền xụ xuống, cái miệng chu lên mười hai vạn phần không vui: “Hoàng tẩu, người ta không muốn lập gia đình.”

Mộc Thanh Dao lành lạnh liếc nhìn tiểu nha đầu ở một bên đang phát giận, thật là, nha đầu kia lo lắng căn bản là dư thừa, dù cho nàng muốn gả, chỉ sợ hoàng thượng còn muốn giữ nàng lại hai năm nữa, hoàng thượng sở dĩ nói như vậy, chỉ bất quá để có lý do tổ chức thưởng hoa yến mà thôi.

“Tinh Trúc không cần phải lo lắng, nói đến tứ hôn, trên ngươi còn có Bắc Tân vương, Nam An vương cùng Như Âm công chúa, dù thế nào cũng còn chưa tới phiên ngươi? Ở đâu mà thoáng cái liền có nhiều người nhân trung long phượng như vậy, ngươi hãy an tâm một chút đi.”

Mộ Dung Tinh Trúc vừa nghe hoàng tẩu nói, thì ra mình không có để ý, trên mình còn có ba người mà, sốt ruột hẳn là người khác, nàng gấp cái gì a, nghĩ xong lại cao hứng lên, quấn quít lấy Mộc Thanh Dao muốn tiếp tục nghe chuyện cười, Mộc Thanh Dao vốn muốn không để ý đến nàng, nhưng cuối cùng thực sự chịu không nổi nha đầu kia, lại kể một truyện cười.

Phượng Loan cung, một bầu không khí hoà thuận vui vẻ.

Quảng Dương cung, lúc này bầu không khí có chút quái dị, toàn bộ đại điện một mảnh yên lặng, thái hậu ngồi ngay ngắn ở trên cao, vẻ mặt bí hiểm, như có điều suy nghĩ, Lý công công đứng ở bên người nàng, cẩn thận mở miệng: “Nương nương, ngươi xem việc này?”

“Lập tức phái người truyền tin đến phủ hữu thừa tướng, làm cho hắn tức khắc tiến cung nghị sự.”

Thái hậu trầm mặt lạnh lùng phất tay, Lý công công cung kính đi ra ngoài, phái người đi đến phủ thừa tướng thông báo cho thừa tướng đại nhân, lần này hoàng thượng nhất định có mục đích riêng, hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?

Thái hậu từ từ suy xét, bên ngoài thì hắn có ý tốt, vì Bắc Tân vương và Nam An vương cùng hai vị công chúa mà tứ hôn, kỳ thực đối tượng hắn chân chính muốn tứ hôn, hẳn là con trai Lưu Mạch của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không để cho hắn khống chế hôn nhân của con trai này, con nàng muốn kết hôn với ai, phải do người làm mẹ như nàng quyết định.

Thừa tướng còn chưa tiến cung, thì Như Âm công chúa đã xông vào, thở hổn hển, vẻ mặt tức giận mười phần chất vấn thái hậu nương nương.

“Mẫu hậu, đây là ý gì?”

Thái hậu vốn đang lúc suy nghĩ, không biết Như Âm công chúa nói cái chuyện ma quỷ gì, đôi mắt u lạnh trừng nàng: “Ngươi nói cái gì đó?”

“Thưởng hoa yến, tứ hôn, có chuyện này hay không?”

Như Âm tiếng nói lớn hơn rất nhiều lần, làm thái hậu bị ù cả tai.

Trong đại điện, cung nữ cùng thái giám hù đến đổ mồ hôi, Như Âm công chúa luôn luôn cùng thái hậu đối nghịch, nhưng chuyện này hình như không liên quan tới thái hậu nương nương, thưởng hoa yến là hoàng thượng tổ chức, thái hậu tựa hồ cũng rất khó xử, bất quá Như Âm công chúa không phải nên vui vẻ hay sao?

Nghe nói lần thưởng hoa yến này, sẽ vì công chúa mà tứ hôn, Như Âm công chúa thái độ làm người kiêu ngạo lại ương ngạnh, nếu như hoàng thượng không tứ hôn, còn có người nào lại muốn cưới nàng.

Mọi người tuy rằng nghĩ thế, cũng không dám lộ ra chút suy nghĩ nào, cùng nhau nhìn thái hậu nương nương, chỉ thấy nương nương vẻ mặt phiền chán, phất phất tay: “Ai gia cũng là mới biết được chuyện này, nghe nói hoàng thượng ba ngày sau sẽ tổ chức thưởng hoa yến, đến lúc đó sẽ vì các ngươi mà tứ hôn, ngươi hãy chuẩn bị một chút đi, đến lúc đó tìm một người gả đi ra ngoài là được.”

“Mẫu hậu?”

Mộ Dung Như Âm đột nhiên rống kêu lên, thanh âm vang dội, làm cho thái hậu nương nương giật mình một trận tim đập nhanh, hô hấp dồn dập đưa tay che ngực, giận dữ chỉ vào Mộ Dung Như Âm.

“Ngươi làm gì, ở Quảng Dương cung rống lớn kêu to, muốn tức chết mẫu hậu sao?”

“Mẫu hậu, ta không lấy chồng.”

Lúc này đây Mộ Dung Như Âm mở miệng như đinh đóng cột, trên gương mặt xinh đẹp quyết định dứt khoát, trong ánh mắt lóe ra hung tàn, hoàn toàn không cho cơ hội thương lượng, thái hậu có chút quái lạ, quét mắt nhìn nữ nhi, nha đầu kia đầu óc có bị bệnh hay không, nàng ta đã mười bảy tuổi, khi nàng ở cái tuổi này đã sớm đám cưới, mà nàng ta lại không muốn gả, chẳng lẽ vẫn muốn ở lại trong cung hay sao.

“Việc này hoàng thượng tự có định đoạt.”

Đối với nữ nhi này, thái hậu là đau đầu sầu não. Càng thêm phiền lòng, hiện tại hận không thể lập tức kêu hoàng thượng tứ hôn đem nàng gả đi ra ngoài, chỉ cần có người đồng ý cưới nàng là được, nàng là mắt không gặp thì tâm sẽ không phiền, chưa bao giờ biết vì mẫu hậu mà chia sẻ, còn ở chỗ này làm phiền, thái hậu nghĩ đến đợi một lúc nữa thừa tướng sẽ qua đây, sắc mặt lạnh lùng mở miệng.

“Trở về đi, ai gia mệt mỏi.”

“Ta không? Mẫu hậu, ta không muốn gả, ngươi đi cùng hoàng huynh nói chuyện, ta không muốn lập gia đình, nghĩ sẽ ở cùng mẫu hậu.” Như Âm đứng ở trên đại điện dậm chân, khăng khăng không để ý tới lời nói của thái hậu, trên đại điện thượng bầu không khí có chút cứng ngắc, thái hậu sắc mặt càng ngày càng khó coi, âm u, khóe môi nhếch lên dữ tợn nhìn nữ nhi, Như Âm là do nàng nuôi lớn, nàng làm mẫu thân làm sao mà không biết nữ nhi của mình, nàng hình như có chuyện gì gạt nàng.

“Như Âm, ngươi không phải có việc gì gạt mẫu hậu chứ ” thái hậu thử mở miệng, lần trước Như Âm ra hiến hai kế, nàng liền hoài nghi không phải do nàng ta nghĩ ra, là có người thay ra chủ ý thay nàng ta, hiện tại nàng lại không muốn lập gia đình, chẳng lẽ nàng cất giấu bí mật gì không thể cho ai biết.

Thái hậu đôi mắt u ám, thật là kinh khủng, Như Âm hậu tri hậu giác có chút sợ hãi, chọc đến mẫu hậu nổi giận, nàng giống như sẽ không có thứ tốt để ăn, nàng còn chưa quên chuyện bị đánh lần trước.

“Mẫu hậu nói cái gì đó?”