Không Gian Cấm Cố, Đây chính là kỹ năng Không Gian hệ Chu Duy Thanh thác ấn tại đệ Tam châu. Dựa theo Đường Tiên chỉ điểm, hắn chọn cái này được đánh giá là kỹ năng Không Gian Hệ Bát tinh cấp, thuộc tính kỹ năng hạn chế.
Thời gian Không Gian Cấm Cố so với Hắc Ám Chi Xúc hay Phong Chi Trói Buộc đều muốn dài hơn. Không Gian Cấm Cố tại cấp bậc Tam Châu có thể cầm cố đối phương đến tám giây thời gian. Dĩ nhiên đây là dưới tình huống đối phương không công kích.
Trong thời gian tám giây này, Xung quang thân thể bị giam cầm sẽ xuất hiện một cái màn không gian ngăn cách, cũng chính là màn quang tráo ngân sắc kia. Bất luận là Chu Duy Thanh muốn công kích nàng hay nàng muốn xông ra, đều phải phá cho được cái quang tráo này. Vì vậy, mặc dù cái kỹ năng này có tác dụng hạn chế rất mạnh, nhưng không có cách nào phối hợp công kích. Nhưng đó cũng không phải nói cái kỹ năng này sẽ không mạnh, tác dụng lớn nhất của nó chính là cắt đuôi đối phương. Hơn nữa, Không Gian Cầm Cố không chỉ có thể sử dụng với địch nhân…, ở thời khắc mấu chốt thậm chí có thể dùng để bảo vệ đồng bạn. Vì vậy, điều này cũng đồng dạng với đây là một cái kỹ năng Không Gian hệ cực phẩm.
“ Mịa nó, không cho ngươi nếm chút lợi hại, ngươi thật không biết Mã Vương Gia* có mấy con mắt.” Chu Duy Thanh thở gấp, khẩu khí cho thấy trong lòng tức giận đã tăng lên nhiều. Ở trong viện tử phạm vi nhỏ hẹp như thế này… sử dụng cung tên hiển nhiên là không hợp lý, mà năng lực của hắn mạnh nhất cũng chính là cung tên. Hắn có thể nắm chắc, nếu khoảng cách song phương trong khoảng một trăm thước, thì đừng nói là Minh Hoa, cho dù là ca ca nàng Minh Dục tới… thì hắn cũng không sợ. Nhưng trong cái viện tử không lớn này, đối phó nàng lại không phải dễ dàng như vậy.
(Mã Vương Gia: Mã Vương Gia tức Mã Thần, bình thường tục xưng Mã Vương Gia, tên đầy đủ là Thủy Thảo Mã Minh Vương. Thần Minh của Đạo giáo, toàn xưng Linh Quan Mã Nguyên Soái. Truyền thuyết nói có 3 con mắt. Vừa xưng là Tam Nhãn Linh Quang hoặc Tam Nhãn Linh Diệu.)
Quang thải nồng đậm ám kim sắc từ khỏa thứ hai trong ba khỏa Băng Chủng Phỉ Thúy Thể Châu trên tay phải Chu Duy Thanh sáng lên. Hai cánh tay Chu Duy Thanh vừa nhấc, chỉ thấy quang mang ám kim sắc trong nháy mắt đã tạo thành một quang tráo cực lớn, đem toàn bộ thân thể hắn bao phủ ở trong.
Lúc này, bản thân Minh Hoa đang bị vây trong Không Gian Cấm Cố thấy một màn như vậy… trong mắt toát lên một đạo quang mang hoảng sợ. sau khi bị Không Gian Cấm Cố giam cầm, mặc dù nàng có giật mình khi Chu Duy Thanh lại có một kỹ năng Không Gian hệ cực phẩm như vậy. Vốn dĩ nàng đối với các loại kỹ năng quen thuộc, tự nhiên biết đặc điểm của kỹ năng Không Gian Cấm Cố này. Vì vậy, nàng cũng không có hướng tới quang tráo phát động công kích, mà tụ lực đợi chờ. Một khi quang tráo giam cầm biết mất… nàng sẽ triển khai tấn công đợt thứ hai cực mạnh giống như Chu Duy Thanh.
Nhưng mà, nàng trăm triệu lần cũng không thể nghĩ tới chính là, vào lúc này, Chu Duy Thanh thế nhưng lại dùng ra một cái kỹ năng khiến nàng vô cùng giật mình. Đây là Ngưng hình trang bị của hắn.
Ngưng hình trang bị màu ám kim, mà Minh Hoa lần đầu tiên nhìn thấy. Bình thường, Ngưng hình trang bị vũ khí sẽ cùng màu với màu sắc bản thân Thể Châu. Chỉ có một loại tình huống ngoại lệ… Đó chính là Ngưng hình sáo trang. Tựa như bộ ngưng hình trang bị trên người nàng là màu xanh biếc… mà không phải là màu sắc của Nhu Chủng Phỉ Thủy.
Hơn nữa, Minh Hoa còn biết… nếu màu sắc Ngưng hình sáo trang cùng màu sắc bản thân Thể Châu xê dịch càng lớn, như vậy… Bộ sáo trang ấy uy lực lại càng cường hãn.
Băng Chủng Phỉ Thúy Thể Châu của Chu Duy Thanh chính là vô sắc, nghiêng về phía bạch sắc của Băng vụ lượn lờ. Nhưng hắn thả ra ngưng hình trang bị này lại chính là màm ám kim, màu sắc quả thật chính là sáng rõ hơn hẳn. Càng làm cho Minh Hoa hoảng sợ hơn còn có, thời điểm hắn thả ra cái trang bị này, trên người còn xuất hiện một tầng quang mang hắc kim sắc.
Minh Dục học thức uyên bác, ở phương diện này thậm chí còn muốn vượt qua cả huynh trưởng Minh Dục. Đối với ngưng hình quyển trục nàng vô cùng hứng thú. Mặc dù không phải Ngưng Hình sư Không Gian hệ, nhưng Ý Châu của nàng lại có được thuộc tính Sinh Mạng, ở thời điểm nhất định có thể trợ giúp được Ngưng Hình Sư luyện chế ngưng hình quyển trục. Vì vậy, nàng biết rất nhiều Ngưng Hình đại sư, cho nên, vừa rồi nàng mới có thể nhận ra tầng quang mang hắc kim sắc trên người Chu Duy Thanh. Rất có thể nàng chưa từng thấy qua, nhưng đã nghe nói qua Ngưng hình hộ thể thần quang.
Loại quang mang này sẽ chỉ xuất hiện trên ngưng hình trang bị cao cấp nhất… có thể là sáo trang, có thể là đan kiện.
Nhưng điều kiện để nó xuất hiện chỉ có một, đó chính là quyển trục ngưng hình trang bị chính là do Ngưng Hình Sư cấp bậc Thần Sư chế tác. Thời gian Ngưng hình hộ thể thần quang xuất hiện chỉ có một giây… Nhưng thời điểm bên trong một giây ấy, sẻ sản sinh ra Thiên lực phòng ngự mạnh gấp mười lần so với bản thân Thiên Châu Sư trong trạng thái mạnh nhất. Nói cách khác, thời điểm Thiên Châu Sư sử dụng cái Ngưng hình trang bị này chắc là không thể cắt đứt.
Chu Duy Thanh đã mang cho Minh Hoa không ít ngạc nhiên. Phải biết rằng, chính nàng cũng tự xưng là vô địch trong đồng cấp. Hôm nay đối mặt với Chu Duy Thanh tu vi cấp bậc Tam Châu, điều kiện hắn còn phải hạn chế công kích, còn bị bức bách phải sử dụng ra Ngưng hình sáo trang. Nhưng lúc này Chu Duy Thanh sử dụng ra cái trang bị này, hiển nhiên bất luận các gì cũng áp đảo tự thân sáo trang của nàng.
Minh Hoa phán đoán rất chính xác, thứ Chu Duy Thanh sử dụng chính là một tờ Ngưng hình quyển trục sáo trang Truyền kỳ cấp duy nhất mà Hô Duyên Ngạo Bác cho hắn. Chỉ có một tờ… cũng là kiện duy nhất của toàn bộ sáo trang. Chu Duy Thanh dựa vào thân thể đặc dị đã ngưng hình thành công. Mà quang tráo hắc kim sắc kia cũng chính là Ngưng hình hộ thể thần quang.
Thân sáo trang truyền kỳ cấp này hiện quá quá mức cường hãn. Mặc dù luyện chế quyển trục này cũng không phải là Ngưng Hình Sư Thần sư cấp bậc, nhưng người thiết kế cũng là Thần sư. Vì vậy, nó vẫn có được hiệu quả phụ gia là Ngưng hình hộ thể thần quang.
Quang mang hắc kim sắc nồng đậm ở trên hai tay Chu Duy Thanh đồng thời lan tràn ra. Thời điểm Chu Duy Thanh có cái trang bị này đã từng phóng ra, nhưng dùng để chiến đấu thì lại là lần đầu tiên.
Trong nháy mắt, Ngưng hình hộ thể thần quang biến mất. Tại trên tay Chu Duy Thanh lại nhiều thêm một đôi Trọng Chùy. Chuôi chùy dài hai xích, to như tay em bé, phần đuôi có dạng mũi nhọn. Trên chuôi chùy có quang mang hoa văn lấp lánh màu ám kim cực kỳ tinh mịn. Hai đầu chùy cực kỳ to lớn có chút khoa trương, đường kính gần chừng hai xích. Hai cái đầu kia cũng không phải là rất tròn… mà là có thêm từng đạo nhô ra, giống như là đường vân trên quả dưa hấu, toàn thân đều là hắc kim sắc. Kỳ lạ nhất chính là… trên đầu cự chùy có một cái đồ án, cũng là bộ dạng mặt người. Nhưng càng khoa trương hơn chính là, một khuôn mặt là tươi cười, còn khuôn mặt kia lại là đang khóc. Bởi vì Chùy lóng lánh quang thải kim sắc nhàn nhạt cho nên… nếu như không nhìn kỹ thì không cách nào phân biệt chỗ bất đồng của hai mặt người kia.
Cũng do Chu Duy Thanh vóc người không tệ nên lúc đầu mới cầm song chùy không lộ vẻ quá đột ngột, hai quả chùy đường kính gần hai xích kia nhìn qua thật có chút dọa người. Chỉ có Thiên Châu Sư Lực lượng hình tinh thuần mới có thể sử dụng được vũ khí ngưng hình Thể Châu như vậy.
Ban đầu, khi Chu Duy Thanh mở quyển trục ngưng hình hoàn thành liền có chút buồn bực. Hắn hy vọng nhất lấy được Ngưng hình kỹ năng tự nhiên là tấm thuẫn. Lý niệm an toàn luôn đệ nhất chưa bao giờ biến mất trong đầu hắn. Nhưng ai biết, lần này ngưng hình ra lại là vũ khí. Bất quá, hắn rất nhanh cảm thấy sảng khoái, nguyên nhân rất đơn giản. Hai quả đầu chùy này khổng lồ như thế, làm một tấm thuẫn nhỏ trên hai tay cũng không xê dịch nhiều lắm. Hơn nữa, bộ dạng cầm trọng chùy khí phách mười phần hắn cực kỳ thích. Càng làm cho hắn thích thú hơn nữa chính là bọn chúng còn có tác dụng.
Trên ngưng hình quyển trục sáo trang Truyền kỳ cấp còn tồn tại một câu: Thiện cùng ác, hư ảo cùng chân thật chi Song Tử Đại Lực Thần Chuy.
Mắt thấy trong tay Chu Duy Thanh có một đôi trọng chùy lớn đến khoa trương. Trong lòng Minh Hoa liền cảm thấy hoảng sợ, nàng không dám chậm trễ. Trên mũi tiêm thứ trong tay trong nháy mắt bắn ra luồng bạch quang chói mắt. Không Giam Cấm Cố nhất thời gia tốc biến mất.
Nhưng là, lo lắng của nàng cũng dư thừa. Chu Duy Thanh cũng không có tiến lên công kích… mà là giơ song chùy lên cười hắc hắc…. Càng không biết Trọng chùy trên tay Chu Duy Thanh có hiệu quả gì.
Hai mắt Minh Hoa híp lại, hàn quang trong mắt lóe lên: “ Đây chính là Ngưng hình quyển trục sáo trang do Thần sư luyện chế? Có thể hay không nói cho ta biết, nó tổng cộng có mấy kiện?”
Chu Duy Thanh bất đắc dĩ nhún bả vai một cái: “ Nói cho ngươi biết cũng không sao, tạm thời chỉ có một kiện như vậy. Sợ chưa?”
Minh Hoa hít sâu một hơi, nhưng trong lòng lại buông lỏng hơn vài phần. Thần sư luyện chế Ngưng hình quyển trục, bất kỳ cái nào cũng có thể nói là tồn tại nghịch thiên. Nhưng may mắn không phải là sáo trang. Nếu không, sau này hắn cường đại đến mức độ nào cũng không thể phán đoán được. Lúc này, nàng không khỏi bội phục ca ca mình thật sâu. Nàng luôn luôn tự xưng Thiên phú mình cùng ca ca là không sai biệt. Nhưng hiện tại xem ra, luận về ánh mắt, mình không thể nào so được với ca ca. Trước mắt, người này không phải là thâm sâu bình thường.
“ Trong từ điển của ta chưa bao giờ có từ sợ. Cho dù là Ngưng hình trang bị Thần Sư cấp thì cũng phải xem người nào sử dụng. Ngươi sao? Hừ Hừ…” Vừa nói, Minh Hoa hít sâu một cái, tiêm thứ trong tay cách trước ngực một chút lặng lẽ buông thả một đạo quang thải màu xanh biếc. Tia sánh chợt lóe, ở trong tay nàng đã nhiều hơn một đóa đại hoa màu tiên hồng(Đỏ tươi).
Đóa hoa này kiều diễm ướt át, phía trên tựa hồ còn có thủy châu lưu chuyển, xuất hiện trong tay nàng… giống như là đang sống.
“ Đây là cái gì?” Chu Duy Thanh ngẩn ngơ, nhìn đóa đại hoa màu đỏ trong tay Minh Hoa có chút không giải thích được. Nhưng trong lòng hắn lại sinh ra cảm giác mãnh liệt. Bằng vào cảm giác kinh người, hắn mơ hồ cảm thấy, đóa hoa hồng trong tay Minh Hoa so sánh với bản thân nàng còn muốn nguy hiểm hơn vài phần.
Minh Hoa thản nhiên nói: “ Ý Châu Sinh Mạng Thuộc tính thì không thể nào có thể thác ấn bất kỳ kỹ năng hình công kích gì. Từ ý nào đó mà nói, Ý Châu của chúng ta không cách nào có thể chiến đấu. Nhưng trời cao đúng là công bằng, mỗi vị Thiên Châu Sư có Sinh Mạng Thuộc tính, một khắc khi thức tỉnh Bản mạng châu, đều có được một loại thực vật hộ mạng cho bản mệnh của mình. Bản mệnh của ta chính là đóa hoa này, nó cùng tên của ta giống nhau, tên là Minh Hoa, Minh Giới Chi Hoa. Thật không nghĩ tới, tu vi của ngươi bất quá chỉ Tam Châu, lại có thể làm cho ta lật hết con bài tẩy lên. Ta chẳng bao giờ bại bởi đồng cấp với mình… Lại càng không càng phải nói Thiên Châu Sư có tu vi thấp hơn. Một trận hôm nay, ta nhất định phải thắng.”