Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự Hào

Chương 15






“Bốp!”
“Về sau còn như nghịch thế không?”.

Truyện Dị Năng
“Ta không.”
“Bốp!”

“Oa hu hu, không được, không được.”
“Chui vào trong động đá còn chặt đứt hai cái cánh, nói ra là để người ta cười cho rụng răng.”
“Ta không có mà.”
“Bốp.” Tay Mặc Hoa Tiên Quân không nặng không nhẹ đánh hai cái lên mông của gà con béo.

“Oa chíp chíp.”
Hai cái cánh ngắn của Hòa Tế chưa mọc dài, xương cánh yếu ớt không chịu nổi, giãy giụa ở khe đá, thế là đồng thời bị gãy.

Hiện tại hai cái cánh nhỏ bị băng bó kín mít, trên lưng như mọc hai cái sừng xiên ngang.

“Ngoan ngoãn tu dưỡng đi, gần đây chớ có chơi loạn khắp nơi.” Mặc Hoa Tiên Quân cúi đầu nhìn gà nhỏ bị tổn hại chút lông chim, nói: “Chờ thêm chút thời gian, nàng giảm bớt lượng thức ăn đi một phần ba, không thể béo thêm được nữa.”
Hòa Tế như bị sét đánh: “Tiên quân, Tiên quân…”
Mặc Hoa Tiên Quân vuốt lông tơ của gà con, nói: “Trước đây không phải nàng luôn muốn ở bên ta à? Quyết định lần này vừa vặn thỏa mãn tâm nguyện của nàng.


Ngày sau ta sẽ đốc thúc nàng cả ngày.”
Dứt lời, Tiên quân còn trưng vẻ mặt “Ta đều vì tốt cho nàng, chỉ đành để bản thân uất ức”, không tình nguyện thở dài một hơi.

Hòa Tế nháy mắt bị cảm động đến khóc thành tiếng.

***
“Tiên quân, chàng thật tốt, hẹn gặp lại Tiên quân.”
“Nhân viên hót phân có ngàn vạn, chỉ có Tiên quân được lòng người.

Dù có hối hận, vẫn không địch lại một chữ tình.”
Tiểu đồng tử đọc to thoại bản trong tay rồi vuốt chòm râu không tồn tại trên cằm lắc lắc đầu, vẻ mặt nhìn thấu hồng trần mà thổn thức: “Đáng tiếc, đáng tiếc.”
Từ sau khi Địch Lục Tinh Quân phát hiện mệnh tinh của Kim Hi và Thiên Tôn biến hóa, lòng tò mò của hắn lập tức thành lửa nóng hừng hực thiêu đốt, âm thầm vì tình cảm mãnh liệt của một hoa một gà sáng tạo sách vở truyền lưu tình yêu “Tuyệt đẹp” có một không hai.

Địch Lục Tinh Quân không dễ dàng tiết lộ quỹ đạo sao trời, một khi lộ ra thì nhất định là việc ván đã đóng thuyền.


Đây là nhận thức chung của Thiên Giới.

Vì thế, trừ Mặc Hoa Tiên Quân và Hòa Tế chẳng hay biết gì, người còn lại trong lén lút tiêu hao hạc giấy, linh thuyền vun vút.

Hai người vui vẻ “Dạy dỗ” khuê phòng, sau mấy lần tung tin vịt, thế mà lại sinh ra sự ngọt ngào.

Lại đi qua bút pháp thần kỳ của Địch Lục Tinh Quân, “Tiên quân bá đạo không yêu ta” biến thành “Tiên quân chỉ bá đạo với ngươi”.

Làm nhóm tiểu đồng tử xem đến hô lớn: Tuyệt vời!.