Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Chương 107: Tiểu nhi vô tri!




Dựa theo quy trình bình thường, muốn sát hạch luyện đan sư nhất phẩm cần phải có luyện đan sư hai sao tọa trấn rồi khảo hạch.  

             Trương Huyền thi không phải luyện đan, mà là Luận đan, mười vị cùng cấp là có thể khảo hạch, bất quá, toàn bộ quá trình sát hạch cần dùng ghi chép ngọc tinh ghi chép xuống, để chờ tổng bộ có thể bất cứ lúc nào kiểm tra, thậm chí một ít luyện đan học đồ, đều có tư cách kiểm tra, một khi phát hiện cố ý nhường, hết thảy luyện đan sư tham dự sát hạch đều sẽ bị khai trừ tư cách luyện đan sư.  

             Chính vì như thế, Luận đan không ai dám nhường, thế lực có to lớn đến đâu đi nữa, quan hệ có mạnh mẽ đến như thế nào cũng không được.  

             - Âu Dương hội trưởng, ngươi nói có người Luận đan? Sẽ không là cái tên nhóc con miệng còn hôi sữa này chứ!  

             Mọi người ngồi vào chỗ của mình, nhìn Trương Huyền một chút, tất cả đều một mặt quái lạ, một người luyện đan sư mở miệng nói.  

             Người có thể đến Luận đan, không phải danh sư chính là đối với đan dược hiểu rõ cực sâu, kiến thức uyên bác, mọi người nhận được tin tức, đều cho rằng sẽ là một vị lão đầu râu tóc bạc trắng, nằm mơ đều không nghĩ tới, chỉ là một thanh niên chưa tới hai mươi tuổi.  

             Âu Dương hội trưởng ngươi xác định không phải đùa giỡn mấy người chúng ta đi?  

             Luyện đan giống như ủ rượu đế, càng lâu năm càng thơm, tuổi tuy rằng không có nghĩa là biết nhiều, nhưng nhiều năm nghiên cứu, khẳng định so với vừa mới học tập ắt phải tốt hơn nhiều.  

             Một cái gia hỏa chưa tới hai mươi tuổi, muốn sát hạch Luận đan...  

             Từng này tuổi coi như là học tập từ trong bụng mẹ cũng có thể học được bao nhiêu tri thức?  

             - Trương Huyền tuy rằng tuổi trẻ, nhưng hiểu biết về dược liệu lại cực kỳ thâm sâu, đề thi sát hạch học đồ thậm chí đạt được max điểm!  

             Thấy mọi người nghi vấn, Âu Dương Thành giải thích.  

             - Max điểm?  

             - Điều này cũng không tính là gì đi!  

             - Đề thi cấp học đồ chỉ là sát hạch dược tính, chủng loại, đặc thù của dược liệu, có thể trả lời max điểm, chỉ có thể nói rõ hắn cơ sở vững chắc, chỉ bằng vào điểm ấy, liền muốn tiến hành Luận đan đem chúng ta gọi lại đây, có phải là có chút quá võ đoán?  

             - Luyện đan không những là hiểu rõ dược tính, chủng loại, đặc thù của dược liệu đơn giản như lúc sát hạch học đồ, còn cần lý giải cùng cảm ngộ đối với đan đạo, nếu như chỉ bằng vào biết một chút cơ sở liền muốn trở thành luyện đan sư, có phải là ý nghĩ có chút quá hão huyền hay không?  

             Mọi người bĩu môi, tràn đầy xem thường.  

             Đề thi, là dùng để tiến hành sát hạch luyện Đan học đồ, chính thức luyện đan sư, quanh năm giao tiếp cùng dược vật, cơ bản đều có thể thi max điểm, không tính là gì.  

             - Ây...  

             Thấy mình còn chưa mở miệng, liền bị nhiều như vậy người khinh bỉ, Trương Huyền có chút bất đắc dĩ.  

             Luyện đan sư muốn thực sự là càng già càng tốt, ngươi còn trẻ như vậy, kinh nghiệm cao được bao nhiêu, đã thành đan mấy lần, đã thất bại bao nhiêu lần? E rằng toàn bộ đều là kinh nghiệm thất bại đi. Còn luyện đan, ngươi không có luyện thành tro là tốt lắm rồi.  

             - Khặc khặc!  

             Ho khan một tiếng, đánh gãy mọi người nghị luận, Trương Huyền mở miệng:  

             - Âu Dương hội trưởng đem chư vị tìm đến, không phải đến luận tuổi, ta tuy rằng tuổi trẻ, lại không có nghĩa là trên phương diện luyện đan không đuổi kịp các vị!  

             - Đuổi kịp chúng ta? Liền luyện đan sư đều không phải, đã tự kiêu không để chúng ta vào mắt?  

             - Người trẻ tuổi là nên khiêm tốn một chút, đối với đan dược không hiểu nhiều, liền dám Luận đan, lá gan có thể thật là lớn!  

             - Gia hỏa hung hăng, một lúc nữa Luận đan bắt đầu, hi vọng ngươi miệng cũng có thể giống như hiện tại, chậm rãi mà nói!  

             ...  

             Trương Huyền không nói lời nào cũng còn tốt, vừa mở miệng là lần thứ hai thành đối tượng đả kích.  

             Mọi người từng người từng người một giận dữ, hận không thể đem mở miệng hắn mà cắt lưỡi đi.  


             Luận đan, trên thực tế tương đương với một người khiêu chiến mười vị luyện đan sư.  

             Những luyện Đan sư bị Âu Dương Thành tìm đến, mỗi một cái tại Thiên Huyền vương quốc đều có tiếng tăm rất lớn, địa vị rất cao, nếu như thua bởi một vị danh sư, một lão nhân tóc bạc trắng thì không sao, một tên nhóc con miệng còn hôi sữa, gia hỏa không đủ hai mươi tuổi, nếu thật sự để hắn giành chiến thắng, bọn họ còn biết giấu mặt vào đâu?  

             Vì lẽ đó, mọi người vừa đến, là đã không định cho hắn sắc mặt tốt, muốn ra đòn phủ đầu, phá hủy sự tự tin của hắn  

             Đáng tiếc là phải khiến họ thất vọng. Kiếp trước là thân Trạch nam, kinh nghiệm mỗi ngày khẩu chiến trên mạng cùng đủ loại người, nói chung là dù bị chửi như chó không phải vẫn kiên cường sống sót?  

             Cho nên cấp bậc khẩu chiến này không có bất kỳ tác dụng gì đối với Trương Huyền.  

             - Được rồi!  

             Thấy mọi người càng ngày càng ồn ào, còn chưa bắt đầu Luận đan, mùi thuốc súng đã đậm đặc, Âu Dương Thành tức xạm mặt lại, vội vã đánh gãy mọi người:  

             - Nói cái khác đều vô dụng, hết thảy đều muốn lấy thực lực nói chuyện, có thực lực, mặc kệ tuổi trẻ hay không đều được, nếu triệu tập mọi người lại đây Luận đan, vậy cũng chớ nói những điều vô dụng nữa, trực tiếp bắt đầu đi!  

             - Hiện tại ta trước tiên nói một chút về quy củ của Luận đan.  

             Chỉ lo mọi người lại nói tiếp ra những lời khó nghe, Âu Dương Thành vung hai tay lên, bắt đầu giải thích:  

             - Luận đan, không phải là biện luận, mà là do mười vị luyện đan sư đưa ra câu hỏi, người dự thi Luận đan trả lời, chỉ cần có một vấn đề trả lời không được hoặc là trả lời sai lầm, sẽ bị phán thất bại! Nếu vấn đề đưa ra mà song phương đều không xác định được tính chính xác của đáp án, có thể tại chỗ tiến hành thực nghiệm, cũng chính là luyện đan, lý luận của người nào có thể luyện ra phẩm chất đan dược cao hơn thì người đó là người thắng lợi.  

             - Đương nhiên, vấn đề mà luyện đan sư đưa ra câu hỏi, chỉ có thể trong phạm vi kiến thức của luyện đan sư nhất phẩm, không thể vượt qua; Cũng không thể cố ý nhấc lên một ít bí ẩn không người hiểu rõ.  

             Nói đến đây Âu Dương Thành nhìn quanh một vòng:  

             - Chư vị còn có nghi vấn gì không?  

             Quy tắc rất đơn giản, giải thích lên cũng rất dễ dàng.  


             - Không có!  

             Mọi người đồng thời gật đầu.  

             Làm một vị luyện đan sư, coi như chưa từng nghe tới Luận đan, sau khi được mời tới khảo hạch, cũng khẳng định đã phải tìm hiểu đồ vật liên quan, biết đến rất rõ ràng.  

             Coi như có thể đưa ra câu hỏi, cũng là có hạn chế, nếu không, ngươi trực tiếp hỏi tam phẩm đan dược làm sao luyện chế, hỏi một ít thủ pháp luyện đan cao thâm, một cái luyện đan học đồ đánh chết cũng không cách nào trả lời a.  

             - Nếu không có nghi vấn, vậy thì...  

             Âu Dương Thành vung tay lên, đang muốn tuyên bố bắt đầu, liền thấy Trương Huyền đứng lên, một mặt chính khí:  

             - Trước không vội!  

             - Làm sao? Giờ mới biết sợ? E rằng đã chậm đi!  

             - Coi như ngươi muốn đổi ý, cũng không kịp, hoặc là bắt đầu Luận đan, hoặc là trực tiếp chịu thua!  

             Mọi người thấy hắn kêu ngừng, còn tưởng rằng hắn muốn từ bỏ, tất cả đều cười gằn nhìn sang.  

             - Đổi ý? Liền trình độ như các ngươi cũng muốn để ta đổi ý?  

             Trương Huyền bĩu môi, trực tiếp mở ra chế độ kéo cừu hận.  

             - Ngươi nói cái gì?  

             Quả nhiên, lời này vừa nói ra, mười vị luyện đan sư nhất thời như ong vỡ tổ, từng cái từng cái trợn mắt nhìn, hận không thể đem hắn xé thành mảnh nhỏ.  

             Một ông già lên tiếng hét lớn!  

             - Thật không tiện, ta không phải nói trình độ của ngươi không được, mà là nói... trình độ của tất cả các vị đang ngồi ở đây cũng không được!  

             Hai tay Trương Huyền chắp ở sau lưng, mang theo thái độ ngạo mạn.  

             Làm sao?  

             Muốn đấu võ mồm với ta, có tin hay không lão tử nói một câu sẽ để các ngươi tức chết?  

             - Ngươi...  

             - Ngông cuồng!  

             - Tiểu nhi vô tri!  

             Quả nhiên, mọi người trong nháy mắt nổ tung, từng cái từng cái giống như hít thuốc lắc, tức giận đến mặt đỏ bừng.  

             Thấy đã chọc giận được mấy người kia, bản thân thành đối tượng đả kích, Trương Huyền lúc này mới thoả mãn gật gù khẽ mỉm cười, nhìn về phía Âu Dương Thành:  

             - Âu Dương hội trưởng, bọn họ cảm thấy ta trẻ tuổi, có chút xem thường, nói thật, ta cũng xem thường bọn họ. Như vậy đi, chỉ biện luận thì quá vô vị, không bằng gia tăng độ khó.  

             Tiểu tử, ngươi lẽ nào cảm thấy chết còn chưa đủ thảm, còn muốn lại tìm thêm kích thích?  

             - Rất đơn giản, Luận đan chỉ là lý luận, nói tới nhiều hơn nữa cũng đều là lời nói suông!  

             Không để ý tới ánh mắt quái dị của mọi người, Trương Huyền vẫy tay một cái, mang theo dáng vẻ thiên hạ ngoài ta thì còn ai:  

             - Không bằng như vậy, ở đây bất luận vị luyện đan sư nào, chỉ cần dám ở trước mặt ta luyện đan, bất luận hắn lấy thủ pháp gì để luyện đan, ta đều có thể vạch ra tên gọi của thủ pháp, sai lầm trong quá trình luyện đan, chỉ cần ở đây bất luận một ai cảm thấy đưa ra sai lầm không đúng, ta có thể lập tức chịu thua!