Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 121: Tranh nhau chen lấn




Ta bảo ngươi trả lời vấn đề, tìm ra chỗ thiếu hụt khi luyện chế Khuyếch Mạch đan của ta, ngươi lại mắng tiểu thiếp của ta chẳng ra gì, ngươi có ý gì?

Dù là công phu hàm dưỡng của Lâm Mộ tốt cũng có chút không cao hứng.

Không những hắn trầm mặt xuống mà vẻ mặt những người khác cũng trở nên quái lạ.

Lại sao nữa vậy?

Làm sao vừa mới nói đã thành mắng người rồi?

- Lâm đan sư không cần phải sốt ruột!

Dường như Trương Huyền đã đoán ra phản ứng của đối phương, trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhìn sang:

- Gần đây có phải đan sư mỗi ngày đều khổ cực cày cấy, thậm chí ban ngày cũng không ngừng hay không?

- Ưm...

Nghe được đối phương hỏi như vậy, Lâm Mộ hơi đỏ mặt, có chút lúng túng nói:

- Ta vừa mới nạp tiểu thiếp, khả năng... khả năng... có chút cực khổ!

Lão phu ít vợ, hơn nữa còn cưới một thiếu nữ xinh đẹp chưa tới mười tám, tự nhiên Lâm Mộ sủng ái có thừa, hận không thể mỗi ngày ở lỳ trên giường.

- Ha ha!

- Lâm đan sư, không nghĩ tới ngươi lại tốt cái này đến thế!

- Quả nhiên là càng già càng dẻo dai, già rồi còn hơn thiếu niên đó!

- Lợi hại, khiến cho ta khâm phục!

...

Những luyện đan sư khác nghe thấy hai người đối thoại như vậy cũng không nhịn được phải nở nụ cười.

Nạp tiểu thiếp, chỉ cần là nam nhân đều sẽ làm chuyện kia, thu nhận một tiểu thiếp không đủ mười tám, ngày ngày cày cấy, ngày đêm không ngừng... Vị Lâm đan sư này cũng quá có hứng thú với chuyện này đấy.

Nghe thấy tiếng cười của rất nhiều lão hữu, Lâm Mộ đan sư rất lúng túng, nhìn về phía Trương Huyền nói:

- Chuyện này... có lẽ sẽ không có gì không ổn nha!

Nam nữ giao hòa, vu sơn mây mưa, chỉ là điều hòa âm dương, lại thêm tu vi hắn đã đạt đến Tích Huyệt cảnh, coi như một ngày mấy lần, cũng không có ảnh hưởng gì lớn!

Không nói tới hắn, người bình thường mỗi ngày mấy lần cũng không tính là chuyện gì lớn.

- Nếu chỉ đơn thuần là cái này quả thực không có gì mà không thích hợp, nhưng... vì một số chỗ hung mãnh hơn một ít, có phải Lâm đan sư đã dùng một chút đan dược không nên dùng hay không?

Trương Huyền nói.

- Chuyện này...

Trong lòng Lâm Mộ giật thót một cái.

Đối phương không sai, tuy rằng thực lực của hắn không kém, nhưng chung quy tuổi tác là thực, cơ năng sinh lý cũng không được mạnh bằng lúc trước. Vì muốn chăm sóc vị tiểu thiếp này tốt hơn cho nên thời gian gần đây hắn có dùng một chút đan dược như vậy.

- Những dược vật này hẳn là do vị tiểu thiếp này của ngươi khuyên ngươi dùng à!

Trương Huyền tiếp tục nói.

- Cái này... đúng vậy!

Lâm Mộ gật đầu.

Làm luyện đan sư, đương nhiên hắn biết là dược sẽ có ba phần độc, không thể đơn giản dùng. Thế nhưng hắn không chịu nổi vị tiểu thiếp này triền miên, không còn cách nào khác đành phải dùng. Mà đan dược cũng do đối phương cung cấp, sau khi uống quả nhiên như hổ như sói, uy lực vô song, khiến cho hắn còn hưng phấn rất lâu.

- Thủ pháp, trình tự luyện đan của ngươi, mỗi một phương diện đều không tồi, thế nhưng lại không thành Khuyếch Mạch đan!

Trương Huyền chắp hai tay ra sau lưng, đi quanh Lâm Mộ đan sư một vòng, không tiếp tục truy cứu đề tài tiểu thiếp của hắn nữa mà tiếp tục nói đến luyện đan:

- Ta nhìn một chút, vừa mới bắt đầu cũng không tìm ra được nguyên nhân, trong lúc đang nghi ngờ, có phải là lò luyện đan đó vấn đề hay không thì đột nhiên nghĩ đến ghi chép bên trên một quyển sách!

- Quyển sách này gọi là Thành đan tiểu tích là thứ do tiền bối Mộc Dương luyện đan sư tam phẩm để lại. Ở ngay bên trong tàng thư khố sơ đẳng, bên trên viết mấy trăm loại nguyên do không có cách nào thành đan, trong đó có một nguyên nhân. Đó là bản thân thiếu tinh khí, không đủ như ban đầu. Cho nên dù thủ pháp không thiếu sót, thì cũng đan dược khó thành! Ý tứ rất đơn giản, là nói tinh khí của bị bản thân hao tổn, rất khó viên mãn, lúc này cho dù thủ pháp đúng thì cũng rất khó thành đan được. Mà cái gọi là thành đan chính là Khuếch Mạch đan!- Sau khi nghĩ tới những chuyện này cho nên ta mới đến trước mặt ngươi, quả nhiên đã ngửi được một chút mùi thơm cơ thể và mùi son đặc hữu của nữ nhân trẻ ở trên người của ngươi. Vì vậy mới hỏi dò chuyện tiểu thiếp! Kỳ thực chỉ nạp một tiểu thiếp, ngày đêm vất vả cũng không đến mức tinh khí hao tổn, đan dược khó thành, quan trọng là... ngươi đã làm tổn thương tới căn bản!

- Tổn thương tới căn bản?

Lâm Mộ sững sờ.

- Không sai, người có căn bản, mệt mỏi là điềm xấu, chỉ cần là luyện đan sư chắc hẳn đều đã nghe nói qua. Ngươi ngày đêm cày cấy, dựa vào thực lực võ giả lục trọng Tích Huyệt cảnh, quả thực không tính là gì. Chỉ cần điều tức nửa ngày là có thể hoàn toàn khôi phục, nhưng quan trọng là ngươi không nên phục dụng đan dược đại bổ mà nàng đưa cho ngươi. Những dược vật này, kỳ thực là một loại độc vật kích động tinh thần, khiến cho ngươi xuất hiện cảm giác mơ hồ, dùng trong thời gian ngắn, quả thực có thể khiến cho ngươi long tinh hổ mãnh, chiến lực vô tận. Thế nhưng độc tính cũng theo đó mà di chuyển toàn thân, tổn thương tới căn bản!

- Nương theo thời gian trôi qua, thân thể sẽ càng ngày càng yếu, cho đến chết! Mà từ bề ngoài xem ra giống như già yếu bình thường, không có một chút khác biệt nào. Coi như luyện đan sư cao minh đến đâu cũng không nhìn ra được! Nếu như ta không nhìn sai, nếu như ngươi tiếp tục dùng như vậy, nửa năm sau sẽ già thêm một vòng, trong vòng một năm chắc chắn sẽ phải chết, dù là thần tiên cũng khó cứu!

- Khuếch Mạch đan có thể mở mang kinh mạch của người tu luyện, là một loại đan dược đại bổ, căn bản của ngươi đã hao tổn, tinh, khí, thần cũng không thể tập trung. Luyện chế loại đan dược này đương nhiên sẽ không đáng kể, không thành công cũng là chuyện rất bình thường!

Trương Huyền nói đến đây, dừng lại một chút rồi lại nói:

- Loại dược vật này ngay cả luyện đan sư như ngươi cũng có thể giấu diếm được, nhất định quý giá không gì sánh được, nếu như ta nói vị tiểu thiếp này của ngươi không biết chuyện... Ta cũng cảm thấy khó có thể tự bào chữa, vì lẽ đó, cho nên lúc nãy ta mới nói nàng chẳng ra gì, nếu như có mạo phạm, kính xin xem xét!

- Chuyện này... Chuyện này...

Thân thể Lâm Mộ chấn động, liên tục lùi lại mấy bước.

Đối phương nói một phen, hợp tình hợp lý, lập luận sắc sảo, dường như đã tận mắt nhìn thấy.

Dùng dược vật tiểu thiếp đưa cho hắn, quả thực chiến lực càng ngày càng mạnh, trước đây, một lần đã đau lưng nhức eo, mà hiện tại liên tục ba, năm lần cũng không thành vấn đề.

Hắn vốn tưởng rằng bản thân càng già càng lợi hại, không nghĩ tới, lại bị người ta hạ độc!

Đáng ghét! Đáng ghét!

- Tiện nhân này, đáng thương cho ta sủng ái có thừa với nàng, không ngờ sau lưng lại muốn hại ta...

Xiết chặt nắm đấm, con mắt Lâm Mộ đỏ lên.

- Được rồi, Lâm đan sư. Nếu như ngươi cảm thấy ta nói không đúng, chắc hẳn phải có biện pháp chứng minh! Vấn đề này, xem như ta đã trả lời xong!

Trương Huyền vung tay lên rồi nói.

- Điều ngươi nói hoàn toàn chính xác, Lâm mỗ thụ giáo. Luận đan này, Lâm mỗ ta chịu thua!

Lâm Mộ đan sư không có chút do dự nào, trực tiếp chịu thua.

Đối phương nói đâu ra đó, phân tích mạch lạc rõ ràng, không có một chút sai lầm nào, không phục cũng không được.

Quan trọng là, gần đây hắn cũng phát hiện ra thân thể từ từ suy yếu, vốn tưởng rằng là nguyên nhân tuổi tác, không nghĩ tới là vị tiểu thiếp này giở trò quỷ.

Trương Huyền khẽ nở nụ cười, không để ý tới hắn nữa.

Đây là việc riêng của đối phương, hắn không muốn dính líu tới.

Lập tức, hắn nhìn về phía ba vị luyện đan sư còn lại:

- Chỉ còn lại các ngươi, có vấn đề gì cứ lên hỏi một lúc đi!

Mười vị luyện đan sư, bảy vị đã chịu thua, chỉ cần ba vị này lại chịu thua, chẳng khác nào hắn đã thông qua luận đan, trở thành một vị luyện đan sư chính thức.

- Trương Huyền huynh đệ đại tài, như vậy đi, ta vừa vặn có một vấn đề, muốn hỏi một phen!

Một vị luyện đan sư đứng dậy.

- Lộc huynh đừng có gấp, dựa theo tuổi xếp hàng cũng tới phiên ta. Ta vừa vặn cũng nghĩ đến một vấn đề!

Lại là một vị luyện đan sư đứng lên.

- Các ngươi không nên tranh nhau, nếu muốn hỏi thì cũng để ta tới trước đi, bất kể nói thế nào, ta cũng trở thành luyện đan sư sớm hơn so với các ngươi...

Lão giả cuối cùng cũng vội vàng đứng dậy.

- Gì vậy?

Nhìn thấy các luyện đan sư mới vừa rồi còn sợ như rắn rết, bản thân đã hỏi rất nhiều lần mà cũng không dám đưa ra câu hỏi, lúc này cả đám lại giành trước để hỏi. Vẻ mặt Trương Huyền tràn ngập vẻ kỳ quái.

Chẳng lẽ... cả đám uống nhầm thuốc hay sao?