Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 68-4




Người ở hậu cung, mỗi cung điện đều có mama chấp chưởng luật hình, những nữ nhân này thủ đoạn độc ác, ai mà rơi vào trong tay các nàng, không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng, hơn nữa những mama này không giống với người khác, chỉ biết đến chủ tử các cung.

Mộc Thanh Dao lời vừa nói ra, cung nữ cùng thái giám trên đại điện sắc mặt đều thay đổi, thân thể nhịn không được run run một chút, hoàng hậu nương nương quả nhiên không phải người bình thường, trước mặt phải gan góc ba phần, vừa rồi nếu

bọn họ làm chậm trễ một phân, chỉ sợ hình cụ này liền rơi xuống trên người các nàng.

Tiểu Thu vừa nghe hoàng hậu nói, sớm đã sợ hãi, ùm ùm dập đầu, liên tục cầu xin: “Hoàng hậu tha mạng a, hoàng hậu tha mạng a.”

“Nói đi, vì sao ra khỏi Phượng Loan cung, nếu như ngươi dám can đảm lừa gạt bản cung một câu, bản cung sẽ cho ngươi trả giá thật nhiều.”

“Dạ, hoàng hậu nương nương, ” tiểu Thu đâu còn dám giấu giếm, tay chân như nhũn ra mở miệng: “Nô tỳ là phụng mệnh của Hoạ Mi cô cô, đi báo tin cho thái hậu nương nương, cô cô từ trước đến giờ vẫn theo dõi hoàng hậu nương nương, biết hoàng hậu nương nương ở Bích Vân đình cùng người ta gặp mặt, bởi vậy mới mệnh lệnh nô tỳ đi bẩm báo cho thái hậu.”

Tiểu Thu vừa nói xong, thân thể mềm nhũn buông mình trên đại điện, nàng cung khai, chỉ sợ không qua được cửa của thái hậu, nhưng không nói, nàng chịu không nổi cung hình, hình pháp trong cung không thể so với nơi khác, vừa độc ác lại tàn nhẫn, bất kể là kẹp bàn tay, hay ngân châm đâm ngón tay, cũng làm cho người đau đến chết đi sống lại, hận không thể trở về trong bụng mẹ.

“Tốt, người đến, đem Hoạ Mi lập tức đưa đến đây cho ta.”

Lúc này đây lời nói của Mộc Thanh Dao, thái giám cùng cung nữ ai cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng bay ra ngoài mang Hoạ Mi đến.

Giết gà dọa khỉ từ cổ chí kim đều dùng rất hiệu quả…

Mộc Thanh Dao quanh thân mang hơi thở lạnh mỏng, ánh mắt băng hàn, trên gương mặt xinh đẹp bày ra sự lãnh khốc vô tình, cờ tua vàng của phượng sai cũng chuyển động bắn ra sát khí khắp nơi.

Trên đại điện, đừng nói là Y Vân, chính là Mai Tâm cùng Mạc Sầu đều cảm nhận được nội tâm dày đặt tử khí của nàng, trong không khí tràn đầy mùi vị giết chóc.

Người quen thuộc Mộc Thanh Dao cũng biết, nàng tuy rằng tâm địa thiện lương, nhưng không thể tùy tiện chọc nàng, bởi vì nàng mang cá tính có thù tất báo, chỉ cần chọc được nàng nổi giận, lập tức không có ngày tốt lành, công chúa Mộ Dung Tinh Trúc vẫn ngồi ở phía đối diện Mộc Thanh Dao nuốt một chút nước bọt, may mắn là mình lúc trước quyết đoán cải biến chủ ý, thế mà lúc này nàng cũng cảm thấy da đầu mơ hồ tê dại.

“Y Vân, lập tức thông báo tất cả thái giám cùng cung nữ Phượng Loan cung cho ta, từ tổng quản thái giám, cho tới nha đầu hoán tẩy phòng, toàn bộ đều phải đi qua đây, bản cung muốn làm cho các nàng nhìn thấy, nếu muốn ở lại trong Phượng Loan cung, nhất định phải làm được bổn phận trung thành với chủ tử, bằng không, cũng chỉ có …….”

Lời kế tiếp nàng còn chưa nói xong, nhưng làm cho không khí mang mùi máu tanh đặc hơn, Y Vân thở cũng không dám thở mạnh, vội vàng gật đầu, lĩnh mệnh đi ra ngoài triệu tập mọi người, đừng nói thái hậu nương nương không dễ chọc, hoàng hậu nương nương so với thái hậu còn lợi hại hơn vài phần a…

Tiểu Thu vẫn co quắp trên mặt đất rốt cuộc chịu đựng không nổi đả kích, nôn lên một tiếng hôn mê, nhưng căn bản không ai để ý nàng ta cả…

Rất nhanh.

Tiểu thái giám cùng cung nữ trong ngoài Phượng Loan cung, còn có thái giám chủ quản đều đồng loạt quỳ gối trong Thiên điện, rất nhiều người không biết chuyện gì xảy ra, hai mặt nhìn nhau, liếc trộm về phía trước mặt, chỉ thấy hoàng hậu nương nương vẻ mặt lạnh lùng, quanh thân bao phủ lạnh ý, hù được mọi người không dám thở mạnh, có một ít người biết lúc trước phát sinh chuyện gì, chỉ càng hoảng sợ thêm, ngay cả thái hậu nương nương hoàng hậu đều không để vào mắt, thì những cung nữ cùng thái giám như bọn họ tính là cái thứ gì chứ, ngàn vạn lần chớ chọc nương nương không vui mới là tốt.

Bởi vậy tuy rằng nhiều người, toàn bộ đại điện ngoại trừ một ít tiếng hít thở, cũng không còn động tĩnh khác.

Hoạ Mi rất nhanh bị người dẫn vào, liếc mắt một cái nhìn thấy Tiểu Thu đang nằm hôn mê, ánh mắt liền có chút lóe lên, trong lòng bất an, nhưng vừa nghĩ tới mình là người của thái hậu nương nương, hoàng hậu cuối cùng cũng phải nể mặt thái hậu nữa phần, dũng khí lại tăng lên một ít, theo hai cung nữ cùng thái giám đi tới.

“Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương.”

Hoạ Mi vội quỳ xuống thỉnh an hoàng hậu, thật lâu không nghe được người ngồi bên trên nói gì, ngẩng đầu cẩn thận nhìn lên, chỉ thấy nương nương gương mặt lạnh lùng, đôi mắt đen u ám không thấy đáy trôi nổi ánh sáng màu xanh, tựa như đôi mắt sói tàn nhẫn, Hoạ Mi trong đáy lòng lập tức nhẹ lay động ở giữa không trung, thật lâu vẫn không rơi xuống được, vội vàng đem đầu cúi thấp, nói chuyện cũng không mang vẻ lo lắng như lúc trước, nhỏ giọng mở miệng.

“Không biết nương nương gọi nô tỳ qua đây là vì chuyện gì?”

“Hoạ Mi to gan, dám đem chuyện bản cung tiết lộ ra ngoài, thật đáng chết, ” Mộc Thanh Dao cắn răng từng chữ từng từ mở miệng, mỗi một chữ cũng như búa nặng đập vào người thái giám cùng cung nữ, trên mặt của mỗi người đều có chút tái nhợt, chân bụng run lên, hoảng sợ không ngớt, nhìn Hoạ Mi bình thường tâm cao khí ngạo, sắc mặt trắng như tờ giấy, từng giọt mồ hôi rơi xuống, dính vào hai bên tóc mai, cả người chật vật bất kham, hoàn toàn mất hết uy nghi bình thường.

Bất quá Hoạ Mi tuy rằng sợ hãi, nhưng cố giả bộ trấn định, cùng lắm thì cuối cùng đem đến cho thái hậu nương nương.

“Nương nương, nô tỳ không có a, ngươi đừng nghe nha đầu chết tiệt Tiểu Thu kia nói bậy, nô tỳ cái gì cũng đều không làm qua.

Trên cao Mộc Thanh Dao đã có chút phiền, nàng mới lười cùng những nữ nhân này chơi loại trò chơi ngươi tới ta lui, sắc mặt tối lại, khóe môi khẽ nhếch, lãnh khí nói: “Hoạ Mi, bản cung cũng không muốn cùng ngươi chơi trò tâm kế, hình phòng mama đang ở đây, lập tức đem kẻ ghê tởm này đưa đến hình phòng đi, nhìn miệng của nàng cứng, hay là hình cụ lợi hại?”

Hoàng hậu tiếng nói vừa dứt, mấy người mama chấp chưởng hình phòng lập tức đứng dậy, như sói như hổ, chỉ cần đã gặp qua mấy người các nàng, thái giám cùng cung nữ Phượng Loan cung đều sợ hãi, một cử động cũng không dám, nhìn Hoạ Mi, thân thể mềm nhũng không đứng lên nổi, cũng không dám mạnh miệng nữa, vội vàng đem thái hậu nương nương mang ra.

“Hoàng hậu nương nương tha mạng, nô tỳ là phụng ý chỉ thái hậu mà làm, không liên quan nô tỳ, xin hoàng hậu nương nương tha nô tỳ một mạng đi.”

Mộc Thanh Dao nghe xong Hoạ Mi nói, khóe môi câu ra nụ cười, tự tiếu phi tiếu mở miệng: “Thứ người không biết chết sống, cũng dám hủy hoại danh dự thái hậu, thái hậu là nhân vật nào, mà lại làm chuyện tiểu nhân bực này sao, rõ ràng là ngươi tự mình muốn lấy lòng thái hậu, làm ra chuyện bán chủ cầu vinh, kẻ như ngươi không xứng ở lại Phượng Loan cung, hơn nữa, dám chọc đến người bản cung, liền biết phải thừa nhận sự tức giận của bản cung.” (TT: cái kế tâng bóc kẻ địch rồi giết sau của tỷ thật lợi hại, phải học hỏi mới được)

Mộc Thanh Dao thanh âm tựa như gió bão sấm sét, từng tiếng oanh tạc ở trong Thiên điện, mọi người thiếu chút nữa bị nổ đến bất tỉnh.

Cho tới giờ khắc này, Hoạ Mi mới hiểu rõ ràng một việc, hoàng hậu lấy nàng để giết gà dọa khỉ, xem ra nàng đã đụng đến lưỡi đao, vừa nghĩ tới hình đường và hình cụ, Hoạ Mi thân hình cứng ngắt như chiếc lá trong cơn gió, hiện tại ai cũng cứu không được nàng, nàng hận, vì sao không chịu khiêm tốn một chút?

“Người đến, đem Hoạ Mi đưa đi hình phòng, làm cho nàng biết bản cung cũng không phải là người có lòng dạ yếu đuối.”

Mộc Thanh Dao vung tay lên, mấy người mama như lang như hổ xông lên, lôi kéo thân thể, túm lấy đầu tóc, chớp mắt đã đem Hoạ Mi đi ra ngoài, rất xa còn nghe được thanh âm dọa người của Hoạ Mi.

Ở Thiên điện, bao phủ hơi thở tử vong tựa như máu tanh, hơi thở này đừng nói đến tất cả thái giám cùng cung nữ lớn nhỏ của Phượng Loan cung, mà ngay cả Mộ Dung Tinh Trúc thân là công chúa cũng run như cầy sấy, hoàng tẩu thật là tàn nhẫn a, là người tốt nhất không nên chọc tới nàng mới phải?

Người người cảnh giới cẩn thận, quỳ đông nghịt một tầng tại Thiên điện, Mộc Thanh Dao không nhanh không chậm đứng lên, bước đi thong thả cước bộ đến trước mặt thái giám cùng cung nữ, lời nói đã hòa hoãn một ít, thanh âm đạm nhiên vang lên.