Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 110: Hắc Bạch Quỷ Vực (5)




Phong Bất Giác nói: "Các ngươi có thể gọi ta là, ách... F tiên sinh."

"Chết tiệt..." Tachibana chửi tục xong liền lao đến gần Phong Bất Giác, nhìn bộ dáng kia của hắn, nhào lên đánh đấm một chầu cũng rất có khả năng đấy.

Bác sĩ Watanabe một bên thò tay ngăn hắn lại, một bên nói với Phong Bất Giác: "F tiên sinh, ngươi biết thi thể của cảnh viên Yamada hiện đang ở đâu không?"

Phong Bất Giác nói: "Không biết, ta không biết ai là Yamada, nhưng ta đại khái có thể phỏng đoán đã xảy ra chuyện gì."

"Là vậy sao... Như vậy, F tiên sinh, Hirata biết rõ sự hiện hữu của ngươi không?" Watanabe lại hỏi.

"Trước kia... Hắn có lẽ không biết đến sự hiện hữu của ta, nhưng lúc này... Ta cũng không rõ lắm." Phong Bất Giác trả lời: "Ta đối với hành vi phạm tội của Hirata chỉ có một chút ký ức mơ hồ, cho nên có chút vấn đề muốn hỏi ngươi, bác sĩ Watanabe."

Tachibana ở bên cạnh hô: "Bác sĩ! Tiểu tử này rõ ràng tạm thời bịa một cái tên ra, tự xưng tinh thần phân liệt để lừa dối vượt qua kiểm tra!"

Watanabe nói: "Phân biệt những bệnh trạng này là thật hay giả là phạm trù công tác của ta, keibu, xin ngươi tin tưởng ta, để cho ta hoàn thành việc phải làm."

"Cắt..." Watanabe lại rời khỏi tầm mắt của Phong Bất Giác, đứng ở một góc khác phía sau lưng hắn, rất nhanh liền truyền đến âm thanh châm thuốc một lần nữa của hắn.

Watanabe thở ra một hơi, nói với Phong Bất Giác: "Ngươi muốn hỏi điều gì?"

"Ân... Xin hỏi, vừa rồi ta vẫn một mực đang xem video đúng không?" Phong Bất Giác nói.

"Đúng vậy." Watanabe trả lời.

"Tại sao phải cho ta xem thu hình lại?"

Watanabe nhìn chằm chằm vào con mắt Phong Bất Giác, tổ chức lại ngôn ngữ một chút, sau đó trả lời: "Ngươi... Không, sau khi Hirata-kun bị bắt, biểu hiện ra chứng tưởng tượng nghiêm trọng, hắn khăng khăng chính mình không có giết qua bất luận kẻ nào." Hắn dừng lại một chút: "Hắn nói cho cảnh sát, mình chỉ từng giết qua một con yêu quái."

"Ngươi là đến xem xét tinh thần của Hirata có thật sự thất thường hay không?" Phong Bất Giác hỏi.

"Đúng vậy

"Vừa rồi phim nhựa cho ta xem là gì?"

"Đây là cảnh sát hiệp trợ quay chụp đấy, tái hiện lại một ít đoạn ngắn tương quan." Watanabe trả lời.

"Có phải ngươi đã đảo ngược lại trình tự thời gian cho ta xem hay không?" Phong Bất Giác hỏi.

Watanabe sửng sốt một chút: "Đúng, như vậy càng có thể dễ dàng thức tỉnh ngươi..."

Hắn còn chưa nói xong, Phong Bất Giác liền ngắt lời nói: "Có thể dựa theo trình tự đúng chiếu lại cho ta xem một lần không."

Watanabe cùng Tachibana trao đổi ánh mắt một chút, người kia nổi giận, không muốn nói chuyện, chỉ khẽ gật đầu.

Watanabe đi đến bên cạnh bàn, thao tác vài cái, máy chiếu phim lại bắt đầu chuyển động thêm một lần nữa.

"Bác sĩ, có thể tháo băng dán này ra hay không, để cho ta nháy mắt mấy cái." Phong Bất Giác nói ra.

"Tốt." Watanabe sảng khoái đáp ứng, hắn vốn không đề nghị làm như vậy, chỉ là trước kia Hirata Shuichi vừa nhìn thấy hình ảnh trên tường liền kinh ngạc mà la to, nhắm chặt hai mắt, vì vậy Tachibana-keibu liền đem sự tình biến thành cục diện hiện tại.

Ở trong đầu Phong Bất Giác đã có một vài đầu mối, hắn hiện tại cần nhiều manh mối hơn để chứng minh suy luận của mình.

Thu hình lại bắt đầu phát ra, hình ảnh đen trắng, bên cạnh máy chiếu phim bên cạnh cũng không có mấy thiết bị phối hợp như loa vân vân, ngoại trừ âm thanh cùm cụp cùm cụp, không còn âm thanh khác, đương nhiên, cũng không cần âm thanh.

Nội dung thu hình lại rất đơn giản, độ dài kỳ thật cũng rất ngắn, chẳng qua chỉ tái hiện lại những đoạn mang tính mấu chốt, trợ giúp Hirata Shuichi đang nổi điên tiến hành hồi ức, diễn viên đều là người ở trong cục cảnh sát, người quay chính là bác sĩ Watanabe.

Đoạn thu hình thứ nhất, chính là lúc Hirata ở trong công ty. Màn ảnh đầu tiên chính là bàn công tác của Hirata; màn ảnh kế tiếp, là ở bên trong thang lầu, một nam một nữ đang ôm nhau bộ dạng thân mật; màn ảnh cuối cùng là ở trong WC, hai nam nhân đang hút thuốc lá, nói chuyện với nhau.

"Đoạn tái hiện này căn cứ từ khẩu cung hai gã đồng sự của Hirata." Watanabe ở bên cạnh giải thích nói: "Bọn hắn nói ngày đó Hirata ở trong WC đã nghe được bọn họ nói chuyện, có khả năng chính vì vậy mà sinh ra động cơ giết người."

Phong Bất Giác một bên tập trung tinh thần quan sát, một bên nhẹ gật đầu. Đoạn thứ hai nhanh chóng bắt đầu, cũng là một đoạn mấu chốt nhất.

Màn ảnh đầu tiên quay chụp toàn cảnh Dương Quán, rồi bắt đầu quay tới địa chỉ biển số nhà, số 4-5 Rokubancho, phía trước Dương Quán là một tiểu hoa viên. Màn ảnh thứ hai là cảnh tượng bên trong Dương Quán, đại sảnh trống rỗng, cùng với một đoạn cầu thang đi lên tầng hai. Nơi phát sinh của màn ảnh thứ ba, chính là gian phòng Phong Bất Giác chứng kiến yêu quái kia. Tình tiết của màn ảnh thứ ba này là: một cảnh viên sắm vai Hirata, cầm một khẩu súng ngắn giả, đẩy cửa đi vào gian phòng, một nữ cảnh viên thì sắm vai Haruko, nằm ở trên giường. Người còn lại thì sắm vai tên trưởng phòng kia, khi hắn chứng kiến người cầm súng tiến đến, liền kinh hoảng mà đứng lên từ trên giường, một bên nói gì đó, một bên vòng qua giường, muốn đi đoạt súng, sau đó diễn viên sắm vai Hirata trong màn ảnh liền nổ súng bắn chết hắn.

"Đoạn này tái hiện lại quá trình xảy ra vụ án, bởi vì không có người chứng kiến..." Watanabe lại quay đầu nhìn thoáng qua Phong Bất Giác: "Mà khẩu cung của Hirata - kun lại không có cách nào tiếp nhận, cho nên chỉ có thể căn cứ tình huống điều tra hiện trường mà phỏng đoán đại khái quá trình phát sinh."

"Thuận tiện hỏi một chút, tên người chết là..." Phong Bất Giác hỏi.

"Fukui Shinichiro." Giọng nói trầm thấp khàn khàn của Tachibana-keibu truyền đến từ phía sau: "Là người lãnh đạo trực tiếp trong công ty của ngươi."

Thu hình rất nhanh đã đến đoạn thứ ba, nội dung đoạn này người sắm vai Hirata hỏi đường một người qua đường.

Watanabe nói ra: "Người có thể thấy, ngày đó Hirata hỏi nàng Sanchome đi như thế nào. Ngay từ đầu còn rất bình tĩnh, nhưng đột nhiên liền biểu hiện ra dáng vẻ kinh hoảng. Ta cho rằng, lúc ấy tinh thần của Hirata-kun đã ở vào bờ biên giới, chuẩn bị sụp đổ rồi, hắn quên địa chỉ chỗ ở của chính mình, hơn nữa bắt đầu sinh ra ảo giác."

Màn ảnh thu hình kế tiếp liền chuyển tới một gian phòng, diễn viên Hirata đi vào, đóng cửa lại. Màn ảnh kế tiếp là một cảnh viên, khom người đi gõ cửa.

Lúc này Watanabe lại nói: "Buổi tối lão bà bà nhà hàng xóm nghe được Hirata đang la to, vì vậy liền đi qua gõ cửa hỏi thăm, kết quả Hirata lại trả lời nói mình chưa từng kêu to." Hắn dừng lại một chút: "Nhưng lão bà bà từ lúc mở ra một khe cửa liền nhìn thấy một bóng dáng kỳ lạ, sau đó nàng liền báo cảnh sát.

Sau khi cảnh sát đi đến, phát hiện thi thể của Haruko đang treo ở trên xà ngang, mà Hirata lại bình tĩnh mà ngồi ở bàn uống trà. Cảnh sát ở trong phòng đã được khẩu súng lục mất tích không lâu trước đó của cảnh viên Yamada."

Thu hình đến đây liền đã xong, trong phòng lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.

Vẫn là Tachibana-keibu đứng ở phía sau phá vỡ cục diện bế tắc: "Như vậy, F tiên sinh, ngươi bây giờ đã hài lòng chưa? Nhanh nói cho ta biết tung tích của Yamada rồi ngoan ngoãn nhận tội." Hắn không kiên nhẫn nói: "Hay là... Ngươi chuẩn bị làm bộ mất trí nhớ thêm một lần nữa, sau đó tự xưng là A tiên sinh B tiên sinh gì đó?"

Phong Bất Giác không để ý tới hắn, mà lâm vào trong trầm tư, qua gần năm phút đồng hồ, hắn mới mở miệng hỏi: "Hôm nay là ngày bao nhiêu?"